Thanh xuân là gì nhỉ?
Có lẽ đó là một khoảng thời gian tươi đẹp đến nỗi mỗi lần nghĩ về nó, ta lại vô thức mỉm cười.
Thời niên thiếu ấy, có mái trường và những người bạn, có những tiếng la rầy đong đầy sự quan tâm của giáo viên mà khi lên đại học rồi bước ra đời, bạn sẽ không thể nghe thấy được nữa.
Và thanh xuân ấy… Có cả chàng trai mà bạn thích.
Không phải ai cũng có một thời son trẻ trọn vẹn, tựa như cái câu “chàng trai năm 17 tuổi sẽ không cùng bạn đi hết cuộc đời này” nhưng với Hà Tri Hiểu, ba năm cấp ba của cô đã đủ đầy lắm rồi!
Hà Tri Hiểu là một cô bé vô tư tắp lự, ngày ngày cắp sách đến trường chỉ có ăn chơi và thành tích học luôn tà tà áp chót danh sách lớp.
Việc học chẳng là gì trong mắt cô cả, có lẽ là vì từ bé gia đình đã chẳng áp đặt cô theo một khuôn khổ nhất định nào. Chuyện này hẳn phải kể đến cái lần học đến mức gặp ác mộng một thời gian dài của cô rồi, chứ thật ra Hà Tri Hiểu cũng thông minh lắm chứ chẳng phải đùa!
Vòng tuần hoàn của Hà Tri Hiểu chỉ có ăn chơi, ngủ nghỉ, học hành gì đó chẳng qua là gió thoảng mây bay thôi. Cộng thêm cậu bạn cùng bàn “trời đánh” nữa mà cô bé nhà họ Hà cực kỳ hoạt bát, tinh ranh.
Cũng chính sự nghịch ngợm của mình đã tạo nên cơ hội để Hà Tri Hiểu và Chu Hàn trở thành bạn cùng bàn với nhau.
Chu Hàn là con của một gia đình bận rộn, số lần cậu chuyển trường theo sự điều động công tác của ba mẹ phải nói là không đếm xuể. Vì thế mà trong lớp cậu vô cùng kiệm lời và chẳng có bao nhiêu là bạn bè chơi cùng.
Ấy thế mà từ khi ngồi cùng với Hà Tri Hiểu, một người tích chữ như vàng giống cậu đây đã trở nên vui vẻ và nói nhiều hơn hẳn. Chính mẹ ruột của cậu cũng phải cảm thán điều đó.
Quãng thời gian ngồi cùng bàn, Hà Tri Hiểu và Chu Hàn hòa thuận vui vầy không thể tả nỗi thành lời. Cậu sẽ là người cho cô chép bài mỗi khi kiểm tra, sẽ là người giúp cô ôn tập những lúc kề cận kì thi quan trọng. Còn cô đảm đương một nhiệm vụ hết sức quan trọng, đó là mua vui tạo tiếng cười! Quá quan trọng đấy nhỉ?
Trước đây Chu Hàn là một học sinh ba tốt điển hình trong mắt giáo viên, cậu tựa như tấm gương sáng cho các bạn học noi theo mà thầy cô nhận định. Thế mà cũng có một ngày, cậu lại bị phạt chỉ vì cười đùa trong lớp? Mà đầu xỏ gây ra chuyện này chính là cô bạn Hà Tri Hiểu cùng bàn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Người xưa có câu “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” quả không sai vào đâu được. Một ngày nọ, Chu Hàn chợt nhận ra mình thích Hà Tri Hiểu mất rồi.
Chẳng biết tự bao giờ, cậu luôn muốn giúp đỡ cô ngốc đó học tập, cậu sẽ ghen khi trông thấy cô thân thiết bên một người con trai khác, sẽ buồn nếu cô bảo không cần mình. Ngọn lửa tình cảm bé nhỏ ấy cứ le lói cho đến một ngày bành trướng ra trong cõi lòng cậu.
“…Tớ nói tớ thích cậu, câu trả lời của cậu là gì?”
Đối mặt với tình cảm của Chu Hàn, một cô thiếu nữ trước kia chưa từng nghĩ về chuyện yêu đương lại băn khoăn trăn trở không thôi.
