Văn án:
Sau khi phụ thân qua đời, tước vụ Kiến An hầu bị thúc thúc tiếp nhận, nàng vốn là đích nữ Kiến An hầu trở thành cô nữ không cha không nương.
Sau đó vị hôn phu bị đổi, tên hoàn khố bị ngã trúng đầu sắp thăng thiên hôn phu của đích nữ nhị phòng lại trở thành hôn phu của nàng.
Có điều Nghiêm Tiêu Nghi phát hiện, đối phương với người trong truyền thuyết kia rất khác nhau…
“Phu quân, chờ chàng không còn, thiếp có thể tái giá không?”
Khương Kỳ mài dao, cười tủm tỉm đáp lời: “Được…”
***
Khương Kỳ là thế tử phủ Ninh quốc công, có mẫu thân là công chúa, có biểu ca là hoàng đế, từ nhỏ đến lớn sống trong nhung lụa, coi trời bằng vung.
Hắn ăn chơi đàn đúm, tiếng xấu vang xa, người đời đồn đại hắn nợ sắc nợ tình nhưng vì gia thế hoành tráng của hắn cũng chỉ dám âm thầm phỉ nhổ. Một lần bất cẩn, Khương Kỳ ngã ngựa rồi hôn mê. Phụ mẫu hắn thấy con mình mê man nửa năm chưa tỉnh lại, đành tìm người đến xung hỷ cho con.
Nghiêm Tiêu Nghi là đích nữ Kiến An hầu, nhưng không may phụ mẫu lần lượt qua đời sớm. Tước vị rơi vào tay thúc thúc, nàng trở thành người thừa thãi chướng mắt nhất trong gia đình nên bị thúc thúc đẩy đi xung hỷ.
Nghiêm Tiêu Nghi bị gả vào phủ Ninh Quốc công, nghe qua thì hào môn vọng tộc nhưng tiếng xấu của thế tử Ninh Quốc công không ai không biết. Nếu hắn cứ sống dở chết dở không tỉnh lại, nửa đời còn lại của Nghiêm Tiêu Nghi cũng coi như xong, nhưng nếu hắn tỉnh lại, thì sống với một tên vang danh xấu xa như vậy thì Nghiêm Tiêu Nghi cũng sẽ khổ.
Nhưng không ai ngờ được, tân nương vừa vào cửa, đến đêm động phòng Khương Kỳ đã tỉnh lại.
***
Khương Kỳ nằm mơ một giấc mơ, trong mơ hắn không yêu thích người vợ Nghiêm Tiêu Nghi phụ mẫu cưới về xung hỷ cho hắn, hắn lạnh nhạt ghét bỏ phụ bạc nàng. Nhưng biến loạn làm phụ thân tử trận, mẫu thân cũng vì loạn lạc mà vong thân, Khương Kỳ lại bị ngoại thất mình nuôi bên ngoài hạ độc làm cho bán sống bán chết, tứ chi bất động nằm một chỗ. Khi đó chỉ có Nghiêm Tiêu Nghi là không rời bỏ hắn, gắng gượng chống đỡ phủ quốc công chẳng còn lại gì, chăm sóc hắn đến cuối đời, không một lời oán trách.
Sau khi tỉnh dậy, Khương Kỳ như trở thành một con người khác, giấc mơ ấy quá đáng sợ, hắn không muốn rơi vào kết cục như vậy.
Bây giờ hắn tỉnh lại, Nghiêm Tiêu Nghi vẫn ở đây, hắn vẫn chưa phụ bạc nàng. Trong mơ, đến cuối đời Khương Kỳ cũng không thể nói lời yêu thương với Nghiêm Tiêu Nghi, vậy thì bây giờ hắn phải cố gắng nói thật nhiều. Đến nỗi Nghiêm Tiêu Nghi cảm thấy Khương Kỳ bị ngã ngựa ngã hỏng luôn đầu óc.
Nghiêm Tiêu Nghi vốn đã chấp nhận số phận. Khi gả cho Khương Kỳ, nàng đã nhủ rằng dù Khương Kỳ có ra sao thì nàng vẫn sẽ lờ đi, tương kính như tân mà an phận sống, mặc kệ những tai tiếng của hắn, chính là kiểu hắn sống sao cũng không liên quan đến nàng. Nhưng Khương Kỳ lại có vẻ không giống như lời đồn cho lắm, hết sức ôn nhu với nàng, quan tâm chu đáo, vô cùng khó hiểu.
Một tiểu cô nương chưa yêu ai như Nghiêm Tiêu Nghi làm sao chống lại từng đợt sóng tình của Khương Kỳ - người mang tâm thế bù đắp tiếc nuối mà hết mực sủng ái? Khương Kỳ làm người đọc như mình cũng cảm động theo huống chi là Nghiêm Tiêu Nghi.
Với cốt truyện Khương Kỳ là trọng sinh nên có thể tránh né được những tình tiết ngược giúp truyện không gây khó thở cho người đọc. Tình cảm cũng phát triển theo hướng nhẹ nhàng, không người gây rối, không kẻ thứ ba, ngọt ngào vô cùng.
Vì vậy, “Công tử bột sủng thê” là một đề cử cho mn giải trí trong những ngày mệt mỏi đó ạ ^^
____
“ “ Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban