#Review
CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN
Tác giả: Vương Thiển
Thể loại: Sủng, ngọt, cận đại, nam chính tàn tật, gương vỡ lại lành. HE
Số chương: 29 Chương
Tình trạng: xuất bản - hoàn.
---------------------------
Tôi luôn tự hỏi tình yêu vào những năm 70 có gì khác với hiện tại và tôi đã tìm ra câu trả lời.Tình yêu vào những năm tháng ấy không phải là sự hiến dâng mà là kề vai sát cánh.
Tư Tồn năm hai mươi sáu tuổi vẫn luôn luôn nhớ đến Tư Tồn mười sáu tuổi ngây ngốc bên Mặc Trì.
Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời nhiều biến đổi của cô.
Bạn có tin trên thế gian này có một thứ gọi là số mệnh an bài hay không? Nếu không phải là người trong cuộc thì có mấy ai tin, cũng giống như cách mà Mặc Trì và Tư Tồn gặp nhau và yêu nhau ấy. Hai con người, hai thân phận , hai hoàn cảnh sống khác nhau lại không ngờ sẽ có một ngày họ xích lại gần nhau với tư cách là vợ chồng được pháp luật công nhận mà chưa từng gặp mặt.
Với Tư Tồn mà nói ở bên cạnh chăm sóc Mặc Trì là một lời hứa, là trách nhiệm thời hạn một đời.
Tôi nghĩ, cho dù bạn là ai, cao quý hay bần tiện , cô ấy vẫn luôn ở đó bén rễ ăn sâu vào một góc trái tim bạn, dù ngoài kia có sóng cao gió lớn, bão lũ càn quét thì cũng không thể nào nào làm gãy chiếc rễ kia, chỉ có thể nhìn nó ăn sâu vào từng mạch máu. Đối với Mặc Trì, cô gái ấy chính là Tư Tồn. Cái tên Tư Tồn là một câu thơ cổ trong Khinh Thi - Phỉ Ngã Tư Tồn. "Phỉ" là không phải, "Ngã" là ta, "Tư" là nhớ nhung hoặc là suy nghĩ, được dịch nghĩa là "Tôi vẫn ở đây mà anh đã ở bên kia chân trời". Đến khi gặp được anh, Tư Tồn mới biết rằng tên của cô có một ý nghĩa như vậy.
Cụm từ "Lần đầu tiên" của Mặc Trì xuất hiện rất nhiều khi anh còn nhỏ, nhưng những năm tháng sau này cụm từ này được thay thế bằng "lặp đi lặp lại": Đó chính là ngày ngày ngồi bên cửa sổ nhìn ra thế giới bên ngoài đầy màu sắc, chỉ có thể ngồi đọc một cuốn sách nào đấy, uống thuốc có khi mệt mỏi rồi đi ngủ, nhưng từ khi gặp Tư Tồn, cô ấy chính là thế giới đầy màu sắc màu từ rất lâu, rất lâu anh chưa từng được chạm vào.
Lần đầu tiên anh biết thế nào là yêu một người, đau lòng vì một người, lần đầu tiên lo lắng cho một người, lần đầu tiên nhượng bộ, thoả hiệp, dịu dàng, nói ra lời hẹn ước mà từ trước đến nay anh chưa từng nghĩ đến.
"Chúng ta định thế này nhé, trong bốn năm đại học nếu như em gặp được người đàn ông mà em thích thì bất cứ lúc nào anh cũng sẽ trả tự do cho em. Nếu em không chọn được người nào, vậy thì anh sẽ mãi mãi bên em". Đó là lời định ước đầu tiên của anh.
Tư Tồn không bao giờ quên được người con trai ấy đã cố gắng vì cô như thế nào, những điều anh là vì muốn tốt cho cô, không muốn cô vì bất cứ điều gì mà hối hận.Hiện tại cũng vậy, tương lai cũng vậy. Chỉ duy nhất một điều không tốt đó chính là anh luôn làm bản thân mình không không tốt.
Cô yêu một người đàn ông, một người đàn ông rất tốt, anh có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng có trái tim ấm áp hơn bất cứ người nào cô quen biết. Gặp được Mặc Trì, Tư Tồn trải qua rất nhiều "lần đầu tiên". Lần đầu tiên, Tư Tồn biết thế nào là hoảng sợ chính là lần anh được đưa vào phòng cấp cứu trong đêm, lúc ấy cô không muốn thi Đại học cô chỉ muốn bên anh, muốn anh tỉnh lại.
Lần đầu tiên thức dậy trong căn phòng của anh.
Lần đầu tiên thức dậy thấy anh nằm bên cạnh.
Tôi nghĩ tình yêu của hai người họ không phải là "vừa gặp đã yêu" mà chính là "lâu ngày sinh tình". Đối với họ, anh yêu em và em cũng yêu anh, đó chính là điều tốt đẹp nhất.
Dù phía trước như thế nào thì vì tình yêu sẽ dẫn đường cho họ trở về bên nhau.
Nếu bạn mong một tình yêu "long trời lỡ đất" thì bạn đừng nên đọc câu chuyện này vì nó không thuộc về bạn, tuy tình tình yêu của Mặc Trì và Tư Tồn không khiến người người đều rơi nước mắt nhưng ai dám lên tiếng nói rằng tình yêu của họ không đẹp, không đủ khiến đối phương khắc cốt ghi tâm. Nhưng nếu bạn không đọc câu chuyện này, bạn sẽ hối hận. Thật đấy! Cứ tin tôi đi.
--------------------------
Review by Tâm Dung Hoa
Des by Tơ Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban