#Review
BƯỚM TRẮNG TRONG TAY HỔ GIẤY
Tác giả: Nguyên Viện
Thể loại: Cổ đại, nữ cường, bệnh tật, nam thô lỗ, sủng, sắc (21+), HE
Tình trạng: 10 chương - đã hoàn
***
Tiếp tục với seri thịt, thịt, thịt, hôm nay tớ sẽ giới thiệu đến các sắc nữ một tác phẩm khác mà theo tớ là cái hố có “chiều sâu” nhất trong các bộ truyện mà tớ đã đọc của Nguyên Viện. Đây là một trong những tác phẩm thuộc hệ liệt kể về các nữ nhân Hoan Hỉ Thành, khác với Tô thần y lạnh lùng trong “Thủy phù dung trong lòng liệp ưng”, nữ chính Ngu Điệp Hương của bướm trắng trong tay hổ giấy là một nữ nhân dịu dàng, khéo léo, từ nhỏ đã mang bệnh trong người nên dáng vẻ có phần yếu đuối, cần được che chở.
Nàng thầm yêu chàng bảo tiêu thô lỗ nhà hàng xóm, suốt năm năm ròng âm thầm dõi theo dáng vẻ sinh long hoạt hổ của chàng từ ô cửa sổ của mình. Cho đến một ngày, khi nàng cảm thấy con gấu ngốc kia sắp bị tiểu sư muội lừa mất, liền quyết định trước ra tay đem chàng lừa về tay.
Giả bộ bệnh nặng sắp không qua khỏi, cùng mối ân tình với nhà họ Yến, Ngu Điệp Hương dễ dàng lừa được Yến Huyền Tiêu về ở rể. Mặc dù quá trình có chút gian nan, thậm chí Yến lão gia còn phải dùng biện pháp mạnh, đem Yến Huyền Tiêu trói lên “kiệu hoa”, nhưng kết quả thì Ngu Điệp Hương vẫn bắt được con gấu thô lỗ của mình.
Người xưa đã có câu anh hùng khó qua ải mỹ nhân, mặc dù Yến Huyền Tiêu không được tính là một anh hùng, nhưng là bất kỳ một nam nhân nào cũng khó có thể từ chối tiểu mỹ nhân yểu điệu trong lòng, hơn nữa cô nương đó còn là thê tử của mình. Thế cho nên, cái gì cần đến cũng đến, dù biết chỉ cần “động phòng” là khó có thể quay đầu, Yến Huyền Tiêu vẫn chấp nhận, đem Ngu Điệp Hương ăn đến một mảnh xương cũng không còn.
Sau đó à, là những tháng ngày vui vẻ của đôi vợ chồng son. Cuộc sống sau hôn nhân cũng không giống như Yến Huyền Tiêu vẫn tưởng tượng, không chỉ bởi không có ai cười nhạo chàng đi ở rể, mà Yến thiếu chủ còn phát hiện ra thê tử của mình kỳ thật rất giỏi giang, lại mềm mỏng, dịu ngoan khiến lòng chàng mềm mại. Thê tử của chàng dường như vừa có thể xuống phòng bếp, lên được phòng khách, chuyện phu thê càng khiến chàng thêm hài lòng. Thế nhưng, Yến Huyền Tiêu cảm thấy dường như Ngu Điệp Hương vẫn đang giấu giếm chàng chuyện gì đó. Liệu rằng khi bí mật được bật mí, cuộc hôn nhân này vẫn có thể như lúc ban đầu?
Câu trả lời thì tất nhiên là không thể rồi, khi bí mật lộ ra, không có một hồi phong ba thì không còn gì là truyện nữa rồi. Cuối cùng thì Yến Huyền Tiêu vẫn biết được Ngu Điệp Hương dùng cách gì để lừa cưới chàng. Vì thế, chàng tức giận, không muốn nói chuyện với nàng. Thế nhưng, khi nhìn nàng nâng bụng lớn, tới tìm chàng rồi lại phải cô đơn rời đi khiến tim chàng thắt lại, nhất là giây phút tận mắt thấy nàng xảy ra biến cố, chàng mới sâu sắc nhận rõ trái tim mình.
Không yêu sẽ không giận.
Không quan tâm sẽ không đau.
Nàng lừa chàng cũng được, gạt chàng cũng không sao, chỉ cần nàng vui vẻ, mạnh khỏe ở bên cạnh, Yến Huyền Tiêu liền chấp nhận cả đời bị nàng lừa.
***
Giống như các tác phẩm khác của Nguyên Viện, nội dung chủ yếu của cái hố này vẫn là thịt. Thế nhưng, theo tớ thì đây là tác phẩm có não nhất trong số những bộ sắc không não của Nguyên Viện.
Nữ chính đích thị là một con bướm trắng, từ nhỏ mang bệnh khiến nàng có vẻ yếu đuối, mong manh. Nhưng điều đó không có nghĩa là nàng là một bánh bèo vô dụng. Ngu Điệp Hương hiểu rõ tình thương của phụ mẫu, hiểu rõ trách nhiệm của mình, vì thế dù bệnh tật nàng vẫn cố gắng học cách quản lý gia nghiệp.
Thế nhưng, bệnh tật vẫn khiến nàng cảm thấy tự ti. Nàng cảm thấy ghen tỵ với dáng vẻ đầy sức sống của thiếu niên nhà bên, thế nên nàng để ý hắn. Nếu ban đầu là ganh ghét thì giây phút chàng thiếu niên đó tặng cho nàng cây kẹo hồ lô đã biến thành rung động. Năm năm dõi theo chàng, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt tràn đầy sức sống của chàng in sâu vào tim, rồi biến thành chấp niệm của nàng lúc nào không hay. Vì thế, nàng quyết tâm phải bắt được chàng về tay.
Tính cách nữ chính thực sự là kiểu mạnh mẽ, chủ động, đồng thời cũng rất khéo léo trong cách xử lý quan hệ với phu quân hay trong cách mà nữ chính quyến rũ nam chính. Tớ thấy được sự đồng nhất trong hành động và suy nghĩ của nữ chính, giá như nội dung của truyện dài thêm chút, hoặc giả như cảnh H ít đi chút thì hình ảnh nữ chính sẽ càng nổi bật hơn.
Nam chính là một nam nhân khá thú vị. Chàng thô lỗ, luôn tràn đầy sức sống, tính cách nóng nảy giống như một con hổ hay cáu bẳn. Thế nhưng thực sự thì Yến Huyền Tiêu là một kẻ mềm lòng, dễ bị dụ, hơn nữa còn rất dễ chịu thua trước dáng vẻ yểu điệu, đáng thương của thê tử nhà mình.
Lúc phát hiện bản thân bị lừa, chàng thực sự nóng giận, nhưng rồi khi bình tĩnh suy nghĩ lại, Yến Huyền Tiêu nhận ra, bản thân chàng cũng không phải thực sự tức giận đến vậy, chỉ là không thể đối mặt, chưa thể chấp nhận sự thay đổi của trái tim mà thôi. Hình ảnh nam chính có vẻ lép vế hơn một chút so với nữ chính, thế nhưng về tổng thể, không tính những đoạn “trên giường”, thì nam chính khá đáng yêu, là một chú “hổ giấy” dễ lừa.
Tớ xin nhấn mạnh một lần nữa, đây là một bộ sắc, sắc, sắc, cho dù có nội dung nhưng mục đích chính khi đọc vẫn là để ăn thịt. Thế nên, bạn cũng đừng nên mang theo quá nhiều kỳ vọng, tốt nhất nên mang tâm trạng thoải mái, không cần suy nghĩ nhiều khi đọc nhé. Chủ nhật là để chilling, thế nên, tội gì mà không đổi vị một chút, thêm một chút thịt cho cuối tuần thêm rự rỡ nhé.
Review by #Gian Thần
Bìa: #Lam Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban