Trái tim người câm

Trái tim người câm

“Hồi nhỏ Trần Thiên Dương vô cùng đáng yêu. Hai má cậu phúng phính, miệng chúm chím, mắt to tròn đen lay láy, trông chẳng khác nào một bé búp bê được làm bằng ngọc, bế ra ngoài ai cũng yêu. Vì có đứa con xinh xắn mà cả nhà họ Trần cứ vui như tết.

 

Nhưng Trần Thiên Dương lên mấy tuổi vẫn không biết nói. Sau khi dẫn cậu đến bệnh viện một chuyến thì nhà họ Trần chẳng còn hay dẫn cậu ra ngoài chơi nữa.

 

Sau đó, ba mẹ Trần Thiên Dương ra ngoài làm việc, cũng hiếm khi trở lại. Trần Thiên Dương không khóc không quấy, ngoan ngoãn ở nhà với ông bà. Cậu mặc chiếc quần yếm nhỏ, thấy ai chơi với mình thì ngoác miệng cười toe, để lộ chiếc lúm đồng tiền xinh xinh bên má trái.

 

Trần Thiên Dương chạy lon ton theo bước chân ông bà như một cái đuôi, không nghe thấy tiếng người khác thở dài, từ từ lớn lên trong thế giới lặng câm của cậu.”

 Hentai Hàn - Truyện Hàn (Manhwa) - Đọc Truyện Hentai, Xem Truyện sex vlxx.lol, Phim sex gợi cảm

***

  Phim sex

Trần Thiên Dương có vấn đề về việc nghe và nói. Nói cậu “có vấn đề” chứ không phải là “không thể nghe và nói”, vì cậu không hoàn toàn câm mà cũng không hoàn toàn điếc, chỉ là hai chức năng cơ bản này của người khác hoạt động bình thường, còn cậu lại chậm chạp hơn mà thôi.

 

Thế nhưng sau khi biết con mình có vấn đề, việc cha mẹ Trần Thiên Dương làm không phải là ở bên chăm sóc và giúp cậu khắc phục bệnh tình mà là gần như từ bỏ đứa con trai này, sau đó dồn hết tình thương và tâm sức vào người em thông minh giỏi giang của cậu.

 

Từ bé đến lớn, người thương Trần Thiên Dương nhất là ông bà nội. Hai người không giống như bố mẹ cho rằng cậu là một người khuyết tật đã hết thuốc chữa, mà cho rằng chỉ cần cậu cố gắng rèn luyện thì sau này chắc chắn sẽ dần dần khoẻ lại. Nhờ có ông bà, tuổi thơ của Trần Thiên Dương tuy vắng bóng cha mẹ nhưng cậu vẫn hạnh phúc lớn lên, sau đó đi làm, ra ngoài xã hội tự mình bươn chải.

 

Trên đời này, người thực sự tin Trần Thiên Dương có thể phục hồi và trở lại là người bình thường như bao người khác chỉ có ba người: ông bà nội và Phục Thành.

 

Ông bà là người thân luôn yêu cậu nhất, còn Phục Thành, người này chính xác là một bất ngờ trong cuộc sống vốn dĩ bình lặng của Trần Thiên Dương.

 

Năm mười bảy tuổi, Trần Thiên Dương đang chuẩn bị qua đường thì suýt bị xe của bạn Phục Thành đâm phải, Phục Thành hoảng hốt kéo cậu tránh đi, không cẩn thận cũng kéo luôn người vào trong lòng mình.

 

Ấn tượng đầu tiên của Phục Thành về Trần Thiên Dương là cậu ngoan vừa nhát, chẳng khác gì một chú nai con. Khi ấy Trần Thiên Dương bị tên bạn chẳng mấy đứng đắn của hắn chọc ghẹo nhưng không nhận ra, cũng chẳng phản kháng, Phục Thành bèn nhất thời rủ lòng thương mà tiện tay giải vây cho cậu. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Mà một lần “tiện tay” này của Phục Thành, cũng tiện tay đem vận mệnh của hai người họ buộc lại cùng một chỗ. 

 

Phục Thành và Trần Thiên Dương vốn chẳng phải người cùng thuộc về một thế giới. Hắn trên cao, cậu dưới thấp, ngay cả bạn thân hắn cũng không hiểu nổi tại sao người có tất cả trong tay như Phục Thành lại chấp nhất với Trần Thiên Dương đến như vậy. Chấp nhất đến nỗi mấy năm ra ngoài gây dựng sự nghiệp, dù không liên lạc thư từ qua lại gì với nhau, nhưng Phục Thành vẫn cực kỳ để ý đến Trần Thiên Dương.

 

Vì Trần Thiên Dương mà cũng ngay vào năm ấy, Phục Thành âm thầm trải đường cho tương lai phía trước của cậu - thậm chí là tương lai mà hắn đã nghĩ rằng sẽ không có mình trong đó. Nhưng khi về nước, nhìn thấy sự ngạc nhiên và vui mừng trong mắt Trần Thiên Dương, hắn lại không nhịn được mà dịu dàng hỏi cậu, “Vẫn nhận ra anh cơ à?”

 

Khi Phục Thành trở về, ông bà Trần Thiên Dương đã mất. Cha mẹ vẫn như trước chỉ lo cho em trai, Trần Thiên Dương không oán trách họ, thậm chí còn cảm thấy em trai đang tuổi ăn tuổi lớn đúng là nên được cả nhà quan tâm nhiều nhất. Nhưng Phục Thành không bao dung được như vậy. Hắn đau lòng Trần Thiên Dương, luôn tự trách vì sao mình không gặp Trần Thiên Dương sớm hơn một chút. Nếu như gặp cậu sớm hơn một chút, cậu đã không phải khổ cực như vậy.

 

“Nói đơn giản thì đây là câu chuyện về một anh công chữa khỏi cho bé thụ của mình.”

 

***

 

Những ngày này mình muốn đọc gì đó nhẹ nhàng và đáng yêu, tình cờ sao lại tìm được “Trái tim người câm” của Lâm Tát. Mình khá nhanh, sau khi đọc xong mới thấy truyện sao mà dễ cưng đến thế, vừa dễ cưng lại vừa cảm động. Lâu rồi kể từ khi đọc “Thằng nhỏ ngốc” của Liễu Mãn Pha, mới lại có một bộ truyện khuyếm khuyết thụ khiến mình ưng đến vậy.

 

Tóm tắt một cách đơn giản thì đây là câu chuyện kể về quá trình yêu đương cặp đôi Phục Thành và Trần Thiên Dương, sau một thời gian xa cách gặp lại thì tình cảm vẫn mặn nồng đầm ấm. Hai người để ý nhau từ trước và là tình song phương nên cũng không có phân đoạn đơn phương ngược tâm gì cả đâu, hơn nữa cả hai đều rất thẳng thắn với tình cảm của mình, vì thế cũng xác lập quan hệ người yêu cũng rất nhanh chóng. 

 

Trần Thiên Dương rất ngoan, vô cùng nghe lời, hơn nữa lại còn hiền lành hết sức, bảo sao mà Phục Thành không cưng không yêu cho được. :”> Nhưng ngoan hiền là vậy, cậu cũng không phải người dễ bị bắt nạt. Khi cần thiết, Trần Thiên Dương cũng sẽ biết tự xù lông nhím lên để bảo vệ bản thân, kiên quyết với lập trường của mình. Đây cũng là điểm mình thích ở cậu. Cậu không yếu đuối hay có tâm lí dựa dẫm, ỷ lại, mà vẫn chủ trương tự dựa vào bản thân. Ví như khi cậu từ chối việc đi xem mắt theo sắp xếp của mẹ, hay khi nói với Phục Thành “Anh không cần cho tiền vào ví của em đâu” vậy. Trần Thiên Dương có thể yếu ớt, nhưng tuyệt đối không phải là một người nhu nhược.

 

Còn Phục Thành thì… đúng là “thâm tình thành thục dữ dằn công” đó. :”> Phàm là chuyện liên quan đến Trần Thiên Dương, hắn đều ra tay rất dứt khoát, thậm chí là ngoan độc. Nhưng Phục Thành cũng không phải là người gia trưởng, tự mình làm theo ý mình mà luôn suy nghĩ đến cảm nhận của Trần Thiên Dương trước tiên. Hai người cứ anh lo cho em, em lo cho anh như thế, mình đọc mà con tim cứ quắn quéo hết cả. :”>

 

Ngoài chuyện tình yêu của hai người thì trong truyện còn khiến người đọc phải suy nghĩ về tình cảm gia đình, những suy nghĩ cổ hủ, lạc hậu kiểu như “đồng tính là bệnh và có thể chữa được” nữa. Phần này rất cảm động, có lẽ sẽ làm cho bạn xúc động, uất ức, tức giận khi đọc, mình cũng không tiện spoil nhiều nên nếu như tò mò muốn biết, xin mời bạn đọc truyện nha. =]] Hi vọng trái tim bạn sẽ được sưởi ấm sau khi đọc “Trái tim người câm”, như cách Phục Thành và Trần Thiên Dương sưởi ấm trái tim của nhau vậy. :”>

____

 

“ “: Trích từ truyện.

 

Des: Linh Tiệp Dư

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^

Cre pic: Google/huaban

Nguồn chuyển ngữ: Yoha Suisen


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...