Chấp niệm của nàng, tình kiếp của chàng

Chấp niệm của nàng, tình kiếp của chàng

Khang Phong năm thứ mười, mười sáu tháng chạp, tuyết bay tán loạn, gió đêm gào thét, thiếu niên vuốt ve gương mặt của thi thể chàng vừa mới khâu lại, nội tâm quay cuồng, giống như dã thú bị thương không ngừng bạo nộ, phá tan gông cùm, xiềng xích mà ra.

 

Đời này, chung quy vẫn là quá muộn.

 

Thiếu niên thả một mồi lửa, ôm lấy thi thể của thiếu nữ, cùng nàng hợp táng. Ánh lửa bùng lên giữa đêm đông giá rét, chôn vùi tất thảy bi thương oán hận của một kiếp người.

 

Khang Phong năm thứ mười.

 

Xương Ninh Hầu phủ không may gặp họa, Đường phủ trên dưới mấy chục mạng người bị huyết tẩy. Đường gia đích tiểu thư Đường Thời Ngữ từng là tài nữ nổi danh kinh thành, tuyệt sắc mỹ nhân, nốt ruồi lệ tinh xảo cuối đuôi mắt phong tình vạn chủng, cuối cùng bị kẻ ác hủy hoại, còn bị chặt đứt tay chân. Cho dù được cứu đi, cuối cùng vẫn không tránh khỏi cái chết.

 

Sắc đẹp hại người, vận đào hoa mang họa sát thân.

 

***

 

Kiếp trước đã từng ở trong mộng lặp qua lặp lại vô số lần, mỗi lần đều khiến nàng chìm trong bi thương. Trong lúc lòng nàng tuyệt vọng nhất, một đôi bàn tay dày rộng, ấm áp kéo nàng khỏi đêm đen vô tận. Hương dược liệu đảo quanh chóp mũi, khiến lòng nàng bình tĩnh lại.

 

Đường Thời Ngữ tỉnh lại từ trong mộng, nhìn ánh trăng mỏng manh ngoài cửa sổ, lại nhìn thiếu niên làm nũng dưới chân, rốt cục cũng nhớ ra lúc này là lúc nào. Kiếp trước, sau khi bị giết chết, nàng trọng sinh về năm mười hai tuổi, lúc đó vô ý lạc đường gặp phải bọn buôn người. Nhưng nàng thân thể gầy yếu bị vứt bỏ, may mắn được Thanh Tâm am ni cô cứu, vừa lúc sơ ngộ Cố Từ Uyên.

 

Sau đó, Đường gia tới, mang nàng trở về, nhưng không lâu sau nàng liền bị bệnh tật quấn thân, yếu ớt đến mức chỉ cần chạm vào cũng có thể chết. Cao nhân tính mệnh nói nàng phạm “đào hoa sát”, cần có Phật từ phù hộ đến lúc thành niên mới qua được kiếp nạn. Vì thế, phụ mẫu nàng nhịn đau, gửi nàng vào Thanh Tâm am. 

 

Một lần ở liền năm năm, cho đến lễ cập kê, dù phụ mẫu lo lắng bệnh tình nàng lặp lại, muốn nàng tiếp tục ở lại trong am tĩnh dưỡng, nhưng mắt thấy thời gian sắp đến, nàng không thể trốn tránh. Kiếp trước, đến cuối cùng, nàng mới biết người nàng luôn coi như tỷ muội kia bởi vì ghen tị mà bày kế hủy diệt mọi thứ của nàng. Nếu trời cao đã cho nàng cơ hội làm lại, cho dù phải đánh đổi mọi thứ, nàng cũng muốn bảo vệ gia đình bình an, không dẫm vào bi kịch đã từng xảy ra. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Vì thế, nàng nhất quyết trở về. Chỉ là, nàng lúc đến một người, lúc đi lại mang theo thiếu niên làm bạn với nàng suốt năm năm kia. 

 

Đường Thời Ngữ tự nhận không phải là một nữ tử vĩ đại, cũng không phải người lợi hại, có năng lực cường đại. Xương Ninh Hầu phủ có tiếng không có miếng, là một con cờ có cũng được không có cũng chẳng sao, dễ dàng bị người ta vứt bỏ. Nàng không thể tranh với đám sài lang hổ báo đó, tất cả những gì nàng có thể làm là yên tĩnh làm một kẻ qua đường, không chọc vận đào hoa, không cùng kẻ ác độc kết giao. Bọn họ đi quan lộ của bọn họ, nàng đi đường nhỏ của nàng. 

 

Vì thế, trong hội thơ của thế gia công tử, nàng không lên trước phô dương thanh thế, có kẻ chọc nàng, nàng liền mắng chửi lại. Nói nàng không giáo dưỡng cũng được, nói nàng đanh đá điêu ngoa cũng thế, chỉ cần không đến phiền nàng là được. Đáng tiếc, có kẻ không chết tâm, hôn phu đời trước giống như thay đổi tâm tính, năm lần bảy lượt chạy đến trước mặt nàng.

 

Hừ, giả bộ quân tử cho ai xem!

 

Nếu không phải tại hắn, Trịnh Hoài Dao có điên cuồng mà bày kế tàn sát Đường gia, hại cả nhà nàng chết thảm. Kiếp trước, hắn chưa từng cho nàng cái gọi là tình yêu. Hắn đối với nữ nhân đều ôn nhu, có lẽ trong mắt hắn nữ tử nào cũng giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là giữa nàng và hắn còn có một tờ giấy hôn thú.

Kiếp trước cũng từng có chờ mong, lại bởi vì thất vọng chồng chất mà tiêu ma hết. Nhưng cân nhắc lợi hại lại thêm việc không hiểu rõ lòng người, khiến nàng không thể thoái hôn, cuối cùng dẫn đến họa diệt môn. 

 

Kiếp này… hừ, tra nam tránh xa ra một chút!

 

Đường Thời Ngữ đã từng không còn hy vọng vào tình yêu, không còn chờ mong sẽ có một người đối với nàng toàn tâm, toàn ý, thậm chí còn từng nghĩ đến kiếp này sẽ không gả cho ai. Thế nhưng, nàng không biết, “tiểu đệ đệ” luôn ở bên nàng lòng mang ý xấu từ lâu. Vốn là một con sói đuôi dài lại luôn giả trang làm chó con dễ thương quấn lấy nàng, một bước không rời.

 

Một miếng bánh quế hoa cao kiếp trước, kết nên duyên phận của hai người. Sơ ngộ ngắn ngủi, nhưng nàng lại mang đến ánh dương ấm áp duy nhất trong thế giới cô tịch, tăm tối của thiếu niên. Tương kiến là lúc nàng đã sắp gả cho người, chàng theo nàng mấy tháng, tận mắt thấy cuộc sống của nàng rất tốt, rốt cuộc đến đêm trước ngày nàng đại hôn rời đi. Nào ngờ, lần rời đi này lại khiến chàng đến muộn, không thể cứu nàng.

 

Sống lại một đời, chàng tranh thủ từng chút, cố ý ở lại Thanh Âm am để gặp được nàng, sau đó từng bước không rời mà theo bên cạnh nàng. Điều chàng hối hận nhận kiếp trước là không thể hộ nàng bình an. Kiếp này, bất chấp phải trả giá đại giới, bất chấp không thể luân hồi, mặc kệ sát nghiệp quấn thân, chàng cũng sẽ che chở nàng, cho nàng một kiếp an vui.

 

Nhưng không biết từ bao giờ, ý nghĩ bảo vệ nàng dần dần biến chất, trở thành dục vọng chiếm hữu. Thú dữ trong người khó có thể kiềm chế, từng chút một phá gông xiềng mà ra, thôi thúc chàng giữ lấy nàng.

 

Từ trước đến nay, trước mặt nàng, Cố Từ Uyên luôn là một tiểu đệ đệ hay cười, mắt đen lúng liếng, thích ôm nàng làm nũng, muốn được nàng vuốt ve. Chàng sợ, khi mặt nạ kia bị xé rách, nàng sẽ sợ con người thật của chàng, sẽ bỏ chàng mà đi.

 

Thế nhưng, chàng đâu biết, chấp niệm của chàng sớm như tơ kén, trói nàng ở trong. Nàng đối mặt với kẻ thù có thể đạm nhiên, lạnh nhạt, nhưng bất kể là chuyện gì liên quan đến chàng đều có thể dễ dàng khiến nàng lo lắng, nóng nảy, mặc kệ tất cả, chỉ muốn xông lên ôm lấy chàng, an ủi mãnh thú trong người chàng.

 

Cảnh vật là thật, người là giả

Chẳng có gì phải cố chấp

Những năm đã qua ấy 

Nàng không phải là nàng, chàng cũng không phải là chàng

Bi thương là thật, nước mắt là giả

Nhân kiếp trước, quả kiếp này.

 

Đường Thời Ngữ không phải người có lòng từ bi, sẽ không vì người chết đúng tội mà rủ lòng thương hại. Nếu không phải lòng mang ý xấu, có ý muốn hãm hại nàng thì cũng phải chết dưới đoản đao của Cố Từ Uyên. Đường Thời Ngữ vốn không có nhiều chấp niệm, duy chỉ đối với Cố Từ Uyên là không thể buông bỏ. Kiếp này, nàng chỉ muốn cùng chàng nắm tay, cộng độ quãng đời còn lại.

 

Cố Từ Uyên mệnh phạm Thiên Sát Cô Tinh, chú định thân tình lạnh lẽo, cả đời cô độc. Thế nhưng, hai kiếp người, chàng lại bị một nốt ruồi lệ mê đến thần hồn điên đảo, muốn chiếm làm của riêng. Nàng là tâm ma của chàng, là tình kiếp chàng không thể trốn, càng không muốn trốn. 

 

Chàng vốn không tin thần linh, nhưng nếu luân hồi có thật, thần linh tồn tại, vậy thì:

A Ngữ của chàng, là thần. 

Mà điều chàng muốn làm nhất, chính là phạm thần!

____

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

Cre pic: Google/huaban


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...