“Vị ngon nhất là vị ngon của muối.
Mùi thơm nhất là mùi thơm của bánh mì.
Và tinh túy nhất là tình yêu của trẻ thơ.” (*)
Từ bé, Lục Chúc Chúc đã có năng lực đặc biệt, thế giới quan của cô bé là một bức tranh rực rỡ muôn màu muôn vẻ đầy sống động, cô bé có thể nhìn thấy được thuộc tính động vật đằng sau mỗi con người.
Lục Chúc Chúc khi ấy tuy còn nhỏ nhưng đã rất hiểu chuyện và ngoan ngoãn. Bé biết bố mẹ còn bận kiếm thật nhiều tiền để trang trải cuộc sống và cho bé đi học. Thế nên, khi bị bố ném bé đến trước nhà ông nội xin ở tạm vài ngày rồi cứ thế chạy xe đi, bé cũng không hề oán trách gì.
Chỉ là, bé không ngờ rằng ông nội của bé lại trẻ như vậy, còn là một anh chàng cao lớn, chững chạc, hơi hung dữ một xíu nhưng mà siêu cấp đẹp trai và nổi tiếng vô cùng. Ông nội bé tên Lục Hoài Nhu.
Cuộc đời của Lục Hoài Nhu trải qua rất nhiều sóng gió, đã từng đứng trên đỉnh vinh quang, dưới ánh sáng rực rỡ của ánh đèn, cũng từng vướng phải sự cố, chịu nhiều đau thương, mất mát nhưng lại chưa gặp phải chuyện bất ngờ đến hoang đường thế này. Anh thế mà, có một cô cháu gái 5 tuổi, bị đứa con đáng chết đã từ mặt của mình ném đến trước nhà nhờ chăm sóc vài ngày.
Lần đầu tiên gặp Lục Chúc Chúc, cô bé y như chú mèo con bị người khác vứt bỏ, áo quần bẩn thỉu, mặt mày nhem nhuốc, ngồi bên góc nhỏ đợi thật đáng thương. Lục Hoài Nhu không muốn đem bé về nuôi, không muốn nhận trách nhiệm cho bố mẹ vô trách nhiệm của bé. Thế nhưng, cháu gái nhỏ lại mở đôi mắt tròn xoe như sao trời nhìn anh, dùng giọng nói như tơ trời mùa hạ kêu anh một tiếng “Ông nội”. Anh thấy mình sắp điên rồi.
Cứ thế, Lục Chúc Chúc đã bước một bước đi đầu tiên vào thế giới đầy ánh sáng nhưng cũng vô cùng cô độc của ông nội Lục Hoài Nhu.
Ban đầu, Lục Hoài Nhu chưa thật sự xem mình là “ông nội” của “cháu gái” Lục Chúc Chúc, chỉ cảm thấy rằng biệt thự lớn đến như vậy, cho bé ở tạm một phòng thôi mà, nhà nhiều đồ ăn như vậy cho bé ăn thêm một chút thôi mà và anh nhiều tiền như vậy, nuôi thêm bé cũng chẳng sao cả. Thế nhưng, chẳng biết từ bao giờ, thứ gọi là huyết thống máu mủ tình thâm đã dần ăn sâu và tâm trí của anh.
Và thế là Lục Hoài Nhu bắt đầu học cách để trở thành một “ông nội” hoàn hảo. Anh học nấu nướng, dù lần nào thể hiện cũng chẳng ra sao, làm cháu gái bao phen chê cười. Anh học tết tóc, làm những kiểu dáng thật xinh cho bé. Anh đến trường đón bé tan học, còn họp phụ huynh cho bé… Dường như thế giới của Lục Hoài Nhu chỉ xoay quanh cô cháu gái nhỏ Lục Chúc Chúc mà thôi.
Anh đã không biết rằng, từ khi cô bé đến, điểm tô thật nhiều sắc màu vào cuộc sống vốn dĩ chỉ hai màu đen trắng vô vị của anh. Cho đến khi, anh nhận ra, Lục Chúc Chúc chỉ là đang ở nhờ tại đây, cô bé rồi sẽ trở về với bố mẹ. Thế giới này, lần nữa cướp mất đi thứ quý giá nhất của anh rồi.
Thế nhưng, thật may là Lục Chúc Chúc tuy hằng ngày vẫn luôn “đấu khẩu” với ông nội, nghe ông kiêu ngạo chê cười bé đủ thứ nhưng bé biết ông yêu thương bé nhiều như thế nào. Từ khi bà mất đi, ông vẫn luôn cô độc như vậy, bé đau lòng vô cùng. Bố mẹ còn có nhau làm chỗ dựa, nhưng ông nội chỉ có bé mà thôi, bé không thể rời xa ông được. Vì thế, bé quyết định làm viên ngọc trong lòng ông, để có thể mãi mãi ở bên cạnh ông đến cuối đời. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
***
Và trong quãng thời gian ở tại nhà ông nội, Lục Chúc Chúc đã gặp được “chân mệnh” của cuộc đời mình. Người đó là Cảnh Tự.
Nếu như, Lục Chúc Chúc mang trên vai một con bướm xinh đẹp lương thiện đại diện cho tâm hồn cô thì trên vai Cảnh Tự lại là một đoá hoa hồng vàng rực rỡ đầy kiêu ngạo. Ngay từ khi còn bé, Cảnh Tự đã là một thiên tài khiến mọi người đều ngưỡng mộ và ao ước. Thế nhưng, tính cách cậu lạnh nhạt khép mình nên không hề có một người bạn thân thiết nào.
Lục Chúc Chúc đến, tựa như ánh nắng chiếu qua những ngày tăm tối, là cơn mưa tuyết nhè nhẹ rơi xuống mặt hồ bình yên, đem đến những đổi thay vô cùng lớn cho Cảnh Tự. Cô bé thích nhất chơi cùng cậu, có gì ngon cũng muốn cho cậu trước. Lần đầu tiên có một người dùng sự dịu dàng, thuần khiết như vậy đối xử với cậu.
Nụ cười trong trẻo ấy, giọng nói êm êm ấy, đôi mắt ngời sáng ấy… cứ thế khắc từng vạch nho nhỏ vào trái tim Cảnh Tự. Cậu muốn dùng những cánh hoa rực rỡ trên vai mình bảo vệ và chở che cho chú bướm nhỏ Lục Chúc Chúc suốt đời suốt kiếp.
Cả hai đứa trẻ cùng nhau trải qua những năm tháng thơ dại vui tươi ấy với lời hẹn ước ngày gặp lại tại Đại học Bắc Kinh. Thế nhưng, biến cố đã kéo đến, khiến lời nói ngày nào thành một câu dang dở không thể thực hiện.
***
Trong giấc mơ của Lục Chúc Chúc, anh Cảnh Tự đứng trong biển lửa không cách nào thoát ra được, đoá hoa hồng trên vai anh bị lửa thiêu rụi đến tàn tạ. Cô khàn giọng gọi tên anh, tìm kiếm sự giúp đỡ của mọi người, cô muốn cứu anh Cảnh Tự. Thế nhưng, biển lửa nhấn chìm anh rồi, đôi mắt đau thương và tuyệt vọng của anh khi ấy, khiến cô cho dù đã tỉnh lại vẫn nức nở và đau xót vô cùng.
Ngày Lục Chúc Chúc gặp lại Cảnh Tự, cô dường như không dám tin vào mắt mình. Cậu bé Cảnh Tự thiên tài với đoá hoa hồng rực rỡ trên vai đã không còn nữa. Giờ đây chỉ còn một chàng trai gầy yếu, có vết bỏng thật dài và sự tự ti toát ra từ hơi thở. Lục Chúc Chúc như thấy trái tim mình bị bóp nghẹt lại.
Là ai, đã huỷ hoại chàng thiếu niên ấy?
Là điều gì, đã biến anh thành như vậy?
Lục Chúc Chúc không cam lòng nhìn Cảnh Tự chôn vùi thanh xuân và tài năng của mình, không cam lòng nhìn anh sa vào bùn lầy không lối thoát. Chẳng phải khi còn bé, anh bảo cô là thiên thần nhỏ sao. Vậy thì hãy để thiên thần này, dùng đôi cánh bướm cứu vớt cuộc đời anh.
Cảnh Tự đã từng nghĩ rằng, sau tai nạn năm đó, giấc mơ và lời hẹn ước của anh với Lục Chúc Chúc cũng nên biến mất. Anh đã dặn lòng, hãy quên đi tất cả và rời xa cô, bởi vì bây giờ anh không hề xứng với cô một chút nào.
Trận hỏa hoạn khi ấy, không chỉ thiêu cháy vết thương trên lưng anh, còn thiêu cháy cả trái tim anh. Hoá ra, tình thân mà bấy lâu nay anh vẫn cất giữ tận đáy lòng lại có cái giá đau đớn đến vậy. Anh hận thế giới này, cũng muốn buông bỏ thế giới này. Thế nhưng, vào khoảnh khắc mà Lục Chúc Chúc xuất hiện, giây phút giọng nói cô tràn ngập run rẩy khổ sở và từng lời rơi xuống lại có thêm từng giọt nước mắt, anh biết, mình sai rồi.
Bởi vì, cho dù thế giới này đã từng tàn nhẫn với anh như thế nào, thì vẫn còn điều tốt đẹp duy nhất là Lục Chúc Chúc. Thế nên, Cảnh Tự muốn bắt đầu lại, viết tiếp lời hẹn ước khi xưa anh đã không thực hiện được, muốn ở bên cô, yêu thương chở che cho cô đến hết cuộc đời.
Cảnh Tự cúi đầu giẫm lên bóng cô, nói một cách nghiêm túc: “Lục Chúc, thích em thật tốt.”
“Hửm?” Cô gái nhỏ ngoảnh đầu nhìn anh đầy ngạc nhiên.
Bóng lưng thẳng tắp của anh đứng dưới ngọn đèn giẫm lên bóng cô, khóe miệng hơi cong lên: “Từ nhỏ, thế giới này chưa từng khiến anh vui vẻ như vậy. Cho tới buổi chiều ngày hôm đó anh gặp một chú bướm nhỏ ở cửa cầu thang.”
Lục Chúc Chúc nhìn thấy đóa hồng từng tàn lụi trên vai anh đang phát ra ánh sáng vàng nhạt lấp lánh chói mắt lần nữa.
“Mỗi một ngày sau ngày hôm đó đều là ngày tháng may mắn của anh.”
Lần đầu tiên Lục Chúc Chúc nghe thấy Cảnh Tự nói những lời này, cô nở nụ cười ngọt ngào rạng rỡ với anh:
“Anh trai, nói nhỏ với anh nha, thật ra con bươm bướm đó ngày nào cũng rình mò muốn làm một chuyện.”
“Chuyện gì?”
Cô nhón chân chạm nhẹ lên má anh: “Hái hoa hồng.”
***
Nếu các bạn đã từng đọc các bộ truyện khác như “Làm nũng trong lòng anh”, “Cố chấp trong lòng anh”, hay mới đây nhất là “Hằng số tình yêu”... của Xuân Phong Lựu Hoả thì tuyệt đối đừng bỏ qua “Chị đây là cháu gái của siêu sao”. Bởi vì, đây kì thực là một bộ truyện vô cùng hay và hấp dẫn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Nội dung truyện lần này cho thấy một bước đi táo tạo và mang tính sáng tạo của tác giả, không chỉ gói gọn trong những motif thông thường về tình yêu mà còn là câu chuyện về tình thân, tình bạn đa dạng và đầy màu sắc.
Truyện có thể chia làm hai phần: đoạn đầu kể về những năm tháng thơ bé của Lục Chúc Chúc và ông nội Lục Hoài Nhu, các bạn diễn phối hợp đặc biệt; đoạn sau kể về sự trưởng thành, những biến cố, vấp ngã và đứng lên của Cảnh Tự cũng như tình yêu của hai người. Tuy vậy, tác giả đã có sự hoà hợp khéo léo khiến mạch truyện vô cùng tự nhiên, không hề lấn cấn một chút nào khi đọc.
Các nhân vật chính trong truyện được xây dựng rất tốt, thiết lập chuẩn và ấn tượng. Một ông nội Lục Hoài Nhu ngoài lạnh trong nóng, lời nói luôn không đi đôi với việc làm, rất yêu thương cháu gái nhỏ nhưng mà cứ hở xíu là bảo cháu cút đi, cháu mà đi là lại khóc tiếng Mán :))) Đây có lẽ là người nhận được nhiều tình cảm của độc giả nhất, bởi vì thật sự thì thời đại hiện nay, dòng truyện ngôn tình khá hiếm những nhân vật nổi bật cá tính như vậy.
Mình thích nhất là phân đoạn khi cháu gái còn nhỏ, ông nội mỗi ngày lên mạng học cách thắt bím tóc tạo kiểu cho cháu, một điều đòi hỏi sự tỉ mỉ, khéo léo và tình yêu rất nhiều. Ông nội cũng hay ăn giấm chua lắm, thấy ai mà thân thiết với cháu là chỉ muốn đá văng tên kia đi rồi xách cháu gái đem về nhà. Sau này, ông già rồi, quên hết mọi thứ, chỉ nhớ duy nhất Lục Chúc Chúc mà thôi, đọc rất cảm động <3
Lục Chúc Chúc là một cô gái nhỏ siêu hiểu chuyện và đáng yêu. Từ khi thơ bé cho đến khi lớn lên, sơ tâm của cô chưa bao giờ mất đi. Nhờ có Lục Chúc Chúc mà thế giới của mỗi người xung quanh đều hạnh phúc vui vẻ. Đây là một cô gái tràn đầy năng lượng tích cực.
Về Cảnh Tự thì đây là nhân vật cho mình rất nhiều suy nghĩ. Là thiên tài thuở nhỏ, bề ngoài lạnh nhạt nhưng kỳ thực trái tim rất ấm áp, bao dung. Biến cố lớn xảy ra, khiến tâm tính cậu thay đổi khá nhiều nhưng tình yêu mà cậu dành cho Chúc Chúc thì chưa bao giờ mất đi. Cũng chính vì vậy mà cậu chấp nhận chữa bệnh, chấp nhận lần nữa rũ bỏ quá khứ bắt đầu lại từ đầu. Và cuối cùng, thì cậu cũng giành được những vinh quang đã đánh mất. Thật sự rất thương và khâm phục.
Truyện cũng có nhiều nhân vật phụ khác được phác hoạ khá ấn tượng dù tốt hay xấu. Đây chính là những nhân tố giúp bộ truyện phát triển và hay hơn.
Thêm một điểm cộng của “Chị đây là cháu gái của siêu sao” là được chuyển ngữ bởi hai bạn Yun và Brandy khá mượt mà, hóm hỉnh, tự nhiên. Cho nên nhiều phân đoạn bạn mới phì cười thì khúc sau đã vội vã lau nước mắt vì quá cảm động rồi. Vì vậy, nếu bạn đang cần một bộ truyện cho ngày đầu năm mới này thêm chút ngọt ngào cùng ấm áp thì hãy nhảy hố ạ. Đảm bảo, truyện không làm bạn thất vọng đâu ạ ^^
____
(*): Ngạn ngữ Nga.
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban