Cậu là thư triển nhan, tớ là thường hoan hỉ

Cậu là thư triển nhan, tớ là thường hoan hỉ

#Review
CẬU LÀ THƯ TRIỂN NHAN, TỚ LÀ THƯỜNG HOAN HỈ

Tác giả: Tả Tả Khán
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, đời thường, nhẹ nhàng, ấm áp, HE.
Độ dài: 30 chương+ 1PN
Tình trạng: Hoàn edit.
________

Thường Hoan Hỉ và Thư Triển Nhan là hai con người có tính cách trái ngược nhau.

Thường Hoan Hỉ là một cô bé ngoan, hiền lành và thích sự yên lặng. Cô không có ưu điểm gì đặc biệt: thành tích bình thường, diện mạo bình thường và không giỏi nghệ thuật. Tuy đôi khi cũng có chút nổi loạn nhưng tóm lại thì Hoan Hỉ là người luôn tuân theo khuôn phép cũ, không gây chuyện sinh sự, cứ yên lặng mà sinh trưởng như cây cỏ, không gây chú ý cho người khác. 

Nhưng bạn học Thư Triển Nhan lớp bên cạnh lại không giống như vậy, nàng am hiểu ca hát vũ đạo, violon, bề ngoài lại xinh xắn đáng yêu, được rất nhiều người theo đuổi tỏ tình. Có thể nói, Thư Triển Nhan giống như một nàng công chúa kiêu ngạo sống trong sự chiều chuộng ưu ái của mọi người. So với người bình thường như Hoan Hỉ thì chính là hai đường thẳng song song căn bản không thể gặp nhau.   

Hai con người, hai tính cách khác nhau vốn dĩ chẳng có liên hệ gì lại vì một cuộc hôn nhân mà trở thành người nhà. Chị của Thư Triển Nhan lấy ba của Thường Hoan Hỉ, thế là từ đó Thư tiểu cô nương bất đắc dĩ trở thành dì nhỏ của Hoan Hỉ và bắt đầu một cuộc sống gia đình. Cứ thế họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau trải qua những ngày tháng thanh xuân tươi đẹp của tuổi trẻ và rồi cùng nhau nắm tay đi đến suốt đời. 

Thật ra, mình tìm đến bộ truyện này là vì cảm thấy rất ấn tượng với cái tên của nó: “Cậu là Thư Triển Nhan, tớ là Thường Hoan Hỉ”, nghe thật bình dị, thân thương và có chút gì đó rất đời thường. Bộ truyện này giống như một cuốn hồi ký ghi chép lại những kỷ niệm khó quên, một cuốn hồi ký đặc biệt xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa hiện tại và tương lai. Nó không có cốt truyện rõ ràng, cũng chẳng có nhiều cao trào, thử thách. Ở đó nó chỉ có một thứ tình cảm rất đẹp, đó là tình yêu, là sự chia sẻ, là khoảng khắc khi nhận ra thiên đường của mình là nơi có người kia.

Thế nên…

Thiên đường của Thường Hoan Hỉ là nơi có Thư Triển Nhan.
Thiên đường của Thư Triển Nhan là bên cạnh Thường Hoan Hỉ.

---------------------

“Cậu là Thư Triển Nhan, tớ là Thường Hoan Hỉ” là một bộ truyện nhẹ nhàng, lời văn chậm rãi chau chuốt, nội dung không dài cũng không quá ngắn, rất thích hợp để vừa đọc vừa nhâm nhi một cốc cà phê. Nếu muốn tìm một khoảng lặng để thư giãn thì đây sẽ là bộ truyện thích hợp dành cho bạn. 
 
Đoạn trích:

“Thường Hoan Hỉ hít một hơi, “Tôi được ở cạnh cậu kiếp này, chỉ cần cậu hạnh phúc yên vui, mặc dù kiếp sau trời phạt tôi làm cây, cô tịch ngàn năm, tôi cũng chấp nhận.”

Thư Triển Nhan lại nhẹ nhàng cười rộ lên, “Ngốc, chẳng lẽ cả bờ vực không thể có hai cây sao?”

Kiếp trước kiếp sau gì cũng được, mộng mị sao cũng thế, có quan hệ gì đâu? Nhưng ở kiếp này, tôi nhất định sẽ nắm tay cậu đi suốt đời.”

...

“Thường Hoan Hỉ, tên ngu ngốc đó lấy ra hai chiếc vòng bằng bạc, cầm lấy một cái, đeo lên tay tôi.

“Cái gì thế, họa tiết phức tạp quá”, không giống hoa văn bình thường. Tôi ngồi xuống, tò mò mà vuốt ve chiếc vòng, ngôn ngữ Tây Tạng đặc sắc quá a, hoàn toàn nhìn không ra khắc chữ gì cả.
 
Nàng cười tủm tỉm, đeo vòng vào tay mình, “Là cổ văn, tên hai chúng ta!”
 
Nàng giơ vòng lên, “Tôi nhờ thợ bạc đại thúc khắc riêng cho a, nếu cậu đừng nhăn mặt nữa thì tớ cũng thường vui vẻ.”
 
Tôi ngây ngẩn cả người, cái này có tính là lời thổ lộ không? Ngây ngốc nhìn nàng, tôi phản ứng không kịp.
 
Nàng tựa hồ có chút ngượng ngùng, cúi đầu thấp xuống, lỗ tai đỏ ửng lên, “Nhẫn kim cương mắc quá bây giờ tôi mua không nổi, nên đưa cậu vòng tay trước đi.” Sau đó đứng lên, chạy trối chết về phía đại môn, “À, tôi phải đi trả phép, bữa sáng ở trên bàn, cậu lại ăn đi. Cơm chiều chúng ta ăn cá kho tiêu đó, khi về tôi đi mua nguyên liệu.”
 
Còn chưa kịp đáp lời, cánh cửa đã bị đóng sầm lại. Tôi nhịn không được cười rộ lên, cười đến chảy nước mắt, đầu tóc bù xù thế đi ra ngoài dọa người lắm a! 
 
May mắn phơi nắng đen da, người quen hẳn không nhận ra được.  Ân, thật tốt, tôi cũng thèm cá kho tiêu lâu rồi.
 
Cuộc sống vẫn còn tiếp tục, nhưng tôi nghĩ, tôi sẽ không bao giờ phải cô đơn nữa.”
__________

Review by #Lăng_Tuyết Dung Hoa
Bìa: #Họa Gian Phi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...