#Review
DŨNG KHÍ ĐỂ YÊU
Tác giả: Hà Xử Thính Vũ
Thể loại: hiện đại, nam tàn tật, nữ cường, ngọt, sủng, HE
Tình trạng: 58 chương - đã hoàn
_____
Cần bao nhiêu dũng khí để có thể yêu một người tàn tật như anh?
Cần bao nhiêu dũng khí để có thể nắm tay người phụ nữ hoàn hảo như cô?
Có lẽ một chữ nhiều cũng chẳng đủ để diễn tả hết dũng khí của họ.
Giang Hoài mười bốn năm trước đã từng là nhạc công xuất sắc nhất, là thiên tài người người hâm mộ. Ấy vậy mà chỉ bởi vì một tai nạn lại biến anh trở thành một phế nhân, từ ngực trở xuống hoàn toàn tê liệt, tất cả việc ăn, uống, đi lại đều phải nhờ người khác giúp đỡ. Anh vốn đã chẳng còn mang hy vọng về hạnh phúc tương lai, mỗi ngày chẳng qua chỉ là cố gắng sống sót để không phụ lòng những người hết mực quan tâm anh.
Thế rồi một ngày, bởi vì sự cố liên quan đến bác sĩ trị liệu của mẹ anh, Giang Hoài gặp được Lâm Thư Tiếu. Cô là một bác sĩ tài giói, một người phụ nữ mạnh mẽ, thẳng thắn. Cô không ngại thân thể anh tàn tật, sự quan tâm trong đôi mắt cô khiến anh rung động, không tự chủ ôm huyễn hoặc muốn được ở bên cô. Nhưng anh tự ti, anh lo sợ bởi anh cảm thấy, một kẻ tàn tật như anh, đến việc sinh hoạt còn phải phụ thuộc vào người khác thì không có tư cách để yêu cô.
Nhưng Lâm Thư Tiếu là ai? Cô không phải thiếu nữ mới lớn, cũng không phải tiểu thư được nuôi trong lồng kính. Cô là Lâm Thư Tiếu, là bác sĩ trị liệu phục hồi, là người hiểu rõ tình trạng thân thể anh hơn bất kỳ ai. Cô đối với anh có thương xót nhưng loại tâm tình ấy không xuất phát từ sự ban ơn, mà là tiếc hận, khâm phục.
Cho dù cảm tình của cô đối với anh không đơn giản là tình yêu thuần túy, nhưng cũng cách tình yêu thuần túy không xa. Mà đối với người phụ nữ mạnh mẽ như Lâm Thư Tiếu, một khi đã nhận định một người, sẽ không cho phép người đó chạy trốn, càng không cho phép bản thân hối hận. Vậy nên, nếu anh “bất động” thì cô chủ động tiến lên một bước, giữ chặt người đàn ông khiến cô thương xót kia.
***
Giang Hoài đã từng là một người đàn ông hoàn mỹ, nhưng tai nạn kia đã biến anh trở thành một phế nhân. Mười bốn năm, anh học cách sống chung với cái thân thể gần như đã bị phá hủy hoàn toàn kia, học cách nhận lấy sự thương hại của người đời, học cách cam chịu ở trước mặt người khác lộ ra hình ảnh xấu xí nhất. Nhưng tất cả những điều đó không biến Giang Hoài trở thành một người đàn ông hèn yếu. Anh giống như một đóa hoa thủy tiên, lạnh lùng, cao ngạo lại mang theo chút khói lửa nhân gian. Đôi mắt của anh luôn có sự ưu thương nhàn nhạt, có lẽ xuất phát từ bản chất nghề nghiệp, cũng có thể bởi hoàn cảnh, nhưng lại khiến người đối diện cảm thấy thương xót.
Giang Hoài hiểu rõ bản thân xấu xí, thậm chí, tự tôn của anh rất cao nhưng lại bởi vì thân thể tàn tật mà chấp nhận “cúi đầu”. Anh tự ti lại rất nhạy cảm, đối với người mình yêu lại quá rụt rè, cẩn trọng. Bởi anh chỉ sợ người anh yêu hối hận, bởi bất kỳ người đàn ông khỏe mạnh nào khác so với anh đều có vẻ tốt hơn.
Từ lúc bắt đầu, Giang Hoài luôn khiến tớ nghĩ đến nam chính trong “Me before you”. Bọn họ đều đã từng là những mầu hình hoàn mỹ nhất, rồi cũng chính họ lại trở thành những người không hoàn mỹ nhất. Nội tâm của họ đều không chấp nhận được sự biến chuyển này, nhưng lại bị buộc đối mặt với nó, không đường trốn chạy. Nhưng, có lẽ, Giang Hoài may mắn hơn William bởi lẽ người mà anh yêu là người phụ nữ mạnh mẽ Lâm Thư Tiếu chứ không phải cô nàng bánh bèo vô dụng Lou.
Lâm Thư Tiếu đối với Giang Hoài có thể coi như “nhất kiến chung tình”. Tình yêu của cô bắt nguồn tự sự thương xót nhưng điều đó không có nghĩa là thương hại. Ngược lại, cô bị anh chinh phục bởi chính sự tĩnh lặng, thấu hiểu, đôi khi là rụt rè, xấu hổ của anh. Cô biết anh tự ti, cho dù rung động cũng sẽ tìm cách trốn tránh. Vì thế, cô dùng cách trực tiếp nhất, xông vào cuộc sống của anh, bắt chịu trách nhiệm với “mầm họa” đã gieo vào trái tim cô.
Bản thân tớ có chút cảm phục Thư Tiếu, không phải bởi người cô ấy yêu là anh chàng tàn tật Giang Hoài, mà bởi thái độ của cô ấy với tình yêu. Cô ấy hiểu rõ trong tất cả các con đường, yêu anh là nơi khó khăn nhất, lại vẫn muốn vì tình yêu của bọn họ mà vượt qua. Cô ấy nghiêm túc với lựa chọn của mình, lại luôn cố gắng vì người mình yêu mà chu toàn mọi mặt. Nhất là khi phải đối mặt với sự phản đối của cha mẹ, cô ấy vẫn quyết không muốn buông tay anh. Đối với Thư Tiếu, Giang Hoài không phải lựa chọn tốt nhất, nhưng là người duy nhất khiến cô cam tâm tình nguyện ở bên.
Lối viết nhẹ nhàng, khai thác nhận vật ở nhiều góc độ, đặc biệt lột tả được tâm lý của một người “tàn phế” với những hy vọng, những mất mát và tổn thương khiến “Dũng khí để yêu” trở thành một bản độc tấu tình yêu độc nhất vô nhị của Giang Hoài cùng Thư Tiếu.
Nếu bạn muốn biết yêu một người cần bao nhiêu dũng khí, vậy thì còn ngại ngần gì, hãy nhảy hố này ngay để biết câu trả lời.
----------
Review by #Gian_Thần
Bìa: #Hoạ gian phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban