Đại thần là bạn trai cũ của tôi

Đại thần là bạn trai cũ của tôi

Cẩu Tử là một con chó, một con chó được nuôi lớn bởi bố mẹ nó, nhưng bố mẹ nó không cùng giống loại với nó, bố mẹ nó là người. 

 

Mẹ Cẩu Tử xứng đáng là người mẹ xinh đẹp nhất có chứng nhận của Cẩu Tử. Mấy năm nay Cẩu Tử phải lớn lên thiếu vắng tình thương của mẹ, tất cả chỉ vì bố nó làm mẹ giận khiến mẹ bỏ đi. Trong lúc mẹ vắng nhà, Cẩu Tử đành miễn cưỡng ở cùng bố, đợi mẹ về rồi sẽ tính sau.

 

Về Bố Cẩu Tử, đây là một người giới tính nam, được mẹ nhận xét là sói đội lốt cừu. Tuy nhiên, sau mấy năm mẹ trở về thì mẹ tiếp tục nhận xét bố là một con sói chính hiệu, lúc này tới cái da dê cũng chẳng thèm đội nữa, chán bố.

 

Từ ngày bố lừa được mẹ về nhà, thức ăn của nó trở nên dồi dào hơn hẳn. Tất nhiên, nó là một con chó và loại thức ăn này được nói ra với nghĩa rất sâu sắc. 

 

Để chú thích thì, đây là loại thức ăn cho chó nhưng không có tác dụng no bụng, chỉ có tác dụng đau mắt, ảnh hưởng tới tinh thần.

 

May mà, không phải mình nó ăn, hihi.

 

 

Hạng Noãn đã mấy lần nói rằng đại thần Ôn Hàn là bạn trai cũ của cô. Chỉ là chẳng ai tin cả, từ người bạn thân Hủy Hủy tới những đồng nghiệp trong nhóm chat. Thậm chí còn có người lấy đầu của mình ra đánh cược với cô.

Tại sao thời nay nói thật mà không ai tin thế nhỉ?

 

 

Hạng Noãn và Ôn Hàn tới năm cuối đại học mới quen nhau, yêu đương ba tháng, sau khi tốt nghiệp không lâu thì chia tay.

 

Diễn tả mối tình của Hạng Noãn và Ôn Hàn như vậy thì nghe có vẻ hơi hời hợt, đọc qua có khi còn tưởng Ôn Hàn chỉ là một đoạn quá khứ của Hạng Noãn thôi ấy chứ.

 

Vậy mà, hóa ra đối với Hạng Noãn, ba tháng ngắn ngủi đó đã quá đủ để in sâu vào trong trái tim cô rồi.

 

Thời gian có thể ngắn, nhưng tình cảm lại chẳng hề ít. Đó là sự ngọt ngào vào tận xương tủy, là sự săn sóc, yêu chiều Ôn Hàn dành cho Hạng Noãn và chỉ duy nhất Hạng Noãn.

 

Ôn Hàn không chỉ cho Hạng Noãn hạnh phúc, thứ anh cho cô còn có cả sự tự tin và trưởng thành.

 

Hạng Noãn là cô gái lớn lên trong một gia đình trọng nam khinh nữ, tuy rằng đó chỉ là tư tưởng của thế hệ trước nhưng bản thân Hạng Noãn cũng vì vậy mà trở nên nhút nhát hơn. Một cô bé nhút nhát lại suốt ngày bị mẹ mắng vô dụng, không có tích sự gì, chẳng làm được việc gì, dần dần, trong thâm tâm cô đã hình thành nên thứ gọi là tự ti.

 

Hạng Noãn rất xinh đẹp, tranh vẽ của cô cũng rất tốt, nhưng sự tự ti trong tâm khảm cô đã làm cô lơ đi những ưu điểm của mình. Rồi đến khi Ôn Hàn xuất hiện, anh đã khích lệ cô, cổ vũ cô để cô tiến về phía trước, giúp cô dần trở nên tự tin hơn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Ôn Hàn là một con người có tài năng văn học, dù anh không đi theo con đường văn học truyền thống nhưng tài năng của anh chẳng ai dám phủ định cả. Trong mắt Hạng Noãn, Ôn Hàn vừa có ngoại hình vừa có năng lực, cô luôn cảm thấy mình không xứng với anh, không thể với tới anh.

 

Hạng Noãn của ngày xưa dù rất yêu Ôn Hàn nhưng lại có lẫn cả sự ngờ vực về bản thân, vì vậy, khi xảy ra hiểu lầm, cô không muốn làm rõ mà ngược lại chọn rời đi không lời từ biệt.

 

Trong câu chuyện của hai người, nếu Ôn Hàn bớt kiên định, bớt yêu cô đi một chút thôi thì có lẽ hai người đã thật sự kết thúc ở đó rồi. Thế nhưng, Hạng Noãn rất may mắn vì người cô yêu là Ôn Hàn, mà Ôn Hàn, có lẽ trên đời này chẳng còn ai yêu cô hơn anh nữa. 

 

Khi Hạng Noãn rời đi, Ôn Hàn chưa từng trách cô, vì đối với anh cô chính là sinh mệnh, mất đi sẽ chết, chẳng ai lại đi oán trách mạng sống của mình hết.

 

Anh sẽ tìm mọi cách để nhìn thấy cô, ở bên cô, dù với một thân phận khác cũng được. Điều anh cần làm chính là yên lặng bầu bạn với cô trong những lúc cô khó khăn, chờ cô trở về.

 

Ba năm xa cách, rốt cuộc Hạng Noãn đã chứng minh được câu “thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương” hoàn toàn chẳng có tác dụng gì với cô. Ngược lại, xa anh càng lâu cô càng nhớ anh nhiều hơn, yêu anh nhiều hơn.

 

Rồi thì nhớ chồng nhớ chất đến ngày nó nổ ra là thành hành động vượt ngoài tầm kiểm soát.

 

Gặp lại sau ngần ấy ngay, Ôn Hàn và Hạng Noãn chào hỏi nhau bằng một đêm “lau súng cướp cò”, từ đấy trở đi, tình cũ bén lửa có dập cũng chả hết.

 

Đừng nghe cái mùi có chút u sầu trên kia làm gì, nghe là phải nghe Ôn Hàn theo đuổi vợ như thế nào ấy.

 

Cẩu Tử đã nói rồi, bố của nó trước thì là sói đội lốt cừu, sau thì tới cái da dê cũng ném đi nốt. Nàng Hạng Noãn ngoan ngoãn, hiền lành làm sao chống chịu nổi một con người ranh mãnh như Ôn Hàn được, ba năm là thừa để anh luyện thành tinh rồi.

 

Cứ như vậy, hôm nay bị lừa tới nhà anh, ngày mai lại bị anh lừa dẫn “sói” vào nhà mình. Tuy rằng anh cũng chả làm gì cả nhưng ngồi đó thôi đã có lực sát thương rất lớn rồi. Tính sơ sơ thì từ khi gặp lại, số lần Hạng Noãn đỏ mặt tía tai vì bị anh trêu chắc phải nhiều bằng hơn hai chục năm trước cộng lại luôn.

 

Vốn dĩ, Hạng Noãn chưa bao giờ hết yêu Ôn Hàn, chỉ là cô muốn đợi một chút, đợi bản thân trở nên tốt đẹp hơn, ưu tú hơn để sánh bước bên anh. Những việc của quá khứ thì cứ để cho quá khứ đi thôi, còn cô sẽ yêu anh mãi cả tương lai sau này.

 

Họ đã bỏ lỡ nhau ba năm, bỏ lỡ rất nhiều chuyện đáng lẽ nên làm cùng nhau. Bởi vậy, họ sẽ trân trọng mỗi phút giây hiện tại, sẽ nắm chặt tay nhau, cùng nhau răng long đầu bạc, đầu bạc răng long.

 

 

“Hạng Noãn thức dậy, đi tới cửa phòng bếp. Cẩu Tử ngồi bên chân cô, bộ lông mềm mại mượt mà.

 

Người đàn ông trong bếp tắt lửa, đổ trứng ốp la vàng trắng như tuyết lên chiếc đĩa sứ trắng, vừa quay người thì đã nhìn thấy cô vợ mới cưới của mình đang dựa vào cửa.

 

Ôn Hàn đi tới, hôn lên môi cô: "Vợ, còn sớm sao không ngủ thêm chút nữa?"

 

Hạng Noãn nhận lấy cái mâm trong tay Ôn Hàn, xoay người đặt mâm lên bàn ăn, rồi quay lại ôm eo của anh, áp vào lòng anh, nghe nhịp tim của anh.

 

Hạng Noãn ngồi trước bàn ăn, nếm thử trứng ốp la, ngẩng đầu nhìn Ôn Hàn, hơi cau mày, chọc anh: "Ngọt quá à."

 

Ôn Hàn kinh ngạc nói: "Không đâu, anh đâu có bỏ đường vào, chỉ thêm chút muối thôi mà." Đừng nói rằng anh bị hạnh phúc làm đầu óc lú lẫn, bỏ nhầm đường thành muối.

 

Anh nói xong thì cúi đầu nếm thử một miếng, chợt nhẹ giọng cười, mặn, đúng là muối.

 

Nhưng ngẩng đầu nhìn khóe môi hơi nhếch lên của cô, anh chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy vị ngọt.”

____

 

“ “: Trích từ truyện.

 

RV: Miên Tú Nữ

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...