Nữ diễn viên vừa đạt danh hiệu Ảnh hậu - Ứng Uyển Dung đột ngột bị tai nạn xe.
Cô trở về năm 1988 trong thân thể một cô gái mười chín tuổi. Nguyên chủ của thân thể trước đó đã kết quân hôn, nhưng vì bị ép gả nên khóc nháo tự sát. Vì vậy mới có sự xuất hiện của cô ở thời điểm này.
Trong hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, Ứng Uyển Dung tiếp nhận tình huống vô cùng nhanh, dù sao cô cũng đã lăn lộn trong giới giải trí hơn mười năm, thứ không thiếu nhất chính là năng lực thích ứng.
Khác với nguyên chủ cũ luôn mơ mộng đến những thư sinh trắng trẻo nhã nhặn mà coi khinh quân nhân, ngược lại Ứng Uyển Dung vô cùng thích người cao lớn rắn rỏi, mạnh mẽ nghiêm túc. Cao Lãng chính là cực phẩm hội tụ đầy đủ những yếu tố ấy và vừa vặn anh là chồng của Ứng Uyển Dung cô.
Vì vậy, việc đầu tiên sau khi xuyên không cô làm chính là bồi đắp tình cảm với vị phối ngẫu nhà mình.
Cao Lãng vì nhiệm vụ nên sau khi kết hôn chưa từng trở về nhà, nhưng anh luôn biết người vợ mới cưới của mình dường như vô chán ghét anh, chán ghét thân phận quân nhân của anh. Cao Lãng cũng không muốn cưỡng cầu, anh dự định qua một thời gian thì làm một báo cáo ly hôn, giải thoát cho cô.
Ấy thế mà, bỗng nhiên thái độ của Ứng Uyển Dung thay đổi hoàn toàn, trở nên vừa mềm mỏng hiểu chuyện, lại hiếu thuận với cha mẹ hai bên. Thay đổi lớn nhất có lẽ là cô đã không còn bài xích anh như trước, thậm chí còn vô thức dựa dẫm, mang ý vị yêu thích.
Tất cả những điều ấy cộng với vẻ ngoài mềm mại của Ứng Uyển Dung rất nhanh đã chinh phục được Cao Lãng, hai người rất tự nhiên chuyển từ vợ chồng trên danh nghĩa sang giai đoạn tình nồng ý mật.
Ứng Uyển Dung là viên ngọc đã mài giũa qua nhiều năm bên trong giới giải trí, khí chất diễn viên không cách nào che giấu, tự nhiên sẽ có người muốn mời cô tiến đến nơi này. Dù điều ấy là lý tưởng, cũng là niềm đam mê của Ứng Uyển Dung, nhưng hiện tại cô lưỡng lự. Cô đã lập gia đình, hơn nữa là quân hôn, trách nhiệm lớn hơn nhiều so với đời trước.
“Em thích quay phim sao? Làm diễn viên, đóng phim truyền hình.”
Ứng Uyển Dung đáp lại anh bằng một nụ cười, “Thích chứ, có điều nếu anh không muốn em sẽ không đi.”
Dù sao đời trước cô cũng đã lấy được vòng nguyệt quế dành cho ảnh hậu rồi, bây giờ chỉ đổi phương hướng phát triển thôi, nhiều nhất cũng sẽ có chút tiếc nuối.
“Vậy thì đi thôi, ai nói quân tẩu là phải canh giữ phía sau? Anh cũng có thể làm hậu phương vững chắc nhất cho em, cho dù em đi tới nơi nào, anh đều ở tại đây chờ em.”
Ban đầu, Ứng Uyển Dung bị vẻ ngoài mạnh mẽ của Cao Lãng hấp dẫn, nhưng sau đó đã từ từ bị tính cách nội liễm cương ngạnh của anh chinh phục. Khi cô vì lý tưởng mà xông pha thì sẽ luôn có một người ở phía sau, làm bến cảng chờ cô trở về. Cũng như vậy, Ứng Uyển Dung cũng sẵn sàng mở rộng tấm lòng của mình, tạo nên một ngôi nhà chỉ thuộc về Cao Lãng anh.
Vì đặc thù công việc đôi bên, hai người ở cạnh nhau thì ít mà cách xa vạn dặm thì nhiều. Nhưng tình cảm của họ lại là trạng thái lý tưởng nhất của tình yêu.
Anh yêu thích dáng vẻ tỏa sáng của em trên sân khấu.
Em ngưỡng mộ ý chí kiên cường và lòng hy sinh của anh.
Họ thưởng thức tài năng của nhau, hơn hết là hiểu rõ và tin tưởng đối phương vô điều kiện.
Ứng Uyển Dung bắt đầu từng bước theo đuổi lại giấc mơ thuở đầu của mình, cô vẫn luôn có một Cao Lãng tuy không cạnh sát bên, nhưng luôn đưa bàn tay to lớn ra khi cô cần anh nhất.
Đừng nghĩ Cao Lãng “đầu gỗ” không hiểu phong tình, thực ra anh cất giấu trong lòng ngọn lửa nóng bỏng nhất, đặt Ứng Uyển Dung trên hết thảy mọi sự.
“Lần xảy ra động đất này, địa điểm gặp tai họa lớn nhất cũng là nơi nằm trong vùng tâm chấn là thành phố A, tỉnh X…”
…
“Tôi biết cậu muốn đi, nhưng phải đợi lệnh phân công nhiệm vụ, việc chuẩn bị phi cơ không phải chỉ bằng một câu nói của cậu là được, cậu có tâm, bất quá,...” Lời của thủ trưởng Hàn còn chưa nói xong đã bị Cao Lãng đánh gãy.
“Bây giờ tôi phải lập tức đến khu thiến tại, vợ của tôi… Cô ấy đang chờ tôi ở đó.”
Ứng Uyển Dung hoàn toàn có thể chọn một cuộc sống vô ưu vô lo, chọn một người chồng dịu dàng ôn nhu cùng sống bên nhau quãng đời còn lại tỏa sáng trên sân khấu mà không phải xa cách nghìn trùng, lo được lo mất mỗi ngày. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Ở trong mắt người khác, Cao Lãng anh có rất nhiều thân phận, là chỉ huy của lính dưới quyền, là cứu tinh của người bị nạn, là con trai hiếu thuận của gia đình. Nhưng trong mắt Ứng Uyển Dung, anh chỉ là người đàn ông của cô, chỗ dựa của cô mà thôi.
Xuyên suốt mạch truyện là quá trình từng bước đi lên đỉnh cao một lần nữa của Ứng Uyển Dung, tất nhiên không thể thiếu đủ loại đố kỵ, ghen ghét từ bên ngoài, nhưng tất cả chỉ làm nền cho tình cảm của nam nữ chính, không gây ra quá nhiều sóng gió.
Truyện mang khá nhiều đặc trưng của những năm 90, không hề buff nam nữ chính quá đà. Cả hai người đều xuất thân từ gia đình nông thôn, cơ bản không hề có bối cảnh lớn lao.
Hào quang xuất hiện từ nội tại của nhân vật, chính tài hoa và nỗ lực mới là thứ đem lại thành công cho họ.
Văn phong của tác giả không quá thu hút, đồng thời bản edit chưa được đầu tư (nhất là 40 chương cuối) làm mất đi một phần giá trị nội dung nên nếu xét về tổng thể đây không thể xem là một tác phẩm xuất sắc. Nhưng nếu bạn đang tìm truyện với motif quân nhân - giới giải trí, thâm tình có lý tưởng thì “Ảnh hậu làm quân tẩu” là một lựa chọn không tồi.
“Người từng nói với tôi,
Tương phùng là bài hát
Đôi mắt là biển mùa xuân
Thanh xuân là quân trang màu lục.”
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban