#Review
AI NGHE CHĂNG TIẾNG ĐÀN ĐỊNH MỆNH
Tác giả: Lạc Vi Gian Mỗ Mỗ
Thể loại: Hiện đại, nữ chính khiếm thị, nghệ sĩ đàn tranh x nam nhiếp ảnh gia kiêm ca sĩ cổ phong, #SẠCH_SỦNG, ngọt, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 63 chương
Tình trạng: Hoàn cv - Đang edit.
-----
Văn án:
Truyện này kể về hành trình theo đuổi bạn gái vô cùng gian khổ của một đại thần Nhiếp ảnh gia VS cô gái mù - sự gặp nhau giữa ống kính và ánh mắt.
Năm năm trước anh nói: "Tôi không phải là một người dễ thổ lộ tình cảm. Đối với tôi, tình yêu chính là một điều ngoài ý muốn với xác suất rất thấp."
Năm năm sau, mặt anh đau quá. :v :v
----
Đây là câu chuyện tình yêu ngọt ngào của một anh chàng nhiếp ảnh gia nổi tiếng kiêm ca sĩ cổ phong và một cô nàng nghệ sĩ đàn tranh khiếm thị xinh đẹp. Hai người như hai thái cực của cuộc đời này nhưng định mệnh lại đưa họ ngày càng sát lại gần nhau, yêu nhau và bên nhau.
Lần đầu Nguyễn Thanh Ngôn tình cờ gặp được Cố Sương Chi, anh đã bị một khí chất trầm tĩnh lạ kì của cô thu hút. Trong nghề nhiếp ảnh nhiều năm, Nguyễn Thanh Ngôn đã gặp rất nhiều người đẹp, có người quyến rũ gợi cảm, có người trong sáng thuần khiết, cũng có người hoạt bát đáng yêu nhưng Nguyễn Thanh Ngôn chưa gặp ai như Cố Sương Chi - trong đôi mắt xinh đẹp của cô có rất nhiều nỗi vô vọng trống rỗng. Sau này gặp lại, Nguyễn Thanh Ngôn mới biết hóa ra do cô không nhìn thấy. Thảo nào lúc ấy có một người đẹp trai như anh đến bắt chuyện mà cô một ánh mắt cũng không thèm nhìn đến.
Nguyễn Thanh Ngôn là một nhiếp ảnh gia, với anh mọi thứ nếu muốn lọt vào ống kính của mình thì phải lọt được vào mắt anh. Anh nhìn cuộc đời này với muôn sắc màu, anh muốn thấy được mọi thứ xinh đẹp nhất trên đời. Anh từng nghĩ mình có thể đem những điều ấy thu vào ống kính và chia sẻ cho mọi người. Nhưng khi anh quen biết một cô gái không nhìn thấy gì, bất kể là sống động của thế giới thực hay những nét đẹp tĩnh lặng trong ảnh chụp thì anh nghĩ mình nên suy nghĩ lại.
Cô gái ấy tuy không nhìn thấy nhưng lại sống vô cùng lạc quan. Anh đã tự hỏi nếu là anh, anh có vui vẻ chấp nhận được như vậy hay không? Khi mà, cô đã từng được đắm mình trong ánh sáng lại phải vì biến cố mà cuộc sống bỗng nhiên chỉ còn lại tăm tối. Với dự định ban đầu là tò mò muốn làm bạn, vậy mà dần dần anh bắt đầu vấn vương cô gái nhỏ ấy đến không có lối ra.
Với đôi mắt không nhìn thấy ánh sáng nhưng sự rực rỡ trong mắt Cố Sương Chi không bao giờ nhạt nhòa. Cô yêu đời, cô lạc quan dù cuộc sống của cô có bất hạnh đến nhường nào, cô vẫn vui vẻ sống một cuộc đời bình thản. Cuộc sống trong bóng tối hiện tại này hoàn toàn khác với trước kia, khi mắt cô vẫn còn nhìn thấy. Nhưng nhờ đôi mắt ấy nên Cố Sương Chi lại nghe mọi thứ rõ ràng hơn và nhớ lâu hơn, khả năng này vừa giúp đỡ cô vừa mang lại thật nhiều phiền phức.
Cố Sương Chi nhớ rõ giọng nói của Nguyễn Thanh Ngôn kể từ lần đầu nghe thấy, một giọng nói đặt biệt lạnh nhạt nhưng không phải là sự lạnh lùng tuyệt tình. Đó là giọng nói của người dám phá vỡ vỏ bọc và rào cản tâm lý của Cố Sương Chi, dần dần tiến vào cuộc sống của cô, trở thành người yêu, người thân và cuối cùng là trở thành một người không thể thiếu bên cạnh cô.
Tình cảm của Nguyễn Thanh Ngôn đối với Cố Sương Chi không bắt nguồn từ thương hại, bởi anh biết rất rõ cô không thích như vậy và anh cũng sẽ không như vậy. Anh là một người thích yên tĩnh, nhưng khi anh quen biết Cố Sương Chi, anh lại thành một tên ồn ào ngốc nghếch, lại còn tranh mình nấu cháo ngon hơn ông chủ tiệm cháo khi cô không tin nữa chứ.
Anh là một người thích vi vu muôn nơi, cả bạn bè trợ lí cũng không biết anh đi bao giờ về, nhưng anh lại báo cáo chi li với cô, như tìm một người để chờ đợi mình trở về. Anh hứa sẽ dẫn cô đi xem cực quang, muốn dẫn cô ngắm sao trời, muốn đi xem sóng biển phát sáng - anh muốn dẫn Cố Sương Chi đến với ánh sáng. Anh cũng là động lực để Cố Sương Chi quyết tâm chữa mắt, bởi cô muốn đi đến những nơi sắc màu rực rỡ cùng với anh.
Truyện còn có chi tiết nhỏ nhỏ như Nguyễn Thanh Ngôn là một đại thần trong giới cổ phong, anh nuôi một bé Husky đặt tên Lông Xám, nên tên trên mạng cũng lười đặt, lấy luôn tên cún yêu của mình. Trước khi quen biết Cố Sương Chi, cuộc sống của Nguyễn Thanh Ngôn là chuỗi ngày không đi công tác chụp ảnh chính là ở nhà trêu chó, khoảnh khắc một người một ngáo ở chung hài vô cùng, vừa buồn cười vừa thấy tội Lông Xám.
Sau khi mình vật vã với những bộ truyện ngược lỡ sa chân vào, thì “Ai Nghe Chăng Tiếng Đàn Định Mệnh” chính là liều thuốc cứu rỗi tâm hồn đang bị ngược tơi tả thủng lỗ chỗ của mình. Truyện nhẹ nhàng lại ngọt ngào và ấm áp như một bản tình ca vậy. Nên mọi người hãy nhảy hố để thư giãn thoải mái trong ngày đầu tuần bận rộn này nhé ^^
Trích đoạn:
“Ngập ngừng lúc lâu, anh cố ý nói mập mờ: Lông Xám nói Lông Xám rất thích em”.
“Anh chọc tôi đấy à, sao anh có thể nói chuyện với chó được?”
“Không phải là chó, là anh.” Câu nói ấy khiến toàn bộ thế giới chìm vào yên lặng.
“Cố Sương Chi.” Cuối cùng anh cũng lấy hết dũng khí để nói.
“Ừm?”
“Anh rất nghiêm túc.”
“. . .”
“Đừng ngẩn người nữa, ít nhất cũng cho anh chút phản ứng đi chứ. . .”
Cô nhếch môi, đáy mắt tựa như đầm lầy đen thăm thẳm, giọng cô cứng ngắc nói ra ba từ: “Đừng làm loạn.”
“Anh không làm loạn.” Anh rất vững tin.
“Hai chúng ta không phải là người của một thế giới.”
“Anh có thể đi về phía em.”
----
“Lời Lông Xám:
Xin chào, tôi là một chú chó Husky độc thân vui tính, sen của tôi cũng lấy tên Lông Xám làm nickname trên mạng, nghe nói sen cũng có chút tiếng tăm.
Mỗi khi rảnh rỗi sen thường hát nhạc cover, nhưng hát bài nào thì tùy vào tâm trạng.
Ca hội gì đó thôi đi, sen từng tham gia một lần, nhưng lại cho mọi người leo cây, vì thế mà có biệt danh “Xám leo cây”.
Từ đó về sau, muốn mời sen tham gia ca hội thì chẳng khác nào chấp nhận số phận bị leo cây.
Bình thường, sau khi hoàn thành một ca khúc quăng lên mạng thì sen sẽ lặn mất tăm mấy tháng trời.
Được xưng là “cư dân không định kỳ thường xuyên lui tới Tam Giác Quỷ” (1)
(1) Tam Giác Quỷ: tam giác Bermuda, một vùng biển phía Tây Đại Tây Dương, nổi tiếng với nhiều vụ mất tích khi tàu thuyền đi ngang qua đó.
Bỗng nhiên có một ngày, sen bắt đầu có hành vi không bình thường.
Nghiên cứu chòm sao, xuất quỷ nhập thần, lại còn cả ngày bịt mắt mò mẫm đi đường.
Đáng sợ nhất chính là, sen lại nhờ tôi giới thiệu cho vài huynh đệ chó chuyên dẫn đường cho người mù.
Mọi người đồn rằng, sen đang theo đuổi một cô gái mù.
Ha ha ha, tôi cười, sen đã quên rằng còn có một quân sư quạt mo cua gái là tôi đây.
Cua gái mà không mang theo cún, đáng đời kiếp FA”
_____________
Review by #Hạ Dung Hoa
Bìa: #Lam Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Huaban/google