Mỗi Ngày Tận Sức Khiến Sư Tôn Tẩu Hỏa Nhập Ma

Mỗi Ngày Tận Sức Khiến Sư Tôn Tẩu Hỏa Nhập Ma

Tạ Cảnh Đồng là người thừa kế duy nhất của gia tộc lớn mạnh Tạ thị, lúc y vừa mới ra đời liền có đại sư đắc đạo kinh ngạc cảm thán mệnh cách của đứa nhỏ này thật tốt, là mệnh cách “trời cao chiếu cố, cả đời quý trọng”. Thật vậy, Tạ Cảnh Đồng sinh ra và lớn lên trong nhung lụa cao quý, y có được đầu óc thông minh thiên tài với một thân tài hoa và dung mạo xuất chúng, dường như trời xanh đã đem tất cả những gì tốt nhất mà tặng hết cho y.

 

Nếu sống trong thời đại thái bình thịnh thế, Tả Cảnh Đồng sẽ là thiên chi kiêu tử, là người có thân phận tôn quý được nhiều người kính trọng. Nhưng rồi mạt thế ấp đến tàn nhẫn phá hủy tất cả, một thân tài hoa cùng với đầu óc linh hoạt trong thương trường của Tạ Cảnh Đồng, tại nơi mạt thế chỉ dùng sức mạnh để quyết định tất cả này đều là thứ vô dụng.

 

Tạ Cảnh Đồng từ một thiên chi kiêu tử mà ngã xuống bùn lầy vẫy vùng, nhưng có thể làm gì đâu ngoài chấp nhận và chịu đựng, bởi thân thể yếu kém lại không thức tỉnh dị năng, hầu như không có năng lực đánh giết tang thi. Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa thôi Tạ Cảnh Đồng liền chết ở lúc mạt thế vừa mới bắt đầu, nhưng mà y còn sống, bởi vì Tô Nguyệt đã xuất hiện.

 

Năm ấy, Tạ Cảnh Đồng mười tám tuổi, thân thể ốm yếu xanh xao.

 

Tô Nguyệt gặp được y trong một khu gian hàng bỏ hoang, khi đó sắc mặt y tái nhợt, quần áo đơn bạc, cơ thể gắt gao tránh phía sau bao gạo, giương đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn về phía cô.

 

Năm ấy, Tô Nguyệt hai mươi ba tuổi, lớn hơn Tạ Cảnh Đồng năm tuổi, cô vừa mới tốt nghiệp không bao lâu thì gặp phải mạt thế.

 

Cũng không biết có phải bị ánh mắt của Tạ Cảnh Đồng làm cho xúc động hay không, nhưng cô lại đi vào kho hàng, nắm tay Tạ Cảnh Đồng dẫn y rời khỏi nơi đó.

 

Tô Nguyệt là người thường, cô cũng không có thức tỉnh dị năng. Có lẽ so với Tạ Cảnh Đồng, cô chỉ có nhiều hơn một thân thể khỏe mạnh. Tô Nguyệt cùng Tạ Cảnh Đồng gian nan lăn lộn trọng mạt thế, cô không có dị năng để ra ngoài giết tang thi, chỉ có thể tìm công việc nào mệt nhất dơ nhất, ít thù lao nhất để nuôi sống hai người.

 

Những ngày tháng gian khổ đó, Tô Nguyệt là ánh sáng hy vọng duy nhất trong cuộc đời của Tạ Cảnh Đồng, là người mà y muốn dùng cả đời để trân trọng yêu thương. Nhưng ở mạt thế này, y vô dụng không có khả năng bảo vệ cô, lại trở thành gánh nặng mà cô phải bận lòng để tâm. Nếu có thể, nếu có một ngày… Tạ Cảnh Đồng thức tỉnh dị năng, y sẽ dành tất cả những gì tốt nhất cho Tô Nguyệt.

 

Thế rồi, ông trời vẫn thiên vị Tạ Cảnh Đồng, cho y là người thức tỉnh dị năng cuối cùng, người cuối cùng thức tỉnh dị năng đã chú định sẽ là người có cấp bậc dị năng cao nhất. Trời xanh lại còn thiên vị Tạ Cảnh Đồng đến nỗi, sợ y phải tiếp tục sống cực khổ đến khi thức tỉnh dị năng nên cho y sớm gặp lại người bạn chơi từ nhỏ đến lớn, cũng là vị dị năng đầu tiên của mạt thế, mối quan hệ giao hảo này đủ để y sống vui vẻ thoải mái.     

 

Chỉ là, trời xanh cho Tạ Cảnh Đồng có được mệnh cách tốt nhất, lại để y bất hạnh rút phải vận mệnh tồi nhất.

 

Cả cuộc đời Tạ Cảnh Đồng, chỉ làm sai hai việc. 

 

Đầu tiên, là không làm người mình thích, lẽ ra phải thích mình… yêu mình.

 

Thứ hai, là làm người mình không thích, vốn dĩ không nên thích mình… l ại yêu mình.     

 

Cố Chỉ Xuyên, người làm chủ Cố gia, là kẻ đầu tiên thức tỉnh dị năng với năng lực băng hệ cao cấp và là trúc mã của Tạ Cảnh Đồng. Cố Chỉ Xuyên yêu Tạ Cảnh Đồng. Hắn yêu đôi mắt thanh lãnh hắc bạch phân minh nhưng mỗi khi cười lên lại rất ôn nhu, dịu dàng của y, hắn yêu giọng nói khàn khàn, trầm thấp của y, yêu từng biểu cảm, từng cái giơ tay nhấc chân của Tạ Cảnh Đồng...Đó là một thứ tình yêu điên cuồng và sâu đậm.

 

Nhưng Tạ Cảnh Đồng không yêu Cố Chỉ Xuyên, người y yêu là Tô Nguyệt. Cố Chỉ Xuyên lại không muốn dùng sức mạnh để cưỡng ép y, bởi vì… hắn luyến tiếc.

 

Chẳng qua là bởi vì luyến tiếc.

 

Hắn thích Tạ Cảnh Đồng như vậy, tự nhiên luyến tiếc chà đạp y, cũng không muốn đối phương xem mình là kẻ thù để đối đãi. Vì vậy Cố Chỉ Xuyên đổi một phương thức khác. Hắn sẽ cho Tạ Cảnh Đồng tất cả, tất cả những gì y muốn, sẽ cho y những đãi ngộ tốt nhất, rồi Tạ Cảnh Đồng sẽ luyến tiếc cuộc sống thoải mái này, luyến tiếc đến độ không thể rời hắn mà đi. 

 

Cố Chỉ Xuyên nguyện ý dùng hết thảy những gì mình có, chỉ để đổi lấy một cơ hội, một khả năng… Tạ Cảnh Đồng vì tham mộ quyền thế mà ở bên mình. 

 

Cảnh Đồng, nếu tôi đối với em đủ tốt… Em có thể thích tôi một chút sao?

 

Chờ đến ngày em thích tôi, em phải hứa với tôi… nhất định phải cười với tôi như em đã cười với Tô Nguyệt, nhất định phải nhìn tôi bằng ánh mắt ôn nhu em đã dành cho cô ấy và nếu có thể, hãy cho tôi ôm em như Tô Nguyệt từng làm… có được không? (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)

 

Cố Chỉ Xuyên tin rằng mình có thể chờ đến khi Tạ Cảnh Đồng thích mình, nhưng ngày nhận tin Tô Nguyệt mang thai, hắn biết mọi ảo tưởng mình vẽ ra đã bắt đầu vỡ vụn, tiết lộ một sự thật tàn nhẫn. Suy cho cùng, người Tạ Cảnh Đồng yêu chỉ có Tô Nguyệt, mười mấy năm làm bạn cũng không bằng vài tháng cùng nhau trải qua sinh tử. Trái tim của y đầy rồi, nó sẽ chẳng bao giờ còn chỗ cho người tên Cố Chỉ Xuyên. 

 

Ngày ấy, là ngày mà bi kịch bắt đầu, là ngày Cố Chỉ Xuyên mất hết lý trí cưỡng ép Tạ Cảnh Đồng và mãi đến sau này Cố Chỉ Xuyên mới biết được, kể từ khoảnh khắc đó hắn đã đánh mất hoàn toàn niềm tin mà Tạ Cảnh Đồng dành cho hắn, cũng hủy diệt luôn tình bạn mà bấy lâu nay y trân trọng. 

 

Một đêm thống khổ và điên cuồng. Một bước sai, từng bước sai dẫn đến tội lỗi không thể vãn hồi. Nếu Cố Chỉ Xuyên biết được cái thai của Tô Nguyệt không phải của Tạ Cảnh Đồng và cô ấy chỉ xem y như em trai, hắn liệu có hối hận về hành động của mình? Có lẽ có, cũng có thể không? Nhưng câu trả lời giờ đây cũng chẳng còn quan trọng.

 

4 năm trôi qua

 

Là 4 năm Cố Chỉ Xuyên dùng Tô Nguyệt để cưỡng ép Tạ Cảnh Đồng ở bên mình.

 

Là 4 năm thay đổi Tạ Cảnh Đồng từ một thiếu niên ôn nhu dịu dàng thành một nam nhân sắc bén lạnh lùng. Sẽ không ai biết được, y từng có một ánh mắt ôn nhu như mưa phùn tháng Ba, y cũng từng tươi cười rạng ngời ấm áp, y cũng đã từng… dành nguyên một ngày để làm một con búp bê vải, rồi dậy từ thật sớm đi xuyên qua căn cứ mà vui mừng, hứng khởi tặng cho người con gái mình yêu… 

 

Người thiếu niên năm ấy đã chết rồi, giờ còn sống chỉ là Tạ Cảnh Đồng lãnh tình vô tâm. 

 

Là 4 năm Cố Chỉ Xuyên vô vọng truy đuổi tình yêu từ Tạ Cảnh Đồng, là khoảng thời gian mà Tạ Cảnh Đồng dường như đã nếm thử tất cả những ác mộng nhân gian, cầu mà không được, ái mà không xong.

 

4 năm, cũng là khoảnh khắc Tạ Cảnh Đồng thức tỉnh dị năng.

 

Tạ Cảnh Đồng đi rồi, y mang theo Tô Nguyệt rời khỏi căn cứ, trước khi đi, y đốt trụi cây đào mà mấy năm trước Cố Chỉ Xuyên trồng cho y, là cây đào mà vài ngày trước y còn đứng ngắm ngoài cửa sổ, hắn ở bên cạnh dịu giọng cười nói:

 

“Cây đào này đã trồng ba năm rồi, tôi còn nhớ rõ em thích ăn đào. Cây đào ba năm kết quả, năm năm cây ra trái nhiều nhất. Năm nay khả năng còn không được, sang năm hẳn sẽ có trái ăn, đến lúc đó tôi sẽ hái cho em ăn.”

 

“Không chỉ có sang năm, về sau mỗi một năm, tôi đều hái cho em, có được không?”

 

“Cảnh Đồng, em có thể thử tiếp thu tôi. Tôi không ngại em đối với tôi thật lòng hay giả ý… Chỉ cần hằng ngày em đều lừa tôi, dỗ tôi một chút, tôi có thể đem toàn bộ căn cứ cho em, đem tất cả đều cho em. Tôi rất dễ lừa” 

 

“Anh muốn tôi lừa anh cái gì?”

 

“Em liền lừa tôi… Em thích tôi” 

 

Nhưng mà, Tạ Cảnh Đồng sẽ không bao giờ lừa Cố Chỉ Xuyên. Y đi rồi, dứt khoát lưu loát, chỉ để lại hắn chìm trong thống khổ cầu xin với cây đào trơ trụi. Để rồi lần nữa gặp lại đã là âm dương cách biệt, là khoảnh khắc tuyệt vọng đến tận cùng khi chứng kiến y đi vào chỗ chết mà bản thân vô lực ngăn cản, là nỗi đau thấu tâm can khi nhìn y từng chút, từng chút hóa thành vũng máu loãng tan biến trên nền tuyết trắng cô độc. 

 

“Cố Chỉ Xuyên, anh yêu tôi sao?”

 

“Yêu.”

 

“Vậy khá tốt… vừa lúc tôi có thể cho anh nếm thử cảm giác của tôi trước đây… Anh có biết, cái cảm giác vô lực mà nhìn người mình yêu càng lúc càng xa là cảm giác gì không?”

 

“Thời gian còn rất dài, anh cứ từ từ mà cảm nhận, cái gì gọi là tuyệt vọng.”  

 

Tạ Cảnh Đồng đi thật rồi, lần này y sẽ không bao giờ trở về nữa.

 

Phật nói, ngoái đầu nhìn lại năm trăm lần để đổi lấy một phần sánh vai ở kiếp này. 

 

Phật nói, chịu gió thổi mưa xối trăm năm có thể đổi lấy một ánh nhìn chăm chú của người nọ ở kiếp sau.

 

Phật nói, xây cầu sửa đường, tạo phúc khắp thiên hạ có thể đổi lấy một tâm nguyện ở kiếp sau.

 

Vậy Cảnh Đồng, tôi phải làm như thế nào… mới có thể đổi lấy ở kiếp sau một tia hy vọng nhỏ nhoi em sẽ thích tôi? 

.

.

.

Từ nãy giờ diễn sâu như vậy, đã đến lúc reviewer xin được phép hạ màn. Câu chuyện lâm li cẩu huyết bi đát phía trên chỉ là 1 trong 3 tiểu thế giới mà Thanh Li phải xuyên vào để giải cứu sư phụ Mộ Thiên Nhai của mình. 

 

Sư phụ của Thanh Li bị tẩu hoả nhập ma và chỉ có một cách để cứu chữa là xoá ký ức rồi đưa thần hồn của sư phụ vào những tiểu thế giới, tìm cách làm tăng thêm chấp niệm của Mộ Thiên Nhai nhằm lấy độc trị độc. Và chấp niệm duy nhất của y chính là đồ đệ Thanh Li. 

 

Vì vậy, “Mỗi ngày tận sức khiến sư tôn tẩu hoả nhập ma” giống như là một bộ phim tập hợp những câu chuyện cẩu huyết cường thủ hào đoạt, cầu mà không được SE, với diễn viên Thanh Li nhập vai trong từng chi tiết và diễn viên bất đắc dĩ Mộ Thiên Nhai. 

 

Văn phong hay kết hợp từ ngữ giàu cảm xúc và mạch truyện đầy bi thảm máu chó, đây là một bộ truyện thích hợp cho những ai thích cường thủ hào đoạt SE, cùng phù hợp luôn cho những ai cuồng ngược nhưng kết HE hợp lý. 

 

Bởi vì truyện chưa được edit nên phải đọc convert mn nhé, nhưng mình thấy convert khá dễ hiểu không có quá nhiều từ khó, thế nên còn ngần ngại gì mà không nhảy hố nào.

 

À, bạn nào thích thì nhận edit luôn nha. Bộ này sẽ thu hút mn lắm đó ạ ^^

_____

 

“ ”: Trích dẫn trong truyện được edit bởi reviewer.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ 

Cre: Google/Huaban

 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...