Nếu bạn cần một cuốn sách để đọc trong lúc nhâm nhi tách Capucchino ngọt ngào, thì tôi nghĩ “Cám ơn tôi đã dũng cảm” là lựa chọn thích hợp với bạn. Cuốn sách này được Trương Hạo Thần dành ra một năm để hoàn thành, tôi nghĩ đó không phải là thời gian dài nhưng cũng không phải ngắn khi viết về những câu chuyện khác nhau, cuộc đời khác nhau và tâm trạng của từng nhân vật khi đối mặt với những sự thật mà đôi khi chính chúng ta cũng không thể nào chấp nhận nổi. Nhưng cuộc sống luôn buộc bạn phải chấp nhận nó, nếu không chính bạn sẽ bị cô lập, dù rằng bạn muốn hay không.
Tôi từng rất hoài niệm thời thanh xuân, khi chúng ta đều có những người bạn thân thiết nhất, tưởng chừng có thể theo ta đến suốt cuộc đời. Nhưng đến khi ngoảnh lại họ không còn bên ta nữa, còn chưa kịp nói lời tạm biệt chúng tôi đã trở thành những người lạ của nhau. Vì thế “Đừng đặt tình bạn lên quá cao mà hãy để nó trở thành độ dày trong cuộc đời bạn. Bạn tốt là người mang những đều tốt đẹp đến với sinh mệnh chúng ta. Ngẫm nghĩ thì đúng là như vậy thật.” Hãy cứ để những kỷ niệm ấy, trở thành một hoài niệm tốt đẹp khi chúng ta nhớ lại. Chỉ cần, bạn ổn, tôi cũng ổn thì còn gì tốt đẹp hơn.
Đôi khi bạn cảm thấy cuộc sống quá nhạt nhẽo, chẳng có gì thú vị? Tôi vẫn thường như thế, mỗi ngày nằm ườn ra “gặm” một quyển truyện nào đó đến khi không thể đọc nổi, mới lưu luyến ôm gối đi ngủ. Đôi khi muốn yêu đương nhưng lại ngại cái cảm giác “tìm một người đến bắt đầu một mối tình quá đỗi gian nan, lúc chia tay lại đau khổ vật vả”. Con người vốn là một sinh vật khó đoán, vừa khát khao nhưng lại không dám đi tìm, không dám giành lấy, chỉ mơ mộng rằng “...sẽ có người chong đèn chờ bạn giữa đêm khuya, cũng hy vọng người mà bạn yêu sẽ bên bạn suốt cuộc đời”.
Cái khái niệm yêu đương làm cho nhiều người đau đầu lắm, bạn cho rằng thời gian yêu một người là bao lâu? Một tháng, một năm hay là cả đời.Tôi nghĩ, sẽ chẳng có ai có đủ dũng khí yêu một người đến nổi mù quáng tha thứ hết những lỗi lầm của người đó, cuối cùng chỉ nhận được một câu trả lời: Anh cũng không biết anh có yêu em hay không!
Đừng nói rằng: “Lần đầu tiên thất tình hãy cảm ơn người từng vứt bỏ bạn, để bạn có thể tìm ngơi khác tốt hơn”, điều đó quá khó.
Mặc dù, “Thế giới đối xử tốt với bạn vì bạn xứng đáng, thi thoảng có ức hiếp bạn, hãy tin rằng nó chỉ vô tình thôi. Đôi khi, cố gắng học hỏi thêm chút nữa là để bản thân có tư cách làm những việc mình không thích; để vào lúc gặp gỡ người mình thích, sẽ không vì bản thân chẳng đủ tốt mà không thể níu giữ bước chân người ta; để tránh nới rộng khoảng cách với bạn bè; để tương lai có thể nhìn thây cùng một thế giới; để rõ bản thân chối cùng có thể đi tới đâu.”
Vì “Cuộc sống tốt đẹp nhất chính là có người để yêu, có việc để làm, còn lại một chút vui vẻ để có thể tự chữa lành vết thương”, với điều kiện là bạn …. ĐÃ ĐỦ DŨNG CẢM CHƯA?
Bạn đã đủ dũng cảm để đối mặt với mọi thứ cho dù điều đó là đều tệ hại nhất? Bạn hãy tin rằng sau con mưa sẽ thấy cầu vồng, hãy chủ động đừng ngồi im mãi. Cũng đừng đứng im đợi trời yên biển lặng… vì đôi khi, đó là sự im lặng trước giông bão.
“Bạn sống không phải để làm hài lòng người khác, miễn là bản thân vui vẻ thì chẳng cần phải để tâm cách người khác nhìn bạn.” Nhưng có bao người có thể làm được điều nói trên, vì tôi thấy cuộc sống thật bế tắc, sáng sớm tinh thần phơi phới chuẩn bị đi làm, chiều lại nhếch nhác về nhà. Mọi yêu cầu của sếp lớn đưa ra đều phải hoàn thành, lúc ấy cảm thấy bản thân cả thở mà cũng mệt mỏi đến thế. Lúc ấy chỉ muốn về nhà, ngủ một giấc sáng sớm hôm sau lại hăng hái đi làm.
---------
Khi Nanu giới thiệu quyển sách này, tôi có chút lưỡng lự khi mua về vì sợ mua về “lật vài trang xong rồi để vào một góc nào đó không thèm quan tâm tới”. Nhưng mà sức hút của cuốn này lại khá mãnh liệt, tôi đành phải “nhắm mắt” ôm về.
Có thể nói, Cám ơn tôi đã đủ dũng cảm là một trong những cuốn sách hiếm hoi trên kệ sách của tôi về thể loại tùy bút như thế này. Những mẫu chuyện mà Trương Hạo Thần viết nên làm cho tôi như thấy chính bản thân mình trong đó, tuy câu văn không quá trau chuốt nhưng lại đánh thẳng vào tâm tư người đọc.
Ngoài những mẫu chuyện thú vị về gia đình, bạn bè và những người xa lạ thân thuộc, tôi thích lật từng trang ảnh trong quyển sách này, nó giống như album nho nhỏ vậy, lại còn kèm theo những cái note để suy ngẫm rất thú vị. Đều đáng ngạc nhiên đây là những bức ảnh được chụp bằng điện thoại (không biết là Nanu có chỉnh sửa lại không chứ ảnh thì chụp quá đẹp :3)
Một điều làm tôi không tiếc nuối khi mua về cuốn sách này là, dưới cái nhìn soi lỗi chính tả thì tôi chỉ thấy “le que” vài từ (rất mong Nanu sẽ giữ vững ngữ thế vày nếu phát huy thêm thì quá tuyệt. Vì một NXB tốt là một NXB tôn trọng độc giả, lắng nghe ý kiến của độc giả và biết quý trọng sản phẩm của chính NBX làm ra). Về hình thức thì sách cầm chắc tay, gáy sách không bị lỗi, có một bookmark và một bookcard, tiếc là không có chữ ký =)))))).