#Review
ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN
Tác giả: Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Thể loại: Cổ đại, nam chính mặt cực kỳ dày, thần kinh nhẹ :v hài, ngọt, sủng, HE
Độ dài: 66 chương
Tình trạng: Hoàn
---------------
Bạn có tin chuyện chó biến thành người không? Nếu là dân đọc ngôn ở hiện đại thì chắc hẳn bạn sẽ nói là “trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra”, nên việc đó là bình thường thôi. Nhưng với một tiểu cô nương ở cổ đại thì nó quả thật là chuyện kinh thiên động địa, và nữ chính Trịnh Tĩnh Hảo của chúng ta gặp phải đấy.
Trịnh Tĩnh Hảo ở Trịnh gia đứng thứ bảy, nên còn được gọi là Tiểu Thất. Phụ thân của Tiểu Thất là tiên sinh của tiểu thế tử Trung Dũng vương phủ - một người mà như bên ngoài đồn đại là một kẻ tùy hứng, tính tình cực kỳ xấu, lúc nào cũng muốn đối đầu với vương gia. Cũng chính một lần hai phụ thân hắn gây nhau mới khiến phụ thân nàng bị ngựa đạp trúng mà lâm vào hôn mê bất tỉnh. Cũng từ đây Tiểu Thất cũng cực kỳ chán ghét vị tiểu thế tử này.
Duyên phận đưa đẩy, làm cho Tiểu Thất đến An Hòa Tự cầu phúc cho phụ thân. Chính tại đây nàng gặp lại được chú chó Đại Bạch bị thất lạc của mình, chỉ là... chỉ là hình như có gì đó sai sai :v Đại Bạch của nàng sao lại ở hình dáng như thế kia??
Đại Bạch là chú chó trắng mà phụ thân Tiểu Thất trước khi gặp chuyện đã tặng cho nàng. Không hiểu sao bị mất tích một thời gian, bây giờ lại xuất hiện dưới hình dáng con người như thế này. Tiểu Thất lúc đầu cũng nghi ngờ, nhưng sau khi thấy vết sẹo trên người “Đại Bạch” cùng những thói quen cũng như nhận thức của nó về nàng, Tiểu Thất cũng đã tin tưởng đây chính là “Đại Bạch” của nàng.
Thế là chủ tớ hai người chung đụng một thời gian, quả thật là dở khóc dở cười với hai chủ tớ nhà này luôn. Bạn có thể tưởng tượng một thiếu niên 13 -14 tuổi lúc nào cũng mở đôi mắt đen láy, gương mặt thiên chân vô tà nhìn cứ hết “gâu gâu” lại “ẳng ư” không thì “ử ử”, đã vậy lúc nào cũng lắc lắc cái mông, ngủ thì cứ gọi là chổng vó lên trời, nước miếng chảy nhễ nhãi v..vv Thật sự là muốn bao nhiêu khó đỡ là có bấy nhiêu khó đỡ mà.
Tiểu Thất dường như thỉnh thoảng cảm giác có gì đó sai sai nha, giống như đôi mắt của “Đại Bạch” thỉnh thoảng nhìn nàng rất khác lạ, giống như “Đại Bạch” hình như thông minh hơn trước rất nhiều, giống như “Đại Bạch” hiện tại còn có thể nghe hiểu nàng nói gì, còn có thể tập nói theo ý nàng nữa… đã thế đôi khi còn nói được những câu rất dài.
Haiz, may mắn là Tiểu Thất của chúng ta cũng không đến nỗi ngây ngô không biết gì, chỉ là không quỷ quyệt bằng bạn “Đại Bạch” do tiểu thế tử Trung Dũng vương phủ - Cố Diễn đóng giả thôi. Đúng rồi đấy, “Đại Bạch” dưới hình dáng con người mà Tiểu Thất thấy đích xác là người thật 100%. Còn làm cách nào Cố Diễn có thể khiến Tiểu Thất tin hắn là “chó” thì các bạn hãy tự đọc để biết nha :v Nói ra hết không hay.
Cố Diễn không phải tự nhiên là một đứa trẻ ngỗ ngược, chỉ là chưa có người có thể cùng hắn tâm sự, chia sẻ. Mà vừa đúng Trịnh Tam Lang phụ thân của Tiểu Thất lại là người phần nào cảm hóa được hắn. Từ lời nói của Trịnh Tam Lang, Cố Diễn mới thấy được tiểu cô nương nhà Trịnh tiên sinh. Và từ đây hắn bắt đầu công cuộc trèo tường (cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen luôn nha), rình mò cuộc sống con gái nhà người ta :v.
Mặc dù cuối cùng vẫn đem được người trong lòng về phủ, nhưng mà thật là cực kỳ gian nan nha.
Thật sự lúc đầu đọc truyện này mình có chút gì đó bối rối :v vì lần đầu gặp được một nam chính mặt dày như thế. Khi biết được là do nam chính đóng giả làm chó thì mình muốn té ngửa luôn, phải thốt lên rằng: ''Má ơi, mặt anh này còn có thể dày hơn được nữa không?''. Để tán gái cứ gọi là bất chấp hình tượng luôn. Gỉa chó, mặt dày, ăn vạ .vv.vv cứ gọi là bao nhiêu chiêu là anh dùng hết. Chưa kể trước mặt người ngoài, phụ thân ruột thịt thì cứ gọi là miệng độc, tự kỷ không cho ai mặt mũi, nhưng trước mặt nữ chính thì đúng kiểu “chú chó nhỏ” luôn, chỉ cần nhắc đến nữ chính là nam chính sẽ ngoan ngoan xìu xuống ngay _đây là kinh nghiệm xương máu mà cha của nam chính đã rút ra đó mọi người ạ.
Truyện này nam chính thật sự rất lầy và nhây luôn, lúc nào cũng tự kỷ mình tài giỏi, tuấn lãng, đa tài v..vv hết nhưng mà dễ thương cực kỳ. Trong mắt anh thì nữ chính của chúng ta là nhất, ai ăn hiếp nàng thì bị anh đáp trả, anh dùng lời độc địa chỉnh không còn mặt mũi luôn :v Nữ chính mặc dù có chút ngây ngô, nhưng lúc cần thông minh thì vẫn có không đến nỗi làm người ta ức chế. Nhưng mà buồn cười nhất là kể cả khi lúc nam chính giả làm “Đại Bạch” hay lột bỏ vỏ bọc đó vẫn bị nữ chính xoay như chó (theo lời nhà edit).
Cả truyện đọc rất tếu, hài hước, không có ngược hay gì cả. Thỉnh thoảng có chút tức vì mấy nhân vật phụ đem lại cho nữ chính, nhưng đừng lo, nam chính đều đáp trả thẳng thừng hết. Nam nữ chính đều kiểu dễ thương, mới lớn, lần đầu trải qua tình yêu. Các nhân vật phụ cũng rất ok, tròn vai. Nội dung, tình tiết, độ dài hay cách xây dựng nhân vật đều vừa phải, đọc vừa cảm thấy hài và đáng yêu. Điểm mình không thích chính là cách edit, không mượt tí nào, kiểu không hẳn là CV nhưng cũng không hẳn là edit, nó cứ nửa này nửa kia đọc khá khó chịu. Nếu có thể bỏ qua những khuyết điểm nhỏ kia thì style tình yêu gà bông thời cổ đại này quả thật rất đáng để đọc đấy.
Review by #Hôn_Quân
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban