Nghề diễn viên là một nghề rất áp lực. Đến một ngày, ảnh đế Phong Kính trước giờ luôn ung dung tự tại cũng phải nghiêm túc nhìn nhận lại vấn đề này. Anh vốn luôn cho rằng, diễn viên cũng chỉ là một nghề nghiệp mà thôi, chỉ cần điều chỉnh tốt chế độ làm việc và nghỉ ngơi thì sẽ áp lực cũng sẽ tự động giảm bớt. Nhưng không!
Áp lực của anh quá lớn, lớn đến nỗi một ngày nọ, anh xuất hiện ảo giác mình biến thành chó. Tuy nhiên, ảo giác này cũng quá xem thường anh rồi, ảnh đế siêu cấp đẹp trai như anh đây nếu có biến hình thì ít ra cũng phải là Husky to lớn mạnh mẽ chứ???
À mà không được, nếu biến thành Husky thì sỉ nhục trí thông minh của anh quá. Thôi đành vậy, con chó núi Đài Loan này tuy hơi nhỏ, nhưng được cái giống anh, rất đẹp nha!
Ảnh đế Phong Kính tự nói với mình, đây chỉ là một giấc mơ, chỉ là một giấc mơ, một… giấc… mơ… Cho đến khi cô gái xinh đẹp dịu dàng đó xuất hiện, xoa đầu anh! Phong Kính muốn thể hiện sự lịch thiệp của một quý ông, lên tiếng chào cô. Thế nhưng, âm thanh phát ra từ trong cổ họng chính là “Gâu!”
Được rồi, đây không phải là một giấc mơ. Bằng một cách không thể tưởng tượng nào đó và bằng đoạn video mà trợ lý của anh quay lại được, Phong Kính phát hiện, vào 12 giờ mỗi đêm, anh sẽ hoán đổi linh hồn với một con chó. Chính là con chó núi Đài Loan mà anh nói đẹp trai giống anh!
OK, Phong Kính is fine.
Một diễn viên giỏi là một diễn viên có thể thích nghi với mọi hoàn cảnh, có thể nhập vai bất cứ lúc nào. Vậy nên, trước khi tìm ra cách giải quyết tình trạng không tưởng này, Phong Kính quyết định tạm thời… làm chó.
Cũng không khó chịu lắm, bởi vì anh chỉ biến hình sau 12 giờ đêm, không ảnh hưởng công việc. Nhưng còn một nguyên nhân khác khiến Phong Kính vui vẻ chấp nhận, chính là cô chủ xinh đẹp Giang Nhiễm của con chó này.
Giang Nhiễm là một trạch nữ chính hiệu. Cô làm công việc dịch thuật là chính, ngoài ra còn cùng với bạn kinh doanh hàng order (đặt hàng) qua mạng. Vì thế đa số thời gian cô đều ở trong nhà. Tiếp xúc một thời gian, Phong Kính hoàn toàn bị hấp dẫn bởi cô gái này.
Giang Nhiễm xinh đẹp, dịu dàng, không giống những cô gái mà anh từng gặp, cô giống một cô gái đơn thuần thánh thiện không nhiễm khói bụi trần gian. Không biết có phải bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của con chó mà anh hoán đổi hay không, Phong Kính cảm thấy… rất thích.
Chính vì vậy, anh bắt đầu tìm hiểu về cô khi ở hình dạng con người. Bằng sự quan sát qua đôi mắt chó, cuối cùng Phong Kính cũng tìm được nơi ở của Giang Nhiễm. Thế là, bất chấp sự phản đối của trợ lý và người đại diện, Phong Kính hùng hổ dọn đến làm hàng xóm của Giang Nhiễm.
OK, Giang Nhiễm is fine.
Một người đàn ông có đôi mắt rất đẹp vừa dọn đến toà nhà của cô, lại thường giúp đỡ Giang Nhiễm bưng đồ. Tại sao lại nói anh có đôi mắt rất đẹp, bởi vì Giang Nhiễm không thể nhìn thấy gì khác cả, anh ấy luôn đeo khẩu trang và đội mũ mà. Mặc dù như vậy có hơi đáng ngờ, mọi người xung quanh cũng dặn cô cẩn thận, nhưng không hiểu sao Giang Nhiễm lại cảm thấy anh rất dễ gần, cũng không giống người xấu. Nếu không, sao con chó nhà cô lại có vẻ yêu mến anh như vậy?
Phong Kính thành công trở thành hàng xóm của Giang Nhiễm. Bước tiếp theo, tăng cơ hội tiếp xúc, thế là Phong Kính trở thành khách hàng của Giang Nhiễm. Sau đó nữa là, à không có sau đó, vì Phong Kính phải quay lại làm việc rồi. Thế nhưng trước khi anh đi, anh đã thả một quả bom nguyên tử cho Giang Nhiễm. Phong Kính lộ mặt.
Lần đầu tiên, Giang Nhiễm biết thế nào là cảm giác trúng xổ số. Cô chỉ là cô gái bình thường, ở một khu nhà bình thường, làm một công việc bình thường. Thế nhưng, cô lại được gặp thần tượng của mình, ngay trong chính nhà mình và anh ấy còn nói… thích mình.
Anh Phong, quà Giáng sinh anh đặt đã có rồi ạ. Em gửi đến địa chỉ nào của anh đây ạ?
Không cần gửi, em cứ giữ lại đi. Xem như quà anh tặng em.
Anh Phong, anh làm vậy em sẽ hiểu lầm đấy.
Nếu anh nói, em không hiểu lầm thì sao?
Trình thả thính của ảnh đế Phong Kính đứng số 2 thì không ai dám giành số 1.
Cứ như vậy, mỗi ngày anh lại đến gần cô hơn một chút. (À, ở đây là nói trong hình dạng con người ấy, vì thật ra mỗi đêm anh đều ở bên cạnh cô trong hình dạng chó rồi.)
Nhưng khúc mắc lại nằm ở phía Giang Nhiễm. Cô không dám chấp nhận tình cảm này, dù sao thì khoảng cách giữa hai người cũng quá xa, cô không dám mơ mộng hão huyền. Thế nhưng, con người thường phải đợi đến khi bị hoàn cảnh dồn ép mới chịu thừa nhận cảm xúc của bản thân. Giang Nhiễm cũng vậy.
Khi nghe tin anh ra ngoài quay phim gặp nạn, cô đã biết mình không có cách nào trốn tránh được nữa. Cô thần tượng anh là thật, thích anh cũng là thật. Ngay từ lúc anh chưa cởi bỏ khẩu trang xuất hiện trước mặt cô, thì cô đã thích anh mất rồi. Vậy thì, cho dù đây chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi, Giang Nhiễm cũng muốn thử một lần.
Em chưa từng yêu ai, không biết cảm giác khi yêu là gì, nhưng em không phải người chậm hiểu, nên em nghĩ cảm giác bây giờ của mình có lẽ là đã thích một người.
Thì ra thích một người là như vậy.
Không cần biết anh ấy cao xa như thế nào, không cần biết khoảng cách khó vượt qua như thế nào, chỉ cần là anh, em sẽ thử cố gắng.
Cuối cùng, sau khi vượt qua tất cả chướng ngại về tâm lý, hai người ở bên nhau, rất nhẹ nhàng, rất êm đềm. Thế nhưng còn chướng ngại về sinh lý thì sao? Phong Kính đau đầu. Giang Nhiễm vẫn chưa biết tình trạng vào mỗi đêm của anh, cho nên hiện tại mọi chuyện abc xyz đều phải diễn ra trước 12 giờ, quả thật không khác gì Cinderella phiên bản nam cả!
Rất may (cũng không biết có phải là may hay không nữa), trong một vụ việc phát sinh ngoài ý muốn, Giang Nhiễm đã biết được toàn bộ sự thật. Chỉ có điều, phản ứng của cô khiến Phong Kính có chút bất ngờ. Giang Nhiễm thản nhiên chấp nhận, cũng không có ý kiến gì. Đương nhiên Phong Kính không hiểu được phần đắc ý này của cô, có gì mà khó chấp nhận đâu cơ chứ, chó là của cô, anh cũng là của cô. Hời quá rồi!
Khi khúc mắc cuối cùng được tháo gỡ, mọi chuyện tiếp theo cứ diễn ra như dự tính, yêu đương, kết hôn, lên hot search,... cũng không có gì đáng để bận lòng, ngoại trừ đêm tân hôn.
Cuối cùng, Phong Kính cũng hiểu được lý do tại sao mình và con chó của Giang Nhiễm hoán đổi linh hồn cho nhau. Sau giấc mơ đó, mọi việc trở lại bình thường, anh không còn làm Lọ Lem hồn chó nữa, cũng có thể tung hoành abcxyz sau 12 giờ. Nói như cổ tích thì chính là, Lọ Lem và hoàng tử, à không đúng, phải là hoàng tử Lọ Lem và công chúa của mình hạnh phúc mãi mãi về sau.
…
Một câu chuyện ngọt ngào đáng yêu chỉ có trong tưởng tượng. Tuy nhiên, đây chính là động lực to lớn cho những ai muốn theo đuổi thần tượng của mình. Nếu bạn muốn một ngày nào đó “chồng" của mọi cô gái trở thành “chồng" của một mình mình, thì trước tiên hãy yêu thương động vật nhiều vào nhé, đặc biệt là những con vật có số phận đáng thương. Biết đâu một ngày đẹp trời, “anh chồng quốc dân" mà bạn đang theo dõi lại hoán đổi linh hồn vào con vật đang ở ngay bên cạnh bạn thì sao?
_____
*Hình ảnh minh hoạ là bìa sách xuất bản.