Lụa đỏ

Lụa đỏ

#Review
LỤA ĐỎ

Tác giả: Trầm Nhược Thư
Thể loại: cổ đại, ngược nhẹ, ngọt, nam chính bí ẩn, sâu lắng, HE
Tình trạng: 17 chương - đã hoàn
***
Hắn đã từng hứa “chờ ngày chúng ta thành thân, ta sẽ treo đèn lồng bằng lụa đỏ trải dài từ nhà muội tới nhà ta, à không, là nhà của chúng ta”.
Hôm nay, đèn lồng đỏ kéo dài khắp phố, hắn hoan hỉ rước kiệu hoa, mà tân nương kia lại chẳng là nàng.

Nàng không khóc, không náo, không làm loạn, chỉ muốn chạy tới hỏi xem tại sao lời hứa của hắn lại mong manh như vậy, chẳng cần phong ba mà đã vỡ tan.

Lụa đỏ phất phơ, bóng đèn mờ ảo soi vào mắt nàng đau xót, hoang mang rồi lại tình cờ khiến nàng gặp được chàng. Vốn dĩ, nàng và chàng chẳng hề có liên quan, lại chỉ vì một chuỗi vòng ngọc cùng một câu nói đùa, chàng thực sự treo đèn lồng đỏ, cưới nàng vào cửa.

Chàng đưa nàng một danh phận, cho nàng cơ hội gặp lại người xưa. Hắn nói xin lỗi, còn nàng lại chẳng thể thốt thành lời. Giữa bọn họ là lặng yên cách trở bởi có những thứ dù không muốn vẫn phải biết, rồi học cách dần dần quên đi.

Từ giờ trở đi, nàng là thiếu phu nhân Vân phủ, còn hắn là cô gia. Người cầm tay nàng khi nàng run rẩy, người cùng nàng cưỡi ngựa, người cho nàng một bờ vai để dựa đã chẳng còn là hắn. 

Người ấy, giờ là chàng - Vân phủ thiếu gia, phu quân của nàng.

Tháng ngày bình lặng trôi qua, không biết từ lúc nào, nàng luyến tiếc cái nắm tay của chàng, vì chàng mà bồn chồn, vì chàng mà lo lắng, để tâm. 

Chuyến đi tới Hà Nam, những tai nạn bất ngờ cùng cuộc trạm trán với đám sơn tặc chợt khiến nàng nhận ra bản thân có bao nhiêu thích chàng.

Chàng trao nàng vòng ngọc, nàng tặng hắn túi thơm ước định. Đời này, nàng không cầu chàng đưa nàng lụa là, gấm vóc, chỉ mong có thể ở mãi trong lòng chàng, mỗi ngày nghe hắn dặn dò:
“Ta ở đây, nàng đừng sợ”.
***
Lụa đỏ - cái tên khiến tớ liên tưởng đến mấy truyện trinh thám nên ham hố, hăm hở đi đọc, đến cuối cùng lại phát hiện ra đây là một câu chuyện ngôn tình đặc sệt. Mặc dù không có mấy màn máu me nhưng lại khiến tớ buồn đến kinh dị. 

Nàng - nữ chính của chuyện, bị người yêu phụ bạc. Người ấy từng vì nàng thích màu đỏ mà hứa hẹn dùng đèn lồng đỏ để cưới nàng về. Đến cuối cùng, đèn lồng vẫn được treo lên, nhưng người hắn cưới lại là tiểu thư Vân phủ - người cũng thích đèn lồng đỏ như nàng. 

Sự yên lặng của nàng, cách nàng chấp nhận giống như một lưỡi dao cùn cắt vào thịt, không đau đớn đến phát điên mà âm ỉ khó dứt. Nàng từng tin tưởng một người đến thế, đinh ninh người đó sẽ dắt nàng đi đến cuối đời, lại chẳng ngờ rằng còn chưa kịp bắt đầu, người đó đã buông tay nàng. 

May mắn thay, giữa lúc nàng vẫy vùng trong những hoang mang chồng chất, chàng xuất hiện. Chàng cho nàng chỗ dựa, giúp nàng vượt qua nỗi đau, dạy nàng trưởng thành, dạy nàng cách thực sự yêu một người khác. Có lẽ, lúc bắt đầu là tình cờ, con đường đi qua là những chênh vênh, nhưng nàng vẫn muốn ở bên chàng, từ giờ cho đến mãi về sau.

Chàng - thiếu gia Vân phủ, nam chính của truyện, một nhân vật thực sự “bí ẩn”. Ngoài thân thế, tác giả hoàn toàn không miêu tả bất kỳ một chi tiết nào khác, bao gồm cả ngoại hình lẫn tên tuổi của nam chính. Chàng xuất hiện một cách âm thầm, nhưng có thể để lại dấu ấn vô cùng đậm nét. Mỗi một khung cảnh có chàng xuất hiện, dù không có nhưng chi tiết đặc tả, nhưng mỗi con chữ dường như đều góp phần xây nên hình ảnh của chàng: sâu sắc, thấu sự đời, bao dung và vô cùng ấm áp. Có lẽ rất khó để tìm ra câu trả lời cho câu hỏi tại sao chàng lấy nàng, nhưng tớ có thể chắc chắn chàng thực sự rất thích nàng. 

Tương lai của chàng và nàng rất khó để có thể đoán định. Có lẽ, chàng sẽ có thêm chính thất, hoặc có thể chàng sẽ chỉ có nàng. Cho dù sau này có thế nào, thì tại giây phút này, chắc chắn chàng và nàng đều hạnh phúc. 

Lối hành văn uyển chuyển, cách viết ẩn dụ, tựa như nét mực mờ vẽ nên khung cảnh Giang Nam sương khói, đèn lồng đỏ đung đưa, mưa bụi tĩnh lặng, âm thầm thấm vào tim người đọc. Lụa đỏ không phải câu chuyện bi thương nhất, cũng không phải câu chuyện lấy đi nhiều nước mắt của bạn nhất. Nhưng tớ có thể đảm bảo Lụa đỏ sẽ để lại một dấu vết khó quên trong trí nhớ của bạn.

Review by Gian Thần
Bìa: #Bí Tiệp Dư

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...