Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hôm trước, bọn họ còn cùng nhau ‘chiến đấu kịch liệt’ ở khách sạn Như Gia, rõ ràng là đến phút cuối, cả hai đều mệt đến mức không nhấc nổi ngón tay. Chẳng lẽ tên nhóc thối đó nhân lúc cô ngủ mà ôn tập???
Nói về ân oán giữa bọn họ, phải ngược dòng thời gian quay về năm lớp mười. Chả là lúc đó, Lục Lâm Vãn vô tình cười nhạo cái tên của anh, đúng lúc lại bị Lục Hoài Chuẩn đứng bên cạnh nghe được. Mà chuyện này cũng không thể trách cô, chỉ trách chữ viết của chủ nhiệm lớp quá xấu, khiến cho cô đọc nhầm. Ấy thế mà tên nhóc đó lại mang thù, sau đó ghi hận cô, nhân một lần trực nhật, dội nước khiến cô ướt đẫm. Đáng xấu hổ nhất là còn khiến các bạn khác nhìn thấy nội y màu đỏ bên trong.
Xấu hổ, thật sự vô cùng xấu hổ!
Sau khi khóc một trận thật lớn, Lục Lâm Vãn quyết tâm trả thù. Suy nghĩ một hồi, Lục Lâm Vãn cảm thấy ưu điểm duy nhất của bản thân chính là học tập. Vì thế, cô quyết tâm phải so bì với tên Lục Hoài Chuẩn kia, nhất định phải đứng hạng nhất để cười nhạo tên nhóc thối đó. Vì thế, bắt đầu từ lớp mười, toàn bộ học sinh Nhất Trung liền được chứng kiến cảnh một đôi oan gia khắp nơi đấu đá, từ võ mồm cho đến việc học tập, không ai chịu nhường ai. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Thế nhưng, cặp đôi oan gia họ Lục kia có một bí mật không ai biết, chính là ngoài việc là đối thủ, bọn họ còn là một cặp tình nhân, nói cho chính xác thì là bạn tình.
Chuyện là, vào hôm liên hoan lớp, Lục Lâm Vãn với cái tửu lượng nát bét của mình lỡ uống một ly rượu rồi say đến không biết trời trăng, nằm ăn vạ trước cửa nhà vệ sinh nam. Không biết là có may mắn hay không, vừa lúc đụng phải cái tên Lục Hoài Chuẩn kia. Sau đó, bọn họ lại lại bắt đầu đấu đá, cuối cùng không hiểu sao đấu đến khách sạn.
Thiên thời, địa lợi, cộng thêm việc hai người mấy hôm trước mới xem phim cấm, thế là hai kẻ ngây thơ bắt đầu bước một chân vào con đường khám phá ‘thế giới mới’. Sau đó nữa, tựa như nước chảy thành sông, đôi oan gia trên lớp coi nhau như kẻ thù, cuối tuần lại lén lút đi thuê phòng, tiến hành nghiên cứu hoạt động cấm trẻ nhỏ.
Thế nhưng, Lục Hoài Chuẩn là một tên thẳng nam rất có nguyên tắc, Lục Lâm Vãn chưa đến tuổi thành niên thì nhất định sẽ không đi đến bước cuối cùng.
Cũng may, sinh nhật của Lục mỹ nữ rất nhanh đã đến, bước cuối cùng cũng được hoàn thành. Từ giây phút đó, Lục thiếu gia đã đưa ra lựa chọn, đời này ngoài cô ra thì không thể là ai khác. Có lẽ, bởi vì làm oan gia với cô lâu rồi, không có cô cảm thấy cuộc sống thật vô vị. Cũng có lẽ, bởi vì điệu nhảy Mông Cổ năm đó của cô quá đáng yêu, mặc dù lúc đó Lục thiếu gia là người cười to nhất, nhưng cũng chính từ khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy trên đời này không có ai sẽ khiến trái tim anh rung động đến vậy.
Thế nhưng, Lục Lâm Vãn đúng là một cô nàng thiếu nhạy cảm. Anh đã biểu hiện rõ ràng đến thế, vậy mà cô vẫn cho rằng bọn họ là chỉ là bạn tình. Mặc dù miệng anh lúc nào cũng chê cô ngực nhỏ, tính cách lại không dịu dàng, nhưng anh biết Lục tiểu mỹ nhân vẫn cực kỳ có sức hút với người khác giới. Tình địch đã đuổi đến cửa, anh phải nhanh nhanh xác định quan hệ, không thể để cô chạy mất.
Bắt đầu từ lúc còn là học sinh, trải qua năm tháng tuổi trẻ, qua tháng ngày chạy đi chạy lại giữa Thanh Hoa và Bắc Đại. Sáu tháng chia cách dài đằng đẵng, giữa gió hạ và tuyết lạnh đầu mùa, nỗi nhớ nhung dài vô tận và trái tim rét lạnh cuối cùng cũng được sưởi ấm trong vòng tay cùng những cái ôm của anh.
Xuân, hạ, thu, đông luân phiên xoay chuyển. Bắt đầu từ năm mười bảy tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, cùng nắm tay trải qua hết vui, buồn, ngọt, đắng. Hơn ba nghìn ngày đêm, đã từng cách nhau một bán cầu, đã từng ngỡ như vuột mất, nhưng may thay mối tình đầu năm ấy cũng là lựa chọn cuối cùng của định mệnh, cùng nắm tay nhau cùng trải qua tháng năm sau này.
***
Từ nhỏ đến lớn, thứ có thể khiến Lục Lâm Vãn để tâm, ngoại trừ sách vở ra thì chính là Lục Hoài Chẩn. Thứ trước là việc cô yêu thích, người sau là kẻ khiến cô đau đầu. Bắt đầu từ năm lớp mười tình cờ gặp Lục Hoài Chẩn, cô liên tục gặp phải xui xẻo, từ việc bị hắt nước đến chuyện phải biểu diễn múa Mông Cổ. Nếu đem tất cả những việc này cộng lại, có thể kết luận Lục Hoài Chuẩn chính là sao chổi, là khắc tinh, là kẻ thù truyền kiếp của cô.
Bắt đầu không suôn sẻ, y rằng con đường sau này cũng vô cùng gập ghềnh. Lục Lâm Vãn có thông minh đến mấy cũng không thể giữ được lý trí khi đụng phải chuyện liên quan đến Lục Hoài Chuẩn. Mà chủ yếu là cô bị anh ăn đến gắt gao, không chỉ thua ở việc học, ngay cả chuyện cá nước thân mật cũng bị anh thu phục, không chừa đường sống.
Trong mắt bạn học, Lục Lâm Vãn là một tiểu mỹ nữ, tuy ngực nhỏ một chút, nhưng da trắng, mắt to lại còn học giỏi. Nói cô là nữ thần cũng có thể, không biết có bao nhiêu bạn nam lớp khác thích cô đâu. Nhưng Lục Hoài Chuẩn kia quá quấn người, lúc nào cũng xoay quanh cô trêu chọc, diễn kịch, khiến cô không còn tâm tư để ý đến những người khác. Tuy rằng, Lục Lâm Vãn cảm thấy anh rất phiền, nhưng nếu suy xét kỹ càng, anh cũng rất quan tâm, chiều chuộng cô, còn rất có tự giác của một người bạn trai, không để hoa đào dính người, kỹ thuật lại còn rất tốt, xứng đáng trở thành người để giao phó trái tim.
Lục Hoài Chuẩn bắt đầu từ cao trung thì chuyển đến Hàng Châu, trở thành bạn cùng lớp với Lục Lâm Vãn. Anh không biết từ lúc nào thì gây thù với cô. Chuyện tạt nước vào người cô, hay việc là người cười lớn nhất lúc xem cô biểu diễn múa Mông Cổ hoàn toàn không phải do anh cố tình. Nhưng nếu cô muốn làm đối thủ với anh, vậy thì anh cũng chỉ đành thuận theo, chỉ cần cô vui là được.
Mặc dù Lục Hoài Chuẩn lớn lên đẹp trai, vừa là học thần vừa giỏi thể thao, là bạch mã hoàng tử của biết bao cô gái. Thế nhưng, đáng tiếc anh lại là một thẳng nam vô cùng độc miệng, khiến không ít mộng xuân của thiếu nữ tan vỡ. Bởi vì anh thích một người, chỉ muốn quan tâm người đó, muốn vây quanh cô, muốn giữ cô bên mình, muốn cho cô thứ tốt nhất. Mặc dù Lục Lâm Vãn có vẻ đanh đá, lúc nào cũng chỉ muốn ganh đua với anh. Thế nhưng, trong mắt, trong tim, trong suy nghĩ của cô cũng chỉ có anh mà thôi. Một cô gái lên được phòng khách, dù không biết nấu nướng, nhưng chuyện phòng the lại khiến anh vô cùng hài lòng, vậy thì phải nhanh chóng chiếm làm của riêng, không thể để kẻ khác nhòm ngó.
Từ năm mười bảy tuổi đến năm hai mươi bảy tuổi, bọn họ cùng nhau nắm tay, bước qua năm tháng. Bởi vì là đối phương liền cảm thấy việc chinh phục này càng làm càng nghiện.
“Và như thế đã bị người chinh phục
Chặn đứng mọi con đường để chạy thoát
Lý trí vững vàng nhưng trái tim rung động
Vậy nên đã bị người chinh phục
Uống phải độc dược ái tình
Vở kịch ấy hạ màn
Là tình yêu vĩnh cửu…”
____
“...”: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^
Cre pic: Google/huaban
Nguồn chuyển ngữ: Ngủ Ngày Cày Đêm