Một ngày, bỗng thiết kế thời trang của bạn được lên báo, lên tivi, được đoạt giải, bạn sẽ vui mừng đến mức nào? Lãnh Tĩnh chính là không vui nổi, thật ra, có thể vui khi thiết kế của mình đạt giải dưới danh nghĩa của người khác, đếm thử xem có được mấy người?
Lam Bạch Sắc không phải là một cái tên mới, được biết đến như một cây bút trẻ có giọng văn đầy cuốn hút. Một cây bút khi viết SE có thể khiến người đọc day dứt không quên nhưng với câu chuyện HE cũng để lại cho ta những nụ cười, những cảm giác ấm áp trong lòng khi đọc những dòng văn về tình cảm nhẹ nhàng nhưng cuồng nhiệt.
Địch Mặc trong ấn tượng của Lãnh Tĩnh - nói văn chương là tiểu bạch kiểm, nói huỵch toẹt ra chính là - trai bao.
Cô đâu có nhu cầu "được hầu hạ" tại sao hắn ta lại bán sống bán chết theo đuổi?
Lãnh đại gia một khi đã bao nuôi thì thật nhiệt tình - bao ăn, bao ở, trả cả bằng tiền và... khi thiếu tiền thì trả bằng thân mình luôn...
Địch Mặc, trước mặt Lãnh Tĩnh có thể làm tiểu bạch kiểm nhưng lại không dám làm tổng giám đốc người thật việc thật. Làm tiểu bạch kiểm được bao ăn, bao ở, được trả tiền, được trả bằng thân... Nhiều lợi ích như vậy, sao không làm?
Cô nàng này chấp nhận anh là người bị người khác bao nuôi, lại không chấp nhận được anh là người có khả năng kinh tế đi bao nuôi người khác sao? Đối với Lãnh Tĩnh, dám bộc lộ bản chất lưu manh, dám nói dám làm, dám yêu không dám... thừa nhận, Địch Mặc chỉ có một biện pháp duy nhất: sống chết theo đuổi đến cùng.
Cô lừa anh, anh vẫn bao dung cô. Cô chạy, anh truy. Vì cả đời này, trong tim Địch Mặc đã nhận định Lãnh Tĩnh là cô dâu duy nhất.
Trong giảng đường, anh trịnh trọng nói :
"Có một người con gái, tôi muốn dùng cả cuộc đời này bên cạnh cô ấy.
Có một người con gái, tôi muốn che chở cô ấy, bởi vì tôi biết con đường cô ấy đi có biết bao khó khăn, tôi hy vọng đem tất cả mọi gian khổ kia gánh vác trên vai mình.
Có một người con gái, tôi muốn tìm hiểu về cô ấy, tôi hy vọng tất cả mọi người sẽ nhìn thấy tài hoa của cô ấy, tôi muốn nhìn thấy cô ấy thành công, tôi hy vọng tất cả mọi người có thể tán thưởng cô ấy và tôi càng tán thưởng cô ấy.
Có một người con gái, tôi hy vọng cô ấy sẽ chỉ yêu mỗi mình tôi, tôi muốn mỗi buổi sáng tỉnh dậy, mở mắt ra có thể nhìn thấy cô ấy, dù là vui vẻ, giận dỗi, hay đau khổ, tôi đều hy vọng có thể chia sẻ cùng cô ấy, cũng hy vọng khi cô ấy bị ủy khuất, có thể dựa vào bờ vai tôi.
Có một người con gái, nhẫn cưới tôi đã chuẩn bị, áo cưới đã sẵn sàng, giáo đường đã được chọn, người làm chứng đã có, thiếp mời đã được đặt, khách sạn đã có, chỉ chờ một cái gật đầu của cô ấy.... ..."
Câu trả lời của cô gái lưu manh kia sẽ là gì? Liệu sự giằng co của họ đã đến hồi kết, liệu lời cầu hôn cảm động ấy đã lay chuyển được trái tim cố chấp của Lãnh Tĩnh hay không? Hãy cùng tìm hiểu nhé.
________
Trên đây là review truyện Khách trọ, đừng như vậy đặc sắc mà reviewtruyen247 muôn gửi đến quý độc giả. Chúng tôi sẽ còn cập nhật các review truyện hay tiếp theo. Reviewtruyen247 chúc bạn đọc truyện vui vẻ!