Mưa rào chưa dứt

Mưa rào chưa dứt

MƯA RÀO CHƯA DỨT

Tác giả: Khang Thành
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, ngược, nam nữ cường, OE chính văn HE ngoại truyện
Độ dài: 54 chương, 1 PN
Tình trạng: Hoàn

________________

Anh và cô gặp nhau lần đầu dưới một cơn mưa. Hai người xa lạ, ở một thành phố xa lạ, đang cố gắng đi tìm cho mình câu trả lời. Đây là một câu chuyện không vui không buồn, chỉ nhè nhẹ như những cơn mưa bóng mây, chợt đến chợt đi.

Trần Nham là một cô phóng viên 27 tuổi, trẻ trung và có một tương lai tươi sáng phía trước. Nhưng không ai biết rằng, đằng sau người phụ nữ tự tin ấy lại là một quá khứ đầy rẫy rạn nứt. Trần Nham luôn hướng về phía trước, vì cô biết mình không thể phạm sai lầm, không thể để những đứa con trong tương lai của mình chịu đựng sự rẻ rúng của xã hội hỗn loạn này.

Tôn Bằng là một người đàn ông mạnh mẽ, 30 tuổi, bỏ học lên thành phố lập nghiệp, dắt theo người anh trai mắc bệnh tự bế. Nói trắng ra, anh là một kẻ tay trắng, không tương lai, không hi vọng, thuộc tầng lớp đáy của xã hội.

Vận mệnh kì lạ đưa Trần Nham và Tôn Bằng gặp gỡ, rồi dần dần thành quen biết, dần dần yêu nhau. Trần Nham nhìn thấy ở Tôn Bằng sự vững vàng và an toàn của một người trụ cột – điều mà cô luôn khao khát từ khi còn bé. Còn Trần Nham đối với Tôn Bằng như một thiên thần, vực anh dậy, cho anh chút hi vọng dù nhỏ bé nhưng cũng quý giá vô cùng. Hai con người đồng cảm giữa chốn đô thị phù hoa, yêu nhau dưới những cơn mưa rào, cùng hi vọng về một thứ tốt đẹp hơn.

Nhưng cuộc đời nào có màu hồng, cuộc vui nào cũng có hồi kết thúc. Tình yêu của hai người liệu có vượt qua nổi áp lực của đồng tiền, của những mối quan hệ xã hội, của trách nhiệm nặng gánh gia đình?

Giọng văn của Khang Thành khiến tôi nhớ đến một tác giả cũng khá nổi tiếng khác là Twentine với tác phẩm “Hẹn ước”. Cả hai người đều viết về tình yêu của những con người rất bình dị. Họ vật lộn, đấu tranh với cuộc sống từ dưới đáy xã hội để có cơ hội ngoi lên. Gặp nhau là duyên phận, ở bên cạnh nhau lại cần nỗ lực rất nhiều.

Tuy nhiên, cá nhân tôi thấy Khang Thành vẫn chưa đạt đến độ chín như văn của Twentine. Những mâu thuẫn trong “Mưa rào chưa dứt” chưa thật sự được đẩy lên cao độ, phần ngược cũng chưa tới, phần sủng cũng không có nhiều. Tất cả mọi thứ đều nhàn nhạt, như một nồi lẩu với nhiều món ăn nhưng không món nào nổi bật hẳn. Kết truyện có phần hơi vội vã và phần phiên ngoại đã thoả mong ước của team HE nhưng tôi thấy nhiều phân đoạn xử lí hơi nhanh, chưa được giải thích rõ.

Tôi đề cử câu chuyện này nên đọc vào những ngày mưa và ngày thất tình, để thấy cuộc đời mình vẫn còn tươi sáng hơn chán nhân vật trong truyện.

Trích đoạn:

“Em muốn đi một chuyến đến Tô Châu.” Trần Nham nói.

“Đi công tác?”

“Ừ.”

“Anh ra nhà ga tiễn em.”

“Không cần. Em nghĩ, đây vừa lúc là một cơ hội cho chúng ta.”

“Cơ hội gì?” Tôn Bằng vẫn bình tĩnh.

“Để chúng ta yên tĩnh suy nghĩ, ra quyết định.”

Cô vừa dứt lời, bọn họ rơi vào trầm mặc. Một trận gió thổi qua lạnh thấu xương. Tôn Bằng lấy trong ngực ra một điếu thuốc, châm lửa, trong đêm tối, từng làn khói bay tản mát.

“Tốt.” Thật lâu sau anh mới tiếp lời, nhìn cô. “Em muốn gì cũng được.”

“Cảm ơn…”

Cô nói cảm ơn? Tôn Bằng kinh ngạc, nhìn sự tự nhiên giả tạo của cô, hận không thể tiến đến ôm cô vào ngực, hung hăng chặn miệng cô, xé nát cái mặt nạ lừa dối ấy. Nhưng anh không thể. Cô có con đường thuận lợi hơn phía trước, anh dựa vào cái gì mà ngăn cô lại. Lòng tự tôn cũng không cho phép anh làm vậy.

Bọn họ giằng co trong yên lặng.

Trần Nham liếm môi, nghe thấy giọng nói căng thẳng của mình vang lên:

“Em lên nhà trước, anh đi đường cẩn thận.”

Nói xong, cô quay người, không cho mình một giây do dự nào.

“Trần Nham…”

Âm thanh trầm thấp của Tôn Bằng ở phía sau lưng, cô dừng bước chân.

“Không nói lời tạm biệt sao?”

Trong bóng đêm đen tối, giọng nói của anh vừa ôn nhu lại có chút mệt mỏi, giống như một bàn tay vô hình níu lấy vạt áo của Trần Nham. Cô đứng lặng yên, rất lâu. Gió còn chưa dứt, cô lại một lần nữa nhấc bước đi thẳng, không hề quay đầu lại dù chỉ một lần.

Đây chẳng phải là kết thúc tốt nhất đối với họ sao? (*)
_____________

(*): Trích đoạn được edit từ bản cv bởi Huyên Chiêu Nghi
Review by Huyên Chiêu Nghi
Bìa: Tịch Phi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...