Couple: Cố Mục Niên x Khương Dao, nam bá đạo phúc hắc VS nữ tiểu bạch ngu ngơ tài giỏi, xinh đẹp.
Gia đình Cố Mục Niên và Khương Dao là hàng xóm của nhau. Vì thế, hai người quen nhau từ rất sớm. Khi Cố Mục Niên học nhất trung, Khương Dao học sơ trung, mẹ anh liền nhờ cô coi chừng thằng nhóc này, không cho uống rượu hút thuốc chơi game, không được đua đòi tụ tập.
Cô gái nhỏ vì vậy mà luôn lẽo đẽo theo anh càm ràm, không cho làm cái này, không được làm cái kia. Tiểu bá vương tính cách bất kham như Cố Mục Niên lại vì em gái nhỏ ngốc nghếch nhà bên mà trở nên quy củ, trở thành thanh niên ba tốt mẫu mực.
Thành tích học của anh vốn không tốt, đến lớp 12 lại như bị trúng tà mà chăm chỉ học tập, đạt kết quả rất cao, đỗ trường đại học danh tiếng, sau này tiếp quản sản nghiệp trăm năm của gia đình, cũng coi như là tinh anh trong biển người.
Khi gia đình Khương Dao phá sản, Cố Mục Niên liền ra tay giúp đỡ ổn định tình hình. Khi ấy, anh khuyến khích cô đi du học theo đuổi ước mơ. Khương Dao tin anh, liền kiên định đến Birmingham, một thân một mình nơi xứ người suốt năm năm.
Thành tích học tập của cô rất xuất sắc. Cô còn tham gia cuộc thi thiết kế đá quý, đạt giả nhì toàn châu Á. Cô giờ vừa xinh đẹp vừa ưu tú, nhưng vẫn là cô gái nhỏ đơn thuần năm nào.
Sau rất nhiều năm tháng không gặp, họ lại tái ngộ. Khương Dao phát hiện, anh không còn là thiếu niên bất kham thời trung học nữa. Anh không còn là chàng trai khoác trên mình chiếc áo đồng phục học sinh, miệng cười vô lại, tay trêu chọc vỗ vào đầu cô. Ánh mắt anh cũng chẳng còn kiêu ngạo như trước.
Thời gian lắng đọng trên người anh, biến Cố Mục Niên thành người đàn ông trầm ổn nội liễm, khôn ngoan trên thương trường. Thật may, anh vẫn đối xử với cô rất tốt, vẫn là anh trai Mục luôn che chở bảo vệ cô.
Khương Dao trở lại T thị, từ chối lời mời làm việc của hai tập đoàn lớn khác, bí mật nộp đơn xin việc vào Chí Sinh, công ty Cố Mục Niên quản lý. Cô không phải vì muốn báo ơn năm đó anh ra tay giúp đỡ gia đình nên mới miễn cưỡng chọn làm việc ở đây.
Cô rất thích Chí Sinh, cũng biết khát vọng của Cố Mục Niên là đưa công ty trở thành tập đoàn đá quý hàng đầu. Khương Dao muốn kề vai sát cánh bên anh, giúp đỡ anh, cùng anh thực hiện hoài bão.
Ở công ty, Cố Mục Niên là boss lớn đầy quyết đoán tài giỏi tinh tường. Thế nhưng ở nhà, trước mặt Khương Dao, anh sẽ đối xử rất dịu dàng với cô, sẽ nấu cơm mua đồ chăm sóc cô. Không biết từ khi nào, cô không còn xem anh là anh trai nữa.
Trước những hành động thân mật của anh cô sẽ đỏ mặt, được anh quan tâm bảo vệ sẽ lén vui vẻ trong lòng. Đây chính là tình yêu sao? Khương Dao không biết. Cô được rất nhiều người theo đuổi nhưng còn chưa có một mảnh tình vắt vai nào.
Xoắn xuýt đấu tranh nội tâm thật lâu, cuối cùng cô cũng quyết định bước đến. Thật may, trùng hợp là Cố Mục Niên cũng thích cô, họ liền đến bên nhau, trải qua những ngày tháng ngọt ngào.
Khương Dao rất có năng lực, thiết kế đá quý vô cùng tinh tế đẹp đẽ, rất được người tiêu dùng ưa chuộng. Cố Mục Niên bảo vệ cô và công ty khỏi những màn chơi xấu của đối thủ, đưa Chí Sinh vượt mặt tập đoàn khác, đến gần hơn với mục tiêu ban đầu của anh.
Khương Dao luôn cảm thấy mình rất may mắn. Được ở bên anh, được làm công việc mình yêu thích, gia đình hạnh phúc êm ấm, đời này chẳng cầu gì hơn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
***
Cố Mục Niên đột nhiên phát hiện, bệnh ngốc cũng có thể lây.
Khương Dao vụng về chơi gắp thú mãi không được, anh liền chơi thay. Cuối cùng, họ thua sạch cả tiền đi xe bus về nhà, phải đi bộ hàng tiếng mới tới nơi. Hôm đó, anh bị ba mẹ đánh thảm.
Khương Dao nếm thử một ly rượu liền say bí tỉ, anh bị ba mẹ trách thân là ca ca lại không biết ngăn cản cô, sau đó chịu thêm trận đòn nữa.
Nhiều lúc Cố Mục Niên thực sự nghi ngờ Khương Dao mới là con ruột của hai người họ. Cô gái nhỏ tuy hơi phiền phức nhưng rất đáng yêu. Cô là bảo bối của Khương gia, cũng là bảo bối anh nâng niu trong lòng bàn tay.
Cố Mục Niên lên đại học, thời gian gặp cô liền ít hơn trước. Anh nghe nói có rất nhiều nam sinh gửi thư tình cho cô, trong lòng liền cồn cào lo lắng. Anh nhận ra tình cảm của mình, liền viết gửi cô một bức thư tình, hẹn cô đến địa điểm gặp mặt.
Đêm ấy, Khương Dao không đến. Những ngày sau gặp lại, cô lại tỏ vẻ chưa có chuyện gì xảy ra, Cố Mục Niên liền biết mình bị từ chối. Anh suy sụp rất lâu mới lấy lại được tinh thần, chỉ đành giấu kín tình cảm vào góc sâu nhất.
Bạn bè đều tưởng anh đã buông tay, nào ngờ Cố Mục Niên vẫn ngày đêm mong nhớ cô gái nhỏ của mình. Anh không thể buông bỏ đoạn tình cảm ấy. Với anh, yêu là cho dù đụng phải phía Nam tường, cũng không quay đầu lại.
Cô là em gái nhỏ, là tri kỉ, cũng là cô gái mà anh yêu nhất. Chỉ có ở trước mặt cô, anh mới được là chính mình.
Đời này không phải em thì không thể. Duy nhất vì em mà động tâm.
Khương Dao trở lại trong nước, làm việc cho Chí Sinh, ngày ngày tiếp xúc với anh. Tro tàn trong lòng Cố Mục Niên lại cháy. Sau bao mưu kế tiếp cận cô, Cố Mục Niên thành công chiếm lấy trái tim Khương Dao, thay đổi vai trò từ anh trai nhà bên thành người đàn ông của cô.
Tương tư trong lòng đã nhiều năm, lần này nguyện vọng đã thành thực.
......
Sau này, Cố Mục Niên biết Khương Dao căn bản không nhận được thư tình năm đó. Bức thư đến muộn cùng gần ba nghìn ngày đêm mong nhớ không ai có thể bù đắp. Họ bỏ lỡ nhau tám năm thanh xuân, trải qua biết bao ngày tháng xa cách. Nhưng thời gian trên người cô, lãng phí cũng không sao. Đợi chờ rất lâu cuối cùng cũng có thể ở bên Khương Dao, Cố Mục Niên cảm thấy thật may mắn.
May mà lòng anh kiên định, may mà cô gái nhỏ đơn thuần của anh chẳng đổi thay.
Một khi họ đã nắm tay, sẽ là cả đời cùng kề vai sát cánh.
Trích đoạn thanh niên Mục Niên từ chối phũ phàng người khác vì Khương Dao:
Lý Trác Nhĩ đi lên trước, nói cười xinh đẹp: "Đêm nay anh có rảnh không? Em muốn hẹn anh đi ăn một bữa cơm."
Cô vốn định lần này lại nói ra mời, Cố Mục Niên hẳn là sẽ cho cô mặt mũi này, ai biết rằng anh lại uyển chuyển cự tuyệt: "Xin lỗi, đêm nay tôi có hẹn."
Cô biểu tình xấu hổ, trêu nói: "Cố tiên sinh quả nhiên là rất bận."
Anh cười nhạt, "Không có, chỉ là tôi đã đáp ứng Khương Dao đêm nay muốn nấu cơm cho cô ấy."
Lý Trác Nhĩ nghe vậy, khó có thể tin được. Đường đường là một Cố Mục Niên thế nhưng lại vì một người muội muội mà đi nấu cơm?
Cô ta xót xa cực kỳ, cảm xúc cũng có chút kích động, cô ta bước lên một bước, nhìn chằm chằm anh, "Cố tiên sinh, anh thật không có nhìn ra tâm ý của em đối với anh sao? Không có nữ sinh nào thất bại nhiều lần như vậy mà vẫn như cũ nói ra mời."
"Lý tiểu thư, tôi lặp đi lặp lại nhiều lần cự tuyệt thì cô nên minh bạch tâm ý của tôi, xin lỗi."
Đây coi như là biến thành cự tuyệt.
Anh vừa mới bắt đầu cự tuyệt, nhưng không có đem tình cảm của cô ta để ở trong lòng. Nhưng mà lúc Khương Dao tới hỏi anh, một khắc kia, anh rốt cuộc cũng bắt đầu ý thức được chuyện này rất nghiêm trọng. Nếu Khương Dao bắt đầu suy nghĩ, thậm chí làm cho Khương Dao hiểu lầm, vậy thì anh không thể để loại chuyện này xảy ra.
"Cố Mục Niên, anh căn bản tìm hiểu em, không biết em ưu tú. Nếu anh có thể... thử cùng em ở chung một chỗ xem thế nào?" Cô ta không nghĩ đến, từ nhỏ đến lớn mình toàn được rất nhiều nam nhân theo đuổi, còn bây giờ thì lại đi theo đuổi người ta.
"Tôi đã có người trong lòng, cho nên chúng ta không có khả năng."
Trong mắt của Lý Trác Nhĩ xuất hiện ánh nước, chất vấn anh: "Là... Khương Dao sao?" Trừ cô ấy ra, cô ta tìm không thấy người nào có thể làm cho anh vướng bận.
Thấy anh trầm mặc, cô ta tiếp tục nói: "Nhưng mà, Khương Dao là muội muội của anh, cô ấy chỉ coi anh là ca ca!"
Thần sắc của Cố Mục Niên nhỏ liễm, khóe miệng mang theo ý cười như có như không, "Chỉ là tôi không coi cô ấy là muội muội mà thôi."
"..."
Nhìn chung thì “Chỉ rung động vì em” là một bộ truyện sủng ngọt khá nhẹ nhàng, tình tiết truyện không có gì đặc biệt, cao trào hay những cú twist ngoạn mục vào phút cuối. Bản edit lại làm mình cảm thấy hơi tụt mood một xíu, văn phong không lôi cuốn lắm, không rõ là do tác giả hay editor.
Vì vậy, truyện chỉ phù hợp dành cho những bạn dễ tính, đọc để giải trí vui vẻ là chính và không xét nét nhiều về các lỗi sai thôi ạ.
____
“ “: Trích từ truyện.
RV: Vân Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban