#Review
ÁNH SÁNG NHẠT
Tác giả: A Bạch Bạch
Thể loại: hiện đại, nhẹ nhàng, nam thông minh, nữ quái dị nhưng tài giỏi, HE
Tình trạng: Hoàn
Số chương: 12 chương
------------------------------------
“Cho dù mưa gió đã qua, cũng không phải ai cũng có thể may mắn thấy ánh sáng mặt trời.”
Lôi Húc Minh - anh là một thương nhân thông minh, luôn kiên trì giữ vững quy tắc của bản thân. Mặc dù trong thương trường anh là người tài giỏi, nhưng trong tình cảm anh đã thua một cô gái. Đem cả trái tim giao cho cô ấy để cuối cùng mới nhận ra mình chỉ là nam phụ, một đêm mưa năm năm trước, cô ấy đã đi theo nam chính của mình. Và giờ đây anh lại nhận được lời mời tới buổi lễ đính hôn của người con gái duy nhất anh yêu.
Nhưng... một người tài sắc vẹn toàn như Húc Minh đâu thể để làm nam phụ mãi thế *hehe*. Các bạn có tin trên đời này, có một người tồn tại mang hết đặc điểm lẫn tính cách giống người mà bạn mong nhớ không? Húc Minh đã tìm được một người như thế, cô ấy không những có giọng nói giống ngay cả tính cách lẫn thói quen đều giống.
Buổi gặp gỡ của hai người họ cũng rất kì quái, trong lần anh đi xem mắt, lại gặp phải một bông hoa có chậu, chậu bông hoa còn cho anh một đấm vào mặt...T.T Sau khi hai người kia cùng nhau bỏ đi, lại có một cô gái kì lạ tới xin chữ ký của anh, và đây là lúc anh và cô gặp nhau như thế.
Lần thứ hai, khi anh cùng gia đình ngồi bên quán cafe, cô gái quái dị đấy lại trở thành một người ăn xin ngồi trước cửa quán..._”_! Mặc dù không quen biết, nhưng anh cảm thấy rất thoải mái khi được trò chuyện cùng cô, có lẽ vì giọng nói anh đã nhớ nhung bấy lâu, hoặc có lẽ do những suy nghĩ quái lạ và điên rồ của cô làm Húc Minh tò mò người con gái này thật sự là ai?
Lục Phồn Tinh - một cô gái yêu tự do, phóng khoáng, tính cách cởi mở. Cô là một nhà nghệ thuật vì thế luôn có những hành động và suy nghĩ điên rồ. Cô tình cờ thấy một người con trai đứng dưới mưa có lẽ đang khóc, và bóng dáng ấy đã làm cô đau lòng. Năm năm trước, cũng đã có một người con trai cô yêu nhất rời đi, anh đi ngay trong đêm mưa và người của năm đó cô chưa hề quên, người đã làm cho cô thức giấc vào mỗi ba giờ sáng, người đã đem đi ánh mặt trời duy nhất trong thế giới của cô, và bây giờ dưới mưa cô tình cờ lại thấy một người rất giống anh hoặc có lẽ đó chính là anh...
-------------------------------------------
-”Cô đi ăn xin bởi vì chơi vui?”
“Tôi là một nhà nghệ thuật hành động.”
-”Nhà nghệ thuật hành động?”
“Nói đơn giản, chính là dung hoà cosplay với cuộc sống của tôi.”
-”Cosplay? Cos ai?”
“Pipi tất dài”
-”Chưa từng nghe thấy”
“Pipi tất dài cũng chưa từng nghe thấy, anh có tuổi thơ không a?”
-”Tuổi thơ thế nào? Nếu như giống như cô thế này, thật xin lỗi, quả thực không có.”
------------------------------------------
Câu chuyện kể về một cô gái cùng một chàng trai đều lỡ mất người mình yêu nhất trong một ngày mưa, và không ai cũng có được cơ hội để lấy lại ánh mặt trời sau cơn mưa.
“Ánh sáng nhạt” một ánh sáng rất nhẹ, mang một chút hơi ấm cho bạn, một cảm giác nhẹ nhàng không chói chang như ánh mặt trời, từ từ len lỏi vào tim giúp sưởi ấm giá lạnh của đêm mưa.
Hai con người, hai thế giới tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ có thể liên quan đến nhau, vậy mà họ lại gặp nhau, mang lại cho nhau sự ấm áp tưởng chừng như đã mất. Câu chuyện rất nhẹ nhàng, đôi lúc hài hước khi cả hai cãi vã, nhưng đôi lúc thăng trầm, khi trong tim mỗi người vẫn còn người kia mà vương vấn.
Cả hai đều là người hi sinh mọi thứ cho người mình yêu, cho dù lý do bắt đầu của cả hai chỉ vì “lợi dụng”. Họ lợi dụng đối phương để thay thế cho người trong lòng của cả hai, nhưng đến cuối cùng thật may khi họ đã dành cho nhau, và thật sự yêu con người thật của đối phương.
#Nguyệt_Phi
Des by Tơ Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban