Hoắc Lâm vừa được sinh ra đã hưởng trọn tình yêu thương từ bố mẹ, định sẵn là thiên chi kiêu tử, hô mưa gọi gió, nhưng năm 4 tuổi lại bị bắt cóc mất. Bẵng đi vài năm, anh lại được tìm về. Chỉ tiếc rằng vị trí “con trời” đấy đã không còn dành cho anh mà đã trở thành của Hoắc Tu Thần - đứa trẻ mà mẹ Hoắc vì quá thương nhớ con, mơ mơ hồ hồ ôm về bảo là con mình, mà cả gia đình vì không nỡ làm bà kích động cũng đành nhận lấy Hoắc Tu Thần như thế thân của Hoắc Lâm.
Ngày Hoắc Lâm trở về nhà, một đứa trẻ trải qua năm tháng sống hoang dại nơi cùng trời cuối đất làm sao có thể ngoan ngoãn, hiểu chuyện như tu hú chiếm tổ được nuôi dạy đàng hoàng. Chính vì vậy, Hoắc Lâm ngày càng đánh mất vị trí của mình, đặc biệt là trong lòng mẹ Hoắc. Lại nghe thầy bói phán rằng anh là ngọn nguồn của mọi tai họa giáng lên đầu Hoắc gia, bao nhiêu tình yêu thương, che chở, bà dành hết cho Hoắc Tu Thần và bỏ mặc Hoắc Lâm tự sinh tự diệt. Những việc này dù biết là không đúng nhưng ba Hoắc vì quá bận việc công ty, lại yêu thương vợ nên cũng không can thiệp gì.
Ngày Hoắc Lâm trở lại cũng là lúc anh vùng lên để chứng tỏ bản thân, để trừng phạt những kẻ đã ruồng rẫy và tàn nhẫn với anh. Chỉ có trở nên lớn mạnh thì mới không còn bị khi dễ. Và anh đã thực sự thành công khi tự mình lập công ty trở thành một đối trọng lớn của Hoắc thị, trở thành một con người mà nhắc đến tên thôi đã đủ làm người nghe rét run vì năng lực, sự giàu có cũng như độ tàn nhẫn, lãnh khốc của anh.
Sự độc tài, lãnh khốc này không chỉ thể hiện trong công việc mà còn được Hoắc Lâm áp dụng triệt để trong mọi mặt cuộc sống, thậm chí cả khi yêu.
Hoắc Lâm để mắt đến Nam Từ, “cô bé nhà bên” - Nam nhị tiểu thư vừa được đón về của Nam gia, gia tộc có ân tình với anh. Khi chính ông nội của Nam Từ là người đã có ơn cứu mạng và mang anh trở về Hoắc gia năm xưa. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Từ để mắt, anh lại nảy sinh ý muốn chiếm đoạt, để cô thành của riêng anh. Nhưng lạ làm sao, với Nam Từ, sự độc tài của anh chưa bao giờ có thể triệt để thực hiện. Dù ngoài miệng bảo “em chỉ có thể thích tôi”, nhưng anh lại thỏa hiệp, cho cô thời gian nửa năm để suy nghĩ và quyết định yêu anh. Chỉ là, thời gian suy nghĩ này cũng chỉ được đặt ra cho có, bởi vì, “tôi đã chờ đợi em nửa năm thì chẳng có lý do gì tôi có thể buông tha em. Em chỉ có thể là của tôi”.
Rốt cuộc, bằng nửa năm đó, con người máu lạnh với bao phen làm Nam Từ khiếp sợ cũng hết lần này đến lần khác thể hiện một mặt dịu dàng khi bảo bọc cô trong lòng ngực ấm áp giữa trời mùa đông, bao lần là chỗ dựa cho cô giữa sự chỉ trích, ghen ghét và hãm hại của những người mà cô phải gọi là người nhà.
Vì thế, Nam Từ cũng xác định được tình cảm của mình và yêu Hoắc Lâm.
Trừ những lúc anh phải đối diện với những lời cay nghiệt phát ra từ miệng mẹ đẻ, khi phải chống lại những ý định mang cô gái anh yêu gả cho cháu trai của anh để xung hỷ và khi anh phải gạt bỏ tất cả những âm mưu bủa vây từ chính những tham vọng độc ác ẩn nấp sau lớp mặt nạ người thân, người ta lại được dịp nhìn thấy ở anh một bộ mặt khác ôn nhu hơn, dịu dàng hơn. Dường như, tình yêu làm cho những gai góc trên người Hoắc Lâm bị mài mòn đi phần nào.
Và cũng chính tình yêu ấy lại khiến cho một cô gái vốn lương thiện phải khoác lên người lớp áo gai góc để tự bảo vệ mình. Nay cô ấy lại được sống an yên trong vòng tay của người mình yêu.
Nhưng tất cả những điều ấy liệu có lâu dài khi mà tình yêu của Hoắc Lâm luôn ẩn chứa ham muốn chiếm hữu và kiểm soát quá lớn, còn Nam Từ thì luôn canh cánh về sự chênh lệch về mọi mặt giữa hai người?
Cũng như bao câu chuyện khác về hoàng tử và lọ lem, bước ngoặt xảy đến khi cơ hội tỏa sáng được trao cho cô bé lọ lem.
Liệu sự an toàn có hấp dẫn hơn một cơ hội cho bản thân?
Liệu tình yêu có đủ lớn để thỏa hiệp?
Liệu những cố chấp, độc tài của Hoắc Lâm có khuất phục được Nam Từ?
Và liệu sự xa cách có giết chết yêu đương hay sẽ cho họ một khoảng lặng để nuôi dưỡng nên một tình yêu trưởng thành và sâu đậm hơn?
Phần sau của “Cố Chấp Ngọt” sẽ mở ra câu chuyện của ngày xưa, những bí mật thân thế của cả Hoắc Lâm và Nam Từ, đồng thời cũng sẽ có những biến cố tất yếu xảy ra đối với tình yêu giữa họ. Mọi người hãy nhảy hố và tìm câu trả lời nhé.
“Cố Chấp Ngọt” của Triệu Thập Dư được xây dựng dựa trên hệ liệt của nhóm bạn thân Hoắc Lâm - Chu Phóng và Thẩm Mộ Ngạn mà các bạn cũng có thể tìm đọc thử.
Riêng bộ “Cố Chấp Ngọt” được viết theo lối sủng, bất chấp sủng và bàn tay vàng. Đoạn sau có chút ngược nhưng không kéo dài quá lâu, chủ yếu để trừng phạt thói chiếm hữu độc tài của nam chính. Nhưng cũng vì thế lại có phần buồn cười vì những phân đoạn nghĩ một đằng nói một nẻo của anh. Truyện thích hợp cho những bạn thích ngọt, thích sủng, nên nếu bạn có một ngày mệt mỏi vì mọi thứ, hãy cất não đi và đọc “Cố Chấp Ngọt” nhé.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban