Tìm đường

Tìm đường

-

 

Người ta nói, có thể đi nhầm đường nhưng đừng yêu nhầm người. Nhưng có phải là yêu đúng người hay không, còn phải xem đoạn đường cuối cùng có thể đi cùng nhau hay không.

 

Lúc gặp Thẩm Phùng Nam ở ổ đa cấp, Lương Nghiên không biết. Bởi vì cô là bị lừa vào đây, cho nên cô không chắc người ở trong tổ chức này có ai tốt không, cho đến khi anh giúp cô và bạn cô trốn thoát. Lúc đó, Lương Nghiên mới nhận ra, người đàn ông trầm lặng ít nói đó, thật sự là người tốt.

 

Trải qua một quãng thời gian gặp gỡ ngắn ngủi là vậy, nhưng Lương Nghiên lại ấn tượng sâu sắc với anh. Tới nỗi sau khi trở về với cuộc sống bình thường rồi cô vẫn chẳng thể nào quên được.

 

“Hay nhớ người đó… là thích sao?”

 

Trong chuyện tình cảm, Lương Nghiên là một tờ giấy trắng. Ngoài hai năm địa ngục với một kẻ lệch lạc vặn vẹo kia, cô chưa từng tiếp xúc đàn ông. Thế nhưng, đối với một Thẩm Phùng Nam vô tình được gặp lại, Lương Nghiên cảm thấy không bài xích. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Cô rất đơn giản, muốn biết gì sẽ hỏi, anh đang làm gì, có bận không, hôm nay thế nào. Muốn gặp sẽ đến, anh đi công tác một mình sao, cô sẽ đến đón bất kể gió mưa. Muốn hẹn hò, cô sẽ tỏ tình bất chấp thời gian. Nhưng cho dù bản thân xác định muốn theo đuổi người đàn ông này, Lương Nghiên vẫn làm theo cách của mình, rất riêng, khiến anh chẳng thể nào kháng cự.

 

Thẩm Phùng Nam vượt qua mối tình 10 năm, đón nhận cô gái này. Đám bạn già hỏi anh, cô gái này như thế nào? Anh nói, rất đặc biệt. 

 

Đặc biệt ngốc.

Ngốc nghếch theo đuổi anh theo cái kiểu cực kỳ cá tính.

Ngốc nghếch bỏ cuộc vì hiểu lầm anh có bạn gái mà chẳng hỏi một câu.

Ngốc nghếch không xem mình là một cô gái cần được chăm sóc, lại cứ quan tâm tới anh một cách chân thành như vậy.

Ngốc nghếch tạm biệt anh bằng những cái hôn trên má.

Ngốc nghếch vì chuyện gì cũng muốn giữ trong lòng tự mình giải quyết.

Ngốc nghếch lựa chọn một ông chú già như anh để cùng trải qua thanh xuân.

 

 

Khi bạn gái cũ 10 năm quay về, hỏi anh cô gái này như thế nào, anh nói, đặc biệt tốt.

 

Tốt tới nỗi, cho phép anh hối hận, bất cứ lúc nào cũng có thể quay đầu.

Tốt tới nỗi, dù vất vả kiếm tiền cũng không để anh nuôi, còn mua cho anh những thứ đồ tốt nhất.

Tốt tới nỗi, dù biết anh có thể gặp nguy hiểm cũng kiên quyết ở lại cùng anh.

Tốt tới nỗi, giữa một đám người hung tợn, dũng cảm cứu anh thoát chết trong gang tấc.

Tốt tới nỗi, bị thương rất nặng cũng kiên trì bảo anh: “Đừng sợ.”

Tốt tới nỗi, anh không dám buông tay.

 

 

Bạn bè của anh ai cũng nghĩ, mối tình 10 năm khắc cốt ghi tâm đó sẽ khó có ai thay thế được. Nhưng Thẩm Phùng Nam gạt đi, anh không cần ai thay thế, bởi vì Lương Nghiên là cô gái có một không hai mà anh dùng hết 33 năm mới có thể gặp được.

 

Tình yêu thật sự không phải đo bằng thời gian bên nhau dài ngắn, mà chính là ở quan niệm cuộc sống.

 

Đối với quá khứ mà Lương Nghiên luôn cho là nhục nhã, anh chỉ nói.

“Anh rất buồn.”

 

Một cô gái nhỏ như vậy, chỉ vì sợ bị bỏ rơi, mới cam chịu nhẫn nhịn bị quấy rối. Nhưng anh không có ở đó. Cho nên, Lương Nghiên, anh rất buồn.

 

Đối với đoạn tình cảm 10 năm của anh, Lương Nghiên chỉ nói.

“Em sẽ không như vậy.”

 

Sẽ không bỏ lại anh ấy một mình trên chiến trường. Sẽ không để anh ấy thương tích đầy mình còn phải chờ đợi trong vô vọng. Sẽ không lợi dụng tuổi trẻ để ngụy biện cho hành động hèn nhát của mình.

 

 

Tình yêu của Thẩm Phùng Nam và Lương Nghiên đến nhanh nhưng không vội vã. Họ không gần nhau nhiều, nhưng dùng những khoảng thời gian ấy để suy nghĩ về tình cảm của bản thân. Họ lựa chọn trong sự chắc chắn và tin tưởng của chính mình. Không một ai tác động.

 

Họ ở bên cạnh nhau, bình yên mà hạnh phúc. Không vì quá khứ của ai cả, cũng không suy xét đến cùng là lỗi của ai, chỉ cần là bây giờ, họ đã gặp được nhau. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Một câu chuyện rất bình dị, giống như rất nhiều người khác vẫn đang đi tìm con đường cho chính mình, họ cũng vậy. Nhưng trên con đường đó, họ đã tìm thấy nhau, cùng nhau tiếp tục, sẽ không vì một Nghiêm Kỳ với thứ tình yêu vặn vẹo cản đường, cũng sẽ không vì Tần Vy với đoạn tình cảm đằng đẵng kia níu giữ.

 

Thẩm Phùng Nam và Lương Nghiên cùng nhau rẽ nhánh, bỏ qua tất cả xuất thân không minh bạch của cô, bỏ qua khoảng cách chênh lệch tuổi tác giữa hai người, họ nắm tay nhau, tiến về phía trước.

 

Thẩm Phùng Nam và Lương Nghiên đạp bằng quá khứ, bước qua những nỗi đau, cùng nhau chữa lành vết thương. Câu chuyện nhẹ nhàng dung dị nhưng vẫn có những nút thắt nở rất riêng và độc đáo, cùng với những con người với những số phận khác nhau, rất dễ tìm gặp trong cuộc sống.

 

Trong cuộc tình này, Lương Nghiên chủ động từ đầu đến cuối, chủ động theo đuổi, chủ động tỏ tình, chủ động cầu hôn. Có lẽ mọi người sẽ nghĩ, Thẩm Phùng Nam hơn cô nhiều tuổi như vậy, lẽ ra phải ngược lại? Đây chính là điểm độc đáo của câu chuyện này.

 

Lương Nghiên làm tất cả, nhưng là dưới sự cưng chiều của Thẩm Phùng Nam. Vì anh hiểu cô rất rõ, cô độc lập, thích tự mình thực hiện chủ ý mà không phải là bị động chờ đợi, cho nên anh chiều cô, để cô thỏa thích tung hoành. Thẩm Phùng Nam chỉ đứng đó, hưởng thụ niềm vui nho nhỏ của cô, nấu cho cô từng bữa cơm, đón cô giữa trời đêm tuyết rơi, cho cô một nơi để trở về.

 

Tình yêu của họ, không nói nhiều bằng lời, nhưng có thể khiến đối phương rơi lệ.

Tình yêu của họ, là hoa mọc trên cát, khô khan mà rực rỡ.

 

Họ đi “Tìm đường”, tìm được nhau.

 

--------------

 

Trích đoạn đáng yêu:

 

Mẩu đối thoại 1:

 

“Chị Thẩm Nghệ gọi em.”

“Anh nghe thấy rồi.”

“Chị ấy bảo em ngủ với chị ấy.”

“Vậy em muốn ngủ với ai?”

 

Mẩu đối thoại 2:

 

“Ngủ ngon không?”

“Ngon lắm, chị Thẩm Nghệ thay vỏ chăn, chèn đệm thêm hai lớp, rất mềm mại”

“Nhưng anh không ngủ được…”

“Vì em sao?”

… “Anh cũng đi đổi vỏ chăn, em qua phòng anh ngủ nhé?”

 

Mẩu đối thoại 3:

 

“Thẩm Phùng Nam!”

“Ừm?”

“Hôm nay là hạn cuối”

“Gì chứ?”

“Sau này, dù anh có hối hận, em cũng không thả anh đi đâu.”

… “Được.”

________________

 

*Hình ảnh minh họa là bìa xuất bản.


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...