Cô có thích Chu Hàn không? Có thích cái cậu bạn ngày ngày ép mình học tập ấy không?
Hà Tri Hiểu không rõ, dù rằng đã có kinh nghiệm mấy năm đọc truyện ngôn tình, thế mà cô bạn vẫn không thể tỏ rõ nỗi lòng của mình.
Nhưng rồi đáp án dần dần trở nên rõ ràng hơn khi hai người bắt đầu học khác lớp. Cô nhận ra mình sẽ không vui nếu thấy một nữ sinh khác tiếp xúc gần Chu Hàn, cô sẽ buồn nếu Chu Hàn chẳng thèm quan tâm đến mình nữa, cô cũng sẽ chán nản và áy náy khi lỡ miệng làm tổn thương cậu.
Cứ thế Chu Hàn và Hà Tri Hiểu thuận lý thành chương mà yêu đương hẹn hò, bắt đầu một mối tình gà bông nơi vườn trường.
Người ta thường nghĩ tình yêu tuổi học trò chẳng qua chỉ là hoa quỳnh nở trong đêm tối, bởi lẽ nó chẳng kéo dài được lâu mà chỉ chớm nở trong một tích tắc rồi héo úa theo sự luân chuyển thời gian.
Song, Hà Tri Hiểu và Chu Hàn thì không như vậy.
Cậu bảo: “Tớ muốn học đại học chung thành phố với cậu, không muốn yêu xa.”
Đúng vậy đấy, cậu một lòng dẫn dắt cô học tập, sẵn sàng dành thời gian rảnh của mình để kèm cặp cho cô là vì lo nghĩ cho tương lai của hai người. Điều Chu Hàn mong muốn chẳng phải là một mối tình cấp ba đơn thuần mà còn là một mối quan hệ bền chặt và dài lâu.
Sự tận tụy và săn sóc của Chu Hàn đã đổi lại thành quả tốt đẹp. Bởi điểm số của Hà Tri Hiểu đã dần tăng lên một cách chậm mà chắc, cũng tựa như tình yêu của cô và cậu vậy.
Tình yêu là một phép nhiệm màu gì đó mà nó có thể biến một Hà Tri Hiểu không ham học thành một Hà Tri Hiểu dốc hết lòng vào ôn tập để có thể cùng đi Bắc Kinh với chàng trai mình thích.
Nó cũng có thể biến một Chu Hàn ít nói lạnh nhạt trở nên giàu tình cảm và cười nói nhiều hơn.
“Tuổi thanh xuân như sắc đẹp mỏng manh nhưng không dễ vỡ.”
Hệt như tình cảm nhen nhóm từ những điều vụn vặt của Hà Tri Hiểu và Chu Hàn vậy.
“Cậu thích Hà Tri Hiểu” là một câu truyện mang màu sắc thanh xuân vườn trường đúng nghĩa, bởi bên cạnh tình cảm của đôi chim non Hà - Chu ra thì nó còn là những chuyện ta vẫn luôn bắt gặp trong cuộc đời mỗi học sinh. Tỷ như thích một chàng trai bởi trong mắt bạn người ấy quá hoàn hảo quá hợp gu nhưng khi tiếp xúc rồi bạn lại nhận ra ồ, cậu ấy chẳng giống như mình nghĩ. Hay ví dụ như sự giận dỗi giữa bạn bè với nhau rồi lại làm lành hoặc một tập thể lớp đồng lòng bảo vệ cho một cá thể bé nhỏ bên trong đó.
Chu Hàn không phải một nam chính quá mức hoàn hảo như bao truyện khác nhưng có lẽ như vậy mình mới cảm nhận được sự chân thực và gần gũi trong câu chuyện.
Khoảng thời gian thanh xuân của mỗi chúng ta, ắt hẳn bạn đã từng và sẽ gặp một nam sinh như Chu Hàn hay một cô gái giảo hoạt như Hà Tri Hiểu vậy.
Mình cực kỳ đề cử mọi người đọc truyện này, bên cạnh những chi tiết ngọt ngào của đôi trẻ còn là các hình ảnh quen thuộc thời học sinh, hài hước mà cũng vô cùng bồi hồi, hoài niệm.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^
Cre pic: Google/huaban
Nguồn chuyển ngữ: Cụt