#Review
ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA VƯƠNG GIA THẦN BÍ: NGOẠI TRUYỆN SỐ 2
Tác giả: Đạm Nguyệt Tân Lương
Thể loại: Cổ đại, nữ truy, cưới trước yêu sau, nữ chính biết nhu biết cương, ngược tâm cả nam và nữ, siêu sạch, HE
Độ dài: 75 chương (từ chương 381 tới chương 456)
Tình trạng: Hoàn edit
____________
Hình tượng nữ chính lý tưởng trong lòng bạn là gì? Là một người con gái dịu dàng, thông minh, uyên bác hay một người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập, lý trí có phần lạnh lùng? Là kiểu người sắc sảo, đầy một bụng âm mưu và toan tính hay một người vô tư, tưng tửng với mọi sự trên đời? Cá nhân tôi lại luôn có thiện cảm với hình mẫu nữ chính biết nhu biết cương, thấu hiểu lòng người và đặc biệt là người dám yêu và dám theo đuổi tình yêu. Bài review hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn nữ chính hoàn hảo trong lòng tôi - Tiết Linh Hi.
Chắc các bạn đều cảm thấy kỳ lạ về tên truyện dài dằng dặc (bạn designer cho bìa đã giã tôi một cách trực diện và nghiêm túc vì cái tựa truyện rồi =.=). Để giải thích một chút, "Ái phi tuyệt sắc của vương gia thần bí" kể về mối tình trắc trở giữa nam chính Thất ca Hoàng Phủ Thanh Vũ và nữ chính công chúa Tịch Nhan. Tuy nhiên, tác giả Đạm Nguyệt Tân Lương đã rất ưu ái khi viết thêm ba phiên ngoại về ba người em trai của nam chính, mỗi phiên ngoại đều được tác giả chăm chút như một bộ truyện độc lập và hoàn chỉnh. Và ngoại truyện số hai là câu chuyện của Thập Nhất Hoàng Phủ Thanh Dung.
Hoàng Phủ Thanh Dung là con trai thứ mười một của hoàng đế Bắc Mạc. Chàng thiếu niên khôi ngô, dịu dàng và ấm áp như ánh mặt trời nhưng trên chiến trường lại trở thành một vị tướng quân oai nghiêm có thể hiệu triệu vạn binh sĩ. Một hoàng tử thân phận cao quý như vậy lại đem lòng yêu một ca kỹ. Trong mắt chàng, nàng Mẫu Đơn rực rỡ bao người mê chỉ là Vũ Nhi bé nhỏ của riêng mình chàng. Chàng yêu Vũ Nhi với tất cả sự chân thành và nồng nhiệt. Đó là tình yêu đầu trong sáng nhất, thuần khiết nhất, vô tư nhất của thời niên thiếu. Nhưng đó cũng là vết thương lòng lớn nhất trong cuộc đời Thanh Dung.
Ủng hộ Thất ca trong cuộc chiến tranh giành ngai vàng khiến Thanh Dung trở thành cái gai trong mắt của những hoàng tử khác. Và Vũ Nhi của chàng lại vô tình trở thành nạn nhân của cuộc chiến đẫm máu đó. Những người anh trai cùng chung dòng máu ra lệnh giết hại Vũ Nhi chỉ với mục đích duy nhất là khiến chàng đau đớn khổ sở. Không dừng lại ở đó, chúng cố gắng hạ nhục Thanh Dung khi buộc chàng phải cưới con gái của người đã ra tay giết Vũ Nhi - tiểu thư của Hộ quốc tướng quân Tiết Linh Hi.
Là tiểu thư của một võ quan nhất phẩm, mười sáu năm đầu đời của Linh Hi trải qua trong êm đềm và hạnh phúc. Nàng thông minh, tinh nghịch, phóng khoáng, tự do, vô lo vô nghĩ. Một đạo thánh chỉ biến nàng trở thành vương phi của Thập Nhất Hoàng Phủ Thanh Dung. Mười sáu tuổi, nàng bước lên kiệu hoa thành hôn với một người chưa từng gặp mặt. Mười sáu tuổi, đêm tân hôn phu quân không xuất hiện để nàng phòng không lạnh lẽo. Mười sáu tuổi, phu quân vừa bái đường cùng nàng trợ giúp Thất hoàng tử lật đổ hoàng đế, bước lên ngai vàng và quyết tâm dồn cha nàng vào chỗ chết. Chỉ sau một đêm, vị tiểu thư không hiểu sự đời phải gồng mình để bảo vệ tính mạng cho cha mẹ. Chỉ sau một khoảnh khắc, Tiết Linh Hi đem lòng yêu Hoàng Phủ Thanh Dung.
Trong những bộ truyện có cùng motif, nam chính thường sẽ không dễ dàng bỏ qua cho con gái của kẻ thủ không đội trời chung. Độc giả sẽ được chứng kiến một màn ngược thân đến mức tàn bạo, khiến cho việc nữ chính đem lòng yêu nam chính trở nên vô cùng phi lý. Nhưng thật may tác giả Đạm Nguyệt Tân Lương đã không để cho Thanh Dung bước lên vết xe đổ này. Chàng căm hận cha của Tiết Linh Hi nhưng lại không vì thế mà trút giận lên nàng. Chàng chỉ đơn giản là coi người vợ mới cưới như vô hình.
Nhưng Linh Hi lại quyết tâm xích lại gần chồng mình. Nàng mỗi ngày đều làm đồ ăn thật ngon cho phu quân. Khi biết Thanh Dung vì đau đớn tuyệt vọng mà hút thuốc phiện, nàng mạo hiểm một mình đi đốt kho thuốc, lại dùng hết sức lực nhỏ bé của mình để vực dậy một nam tử đang gục ngã. Nếu nói tình yêu của Thanh Dung dành cho Vũ Nhi giống như tùng như bách luôn vững vàng và kiên định cùng bốn mùa thì tình yêu của Linh Hi dành cho Thanh Dung lại giống như dòng suối nhỏ. Nàng kiên trì, bền bỉ dùng sự dịu dàng và ấm áp của mình để xoa dịu trái tim đã hoá sỏi đá của Thanh Dung.
Nhiều năm sau khi nhìn lại quãng đường hai người đã cùng trải qua, chính Thanh Dung cũng phải cảm phục và rung động trước tình cảm của Linh Hi. Một người con gái phải mạnh mẽ tới nhường nào mới sẵn sàng theo chàng ra trận, cùng chàng hứng sương chịu gió, không nề hà bao công việc nặng nhọc trong quân doanh trong nhiều năm trời. Một người vợ phải bao dung tới nhường nào mới cảm thông và chấp nhận việc chồng mình vẫn luôn yêu một người phụ nữ khác. Nhiều năm sau khi nhìn theo bóng lưng của Linh Hi, Thanh Dung đã phải thừa nhận rằng: “Nàng là nữ tử tốt nhất mà hắn từng gặp hơn hai mươi năm qua.”
Nhưng mặc cho tình yêu của Linh Hi có chân thành đến đâu, dù Thanh Dung có rung động đến nhường nào, sự thật là cái chết của Vũ Nhi vẫn như một bức tường dày ngăn cách hai người. Thanh Dung không đủ dũng khí để gạt bỏ cảm giác tội lỗi và thừa nhận tình cảm của chính mình. Linh Hi cũng không đủ mạnh mẽ để phá vỡ ranh giới hận thù. Hai người chỉ còn cách trốn tránh, vờ như bức tường đó không tồn tại, cho tới một ngày khi bức tường sụp đổ, chỉ còn lại những vết thương đầm đìa máu chảy.
* * * * *
“Chàng không cần phải chết, nếu chàng không muốn Mẫu Đơn cô độc một mình, ta sẽ thay chàng đi xuống bầu bạn với nàng!”
“Nàng cho là nàng có tư cách gì chứ?”
…
“Cô không tư cách đề cập tới Mẫu Đơn ở trước mặt ta. Vì Mẫu Đơn, ta nên giết cô --”.
…
“Ngài coi như trên thế gian này không có con người như ta, ta cũng sẽ không bao giờ đến quấy rầy ngài nữa. Thập Nhất gia, nửa năm qua ta đã tập thành thói quen rồi, thói quen ngài không xuất hiện, thói quen không nghe được thanh âm ngài… Ta rất tốt, thật sự tốt lắm, so với trong tưởng tượng của ta còn tốt hơn rất nhiều […] Ta không phải là người có nghị lực. Xin ngài đừng quá tốt với ta, tuy rằng ta thật sự rất muốn rất muốn ngài rất tốt với ta, nhưng mà ta không chịu nổi, Thập Nhất gia, ta thật không chịu nổi – chỉ sợ ngài chỉ nói một câu dịu dàng, ta sẽ đánh mất đi chính mình. Bốn năm qua, ta hết lần này đến lần khác ta đã đánh mất đi chính mình, nay ta thật vất vả lắm mới thuyết phục bản thân mình hết hy vọng, Thập Nhất gia, ta cầu xin ngài --”
* * * * *
Thông thường trong những bộ truyện ngược nữ, tôi ít nhiều đều có ác cảm với nam chính nhưng Thập Nhất Hoàng Phủ Thanh Dung lại là một ngoại lệ. Trong câu chuyện này, Thanh Dung đáng thương hơn đáng trách, tổn thương mà chàng phải chịu đựng không ít hơn so với Linh Hi. Chính trong những ngày tháng đắm chìm trong mật ngọt, chàng đã vĩnh viễn mất đi người con gái chàng yêu. Dù mang lòng căm thù với những kẻ đã giết Vũ Nhi, Thanh Dung chưa bao giờ gạt bỏ được cảm giác tội lỗi rằng chính chàng đã gián tiếp hại chết Vũ Nhi. Chàng thiếu niên rạng rỡ như ánh mặt trời sau một đêm đã gục ngã trở thành một kẻ lạnh lùng chỉ còn biết tồn tại qua ngày để trả thù và đắm chìm trong ảo giác do thuốc phiện đem lại.
Tiết Linh Hi bất ngờ xuất hiện mang đến cho chàng niềm hy vọng. Chính người con gái của kẻ thù đó đã dìu chàng đứng lên từ đau thương, xoa dịu cảm giác ân hận không ngừng dằn vặt chàng. Cũng chính nàng dạy cho chàng hiểu được đâu là tình yêu và đâu là tình bạn. Linh Hi là người duy nhất luôn tin tưởng chàng, luôn chờ đợi chàng, luôn theo bước chàng. Trong cơn mưa rào xối xả, Thanh Dung cuối cùng cũng nhìn thấy bóng lưng nhỏ bé sẵn sàng dùng cả tính mạng để che chở cho chàng. Trong cơn bão dữ dội nơi thảo nguyên, chàng cuối cùng cũng đủ dũng khí đạp lên gió tuyết để đón nàng về nhà.
Đây không phải bộ truyện nữ truy đầu tiên mà tôi đọc nhưng cho tới nay vẫn không có nữ chính nào khiến tôi xúc động hơn Tiết Linh Hi. Tác giả đã đặt lên vai nhân vật này quá nhiều vai trò, quá nhiều gánh nặng. Là một cô gái nhỏ, tình yêu từ cái nhìn đầu tiên với Thanh Dung đã thúc đẩy nàng theo đuổi chàng năm năm, từ vương phủ đến chiến trường, chưa từng lạnh lòng chưa từng từ bỏ, chân thành và bền bỉ. Là một người vợ, Linh Hi thấu hiểu tình cảm Thanh Dung dành cho Vũ Nhi, nàng kính cẩn trân trọng từng kỷ niệm từng hồi ức giữa chồng mình và người đã khuất. Là một người con, nàng dùng hết sức lực bé nhỏ của mình để bảo vệ cho cha mẹ, thậm chí dùng cả tính mạng của mình đề trả món nợ máu của cha.
Câu chuyện có rất nhiều tình tiết ngược tâm nhưng rốt cuộc đó chẳng phải là lỗi lầm của ai. Mọi khổ đau đều bắt nguồn từ sự dằn vặt, cắn rứt của những con người có tình và trọng tình. Nếu Linh Hi không kiên cường đến thế lương thiện đến thế, Thanh Dung sẽ chẳng bao giờ vì nàng mà rung động. Nếu Thanh Dung không nặng tình với Vũ Nhi đến thế, chàng đã không xứng đáng với tình yêu chân thành của Linh Hi.
"Thanh Dung, ta không hối hận vì từng yêu chàng, ta cũng sẽ không hối hận, cuộc đời này vẫn yêu chàng.”
Hoá ra, không quan trọng mối tình có bao nhiêu trắc trở, bao nhiêu đau thương, cũng không quan trọng rằng hai người có đến được với nhau hay không, chỉ cần đến giây phút cuối cùng, người đó xứng đáng để ta yêu chân thành không hối tiếc, thì đó đã là tình yêu đẹp nhất.
________________
" ": trích từ truyện
Review by #Linh_Hy Tần
Bìa: #Tịch Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban