“Trời mưa ngang qua mái hiên.
Mèo ngồi ở ven đường.
Em thổi gió, không nói lời nào.
Rất đáng yêu.”
Kẻ ngốc cũng có phúc của kẻ ngốc, nữ chính Đường Tư Tư là minh chứng sống cho câu nói ấy. Thành tích trong lớp tạm ổn, nhan sắc tương đối dễ nhìn, không giỏi giao tiếp, cũng không giỏi tính toán. Đường Tư Tư hoàn toàn nhạt nhoà không nổi bật.
Tiêu chuẩn của một nữ sinh bình thường chính là nhất định phải có “crush”. Tựa như để đạt tất cả tiêu chí của một nữ sinh bình thường ấy, Đường Tư Tư cũng “oanh oanh liệt liệt” thích thầm một bạn học đẹp trai, thành tích đứng đầu, được nhiều người mến mộ.
Cậu ấy là Tống Dịch.
Đường Tư Tư luôn nghĩ mình vô cùng mờ nhạt, có vào trong tiểu thuyết cũng chỉ có thể trở thành nhân vật người qua đường, chứ không bao giờ tin tình yêu ngọt ngào sẽ rơi xuống đầu mình.
Nhưng nằm mơ Đường Tư Tư cũng không nghĩ đến, trong mắt Tống Dịch cô lại là một phiên bản hoàn toàn khác của chính mình.
Mười lăm tuổi, Tống Dịch gặp một cô gái váy trắng tóc đen, cười lên thanh thuần sạch sẽ, ngọt tận tim. Từ một khắc ấy, cậu đã luôn nhớ nhung khôn nguôi.
Sau này có cơ hội học cùng lớp với Đường Tư Tư, Tống Dịch lại hiểu nhầm cô đã có bạn trai, mối quan hệ cả hai dừng chân ở mức bạn học.
Yêu thầm lẫn nhau là điều ngốc nghếch nhất, cũng ngọt ngào nhất thế gian. Nhưng rất nhanh Đường Tư Tư và Tống Dịch đã “bơi” qua được “friendzone” mà đến với nhau. Bắt đầu chuỗi ngày rải “cẩu lương” cho nhân vật quần chúng và độc giả.
Mỗi ngày Tống Dịch sẽ giúp Đường Tư Tư ôn tập và điều chỉnh tâm trạng. Lúc cô học nhiều đến nghẹn sẽ kéo cô ra ngoài hóng gió, chở cô đi qua mỗi một góc đường của thành phố, uống hết các tiệm trà sữa, xem hết mỗi một hiệu sách, ăn hết mỗi một loại đồ ngọt.
Câu chuyện sau đó xoay quanh những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của Đường Tư Tư, tỷ như thành tích học tập tiến bộ, yêu sớm bị cha mẹ phát hiện hay giải quyết khúc mắc với bạn bè. Cuộc sống có chút gợn sóng, vô cùng nhiều màu sắc.
Ở bên người tài hoa như Tống Dịch, Tư Tư đương nhiên sẽ tự ti. Cô không có lòng tin tình yêu của họ sẽ có kết quả, dù sao bọn họ cũng chỉ mới mười bảy mười tám, đoạn thời gian không đáng tin nhất đời người.
“Nếu nói nhiều sẽ giống lời nói dối, tớ chỉ nói với cậu một lần, tớ sẽ không yêu người khác, tớ sẽ chờ cậu lớn lên, cưới cậu.”
Một lời đã định. Tuy chẳng ai có thể đảm bảo những lời ấy sẽ thành, nhưng có một người nguyện ý vì bạn chờ đợi là điều hạnh phúc nhường nào. Huống gì, những lời ấy là của Tống Dịch, người chưa bao giờ thất hứa với Đường Tư Tư.
Phải nói một chút, Tống Dịch thực sự là chàng trai mà mọi cô gái đều muốn có trong thành xuân. Không chỉ thành tích tốt, còn giúp đỡ bạn gái cải thiện thành tích, chỉ lãnh đạm với người ngoài, nhưng đặc biệt yêu chiều Tư Tư.
“Nhè nhẹ như mật” là câu chuyện thanh xuân ngọt ngào tưới mát tâm hồn, đơn giản kể lại quá trình trưởng thành của Đường Tư Tư có sự xuất hiện của Tống Dịch, cô từ một cô gái bình thường trở nên ưu tú như ánh sao.
Nội dung truyện tương đối ngắn, không có cao trào nổi bật, khá nhàm chán. Thêm nữa, cái kết quá vội vã hụt hẫng, không để lại cho độc giả ấn tượng gì nhiều.
Nếu bạn có thời gian và đang muốn thử độ kiên nhẫn của bản thân, hãy thử sức với “Nhè nhẹ như mật”, tuy không đặc biệt đáng đọc, nhưng dùng để giải trí thư giãn đầu óc cũng không tồi.
____
“ “: Trích từ truyện.
RV: Đường Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban