#Review
CÂU CHUYỆN PHÙ SINH
Tác giả: Sa La Song thụ.
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, truyện ngắn, ngược, HE
Độ dài: Chương dẫn + 12 chương
Tình trạng: Đã xuất bản - Hoàn
-----------------------------------
Chẳng ai muốn làm thế thân của người khác, Sa La cũng vậy. Giây phút cô nhìn thấy người con gái giống cô như từ một khuôn đúc ra, Sa La đã hiểu tại sao Thủy thần Tử Miễu lại ban cho cô hình người, ánh mắt nhìn cô lại dịu dàng đến thế khiến cô lầm tưởng “chàng” cũng yêu cô. Hóa ra là ngài thông qua hình dáng cô để thấy một người khác, thế thì cô thà rằng mình chỉ là một cái cây bình thường như những cái cây khác ở núi Phù Lung.
Tôi nghĩ, Sa La và Ngao Xí gặp nhau như khẳng định câu nói “có duyên mới gặp”. Nếu nói Thủy Thần Tử Miễu ban cho cô sinh mạng thì Ngao Xí chính là một phần tạo nên tính cách của Sa La. Tôi thích Ngao Xí, anh là một đứa trẻ to xác, tính cách có chút ngông cuồng, tự cao tự đại, anh có thể ức hiếp cô nhưng người khác thì không thể. Anh sẽ dạy cô phép thuật, vừa dạy vừa không ngừng mắng cô ngu ngốc, luôn cằn nhằn những lúc cô gây phiền phức nhưng lại là người cuối cùng thu dọn đống hỗn độn ấy không một chút than phiền. Những lúc cô không vui người đầu tiên tìm mọi cách để khiến cô vui vẻ cũng chính là anh.
Tôi cứ nghĩ tình cảm hai người họ sẽ như vậy, Sa La sẽ dần dần nhận ra thứ tình cảm đặc biệt của anh, nhưng thời gian không cho họ có cơ hội để trải nghiệm. Ai yêu đều phải trải qua thử thách, yêu quái cũng vậy! Thử thách của bọn họ chính là chiếc váy mà Tử Miễu tặng Sa La. Một kẻ cao ngạo, một người lạnh lùng chẳng ai nhường ai, sau lần tranh cãi Ngao Xí bỏ đi, chỉ là không ngờ lần xa cách này kéo dài 20 năm.
Tôi nghĩ, Sa La có yêu Ngao Xí, chỉ là cô luôn miệng phủ nhận, nếu không yêu thì vì lí do gì cô thang thang suốt 20 chỉ tìm tung tích con Rồng đáng ghét kia.
Còn Ngao Xí suốt những năm tháng qua, anh có từng tìm kiếm cô chưa? Chưa, vì anh vẫn luôn bên cạnh cô, ngắm nhìn cô, cứ âm thầm lặng lẽ bảo vệ theo cách riêng của anh.
Phù sinh chính là đời người nhưng Câu Chuyện Phù Sinh không hề nói về con người mà kể về yêu quái. Cuốn sách xoay quanh cô chủ tiệm bánh ngọt Không Dừng và những vị khách ghé qua ngồi lại uống tách trà Phù Sinh đắng vô cùng tận, nhưng dư vị ngọt đến tận cùng, kể câu chuyện của họ. Họ đều có những nguyện vọng không thể thực hiện, có người muốn bảo vệ nhưng không thể bảo vệ cả đời, những cuộc gặp gỡ và sự lựa chọn chỉ có thể kết thúc bằng nước mắt hạnh phúc, nhưng cũng có những tiếng thở dài đầy nuối tiếc.
Trong bảy câu chuyện ấy, tôi ấn tượng về câu chuyện của Bách Lý Vị Bộ - là một thợ săn, cô ấy yêu chính con mồi của mình, đó là một chuyện nực cười bao nhiêu.
Tôi không hiểu dũng cảm với mọi người là là thế nào? Có thể khái niệm dũng cảm đối với một người có nhiều ý nghĩa khác nhau, nhưng với tôi khoảnh khắc cô ấy thay người cô ấy yêu hứng chịu mũi tên Diện Tinh từ chính người thân của mình , để phá giải lời nguyền …. đồng nghĩa, phải từ bỏ tính mạng của mình.
Khoảnh khắc ấy, cô gái đó có thấy hạnh phúc không?
Có! Vì tôi thấy cô ấy đã nở một nụ cười rạng rỡ.
Khi gấp lại cuốn truyện này, tôi có cảm giác: Nhân sinh một đời rất khó nắm lấy. Nếu tình đến, việc đầu tiên bạn cần làm chính là hãy giữ chặt lấy rồi hãy suy nghĩ đến việc phù hợp hay không phù hợp. Vì đôi khi, lúc bạn đang suy nghĩ người phù hợp với bạn đã nắm tay một người khác.
-----------------
Review by Tâm Dung Hoa
Des by Phương Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban