Cứu vớt anh trai nam chính

Cứu vớt anh trai nam chính

#Review
CỨU VỚT ANH TRAI NAM CHÍNH

Tác giả: Tiểu Thất Thích Ăn Đường
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, cưới trước yêu sau, nữ luật sư độc mồm x “đại thúc” tổng tài EQ thấp, ngọt, HE
Độ dài: 57 chương + 2PN
Tình trạng: Hoàn edit

***

“Đằng sau mỗi một anh nam chính là con riêng của nhà giàu, thông thường đều sẽ có một người anh cùng cha khác mẹ”*, luôn thay anh ta dọn dẹp hậu quả. Đồng thời, trước khi gặp được nữ chính, thì nhất định sẽ có sự xuất hiện của một “vị hôn thê chẳng hiểu ra sao” làm bóng đèn lớn cản trở hai người.

Thật không may, Cố Nhược Ngu của kiếp trước chính là “vị hôn thê” trên trời rơi xuống của nam chính, còn Tưởng Trọng Lâm chính là người anh cùng cha khác mẹ đáng thương kia. Căn cứ theo diễn biến thông thường thì trong mười bộ ngôn tình máu chó, sẽ có ít nhất tám bộ diễn cảnh “vị hôn thê” vì không đạt được tình yêu của nam chính mà bước trên con đường hắc hóa, liên tục gây trở ngại cho nữ chính, cuối cùng nhận lấy kết cục đau thương. Mà Cố Nhược Ngu của kiếp trước, chính là đi theo con đường ấy, cuối cùng đổi lấy là sinh mệnh kết thúc trong một vụ tai nạn xe.

Có lẽ, số mệnh Cố tiểu thư còn chưa tận, hoặc cũng có thể vì “anh trai nam chính” của kiếp trước quá đáng thương, thế nên thời gian xoay chuyển, khiến cho cô lần nữa trở lại điểm bắt đầu, khi “nữ chính” vừa xuất hiện, khi “nam chính” đang phấn đấu quên mình vì tình yêu, khi “anh trai nam chính” đang bị kéo ra làm người thay thế thực hiện hôn ước này. Kiếp trước đã một lần ngu muội, trả giá chính là cả tính mạng, thế nên kiếp này, hãy cứ để “nam chính” sống chết cùng “nữ chính”, còn việc của Cố Ngược Ngu cô chính là vui vẻ tiếp nhận “anh trai nam chính” đến thế thân đi.

***

Hôn nhân của Cố Nhược Ngu cùng Tưởng Trọng Lâm bởi vì một tình huống “éo le” mà sinh ra. Cô vốn dĩ là vị hôn thê của em trai anh, thế nhưng, còn chưa được nửa đường “nam chính” lại gặp được mùa xuân của mình, bỏ của mà chạy mất. Liên hôn hai nhà Cố - Tưởng không thể tự dưng hủy bỏ, vậy thì chỉ còn cách biến hôn thê của em thành vợ của anh. Kết quả là, thay vì chú rể là Tưởng Thúc Dương, Cố Nhược Ngu lại cùng nắm tay Tưởng Trọng Lâm vào lễ đường, trở thành chị dâu của vị hôn phu cũ.

Đối với người ngoài thì đây là chuyện “xấu” của hào môn, thế nhưng đối với Cố cô nương lại là chuyện tốt hiếm thấy. Kiếp trước, ở giây phút sinh mệnh sắp chấm dứt, tất cả những gì cô còn nhớ là ánh mắt chân thành của anh. Có lẽ, ánh mắt của anh khi đó quá đỗi dịu dàng, không chỉ xoa dịu trái tim kiêu ngạo đang thương tổn của cô, còn vô tình khắc lên đó ba chữ Tưởng Trọng Lâm, khiến cho cô một đời sống lại, nhất quyết phải đến bên cạnh anh.

Anh là một người đàn ông thành thục, nội liễm, mọi nỗi niềm chỉ biết giữ trong lòng. Cô là ánh mặt trời rực rỡ, sinh động, đem tất cả tâm tư biểu lộ ra ngoài. Bọn họ giống như hai thái cực, lại vừa đủ để dung hòa lẫn nhau. Cô đem ánh sáng sưởi ấm tâm hồn anh cằn cỗi, khiến cho “cây cổ thụ nở hoa”*. Anh đem tâm tư dịu ngọt, như dòng suối mát nhẹ nhàng bao phủ cô, khiến cô từ từ gỡ bỏ những gai nhọn, tháo xuống trên vai trách nhiệm nặng nề.

Hôn nhân của bọn họ sẽ mãi hài hòa như thế, nếu “người cũ” của anh không trở về. Và như tất cả những áng văn máu chó khác, “người cũ” luôn đóng vai trò là một kẻ gây rối, dùng kỷ niệm xưa cùng với lý do “người bị hại” mà quấy phá hôn nhân của Cố Nhược Ngu. Tất nhiên, với sức chiến đấu của “người cũ” thì vẫn chưa đủ để khiến hôn nhân của Cố tiểu thư cùng Tưởng tiên sinh chao đảo. Phải cho đến khi có sự nhúng tay của “người thứ tư” bí ẩn chống lưng cho “tiểu tam” làm loạn, mới có thể công phá thành trí cuộc hôn nhân này. 

Ly hôn là quyết định mà Tưởng Trọng Lâm đưa ra để bảo vệ Cố Nhược Ngu. Lý do muôn thuở vẫn là không muốn cô bị liên lụy. Thế nhưng sâu thẳm bên trong Tưởng Trọng Lâm là nỗi sợ hãi cùng niềm tin chưa đủ lớn vào tình yêu của hai người.

Thế nhưng, Cố Nhược Ngu đâu thể dễ dàng buông tay như vậy. Cô có thể chấp nhận ký vào đơn ly hôn nhưng quyết sẽ không từ bỏ người đàn ông này. Bởi vì, cô dùng hai kiếp người rốt cục đã hiểu rõ, tình yêu không phải là ích kỷ độc chiếm, càng không phải là chiến lợi phẩm để khoe khoang. Tình yêu chính là bờ vai rộng cùng vòng tay ấm áp của anh. Nếu anh chưa đủ tự tin, vậy hãy để cô dùng sự chân thành cùng dũng khí của mình đưa họ về bên nhau.

***

Cố Nhược Ngu sinh ra đã mang trên mình hai chữ “thiên kim”, gánh trên vai gánh nặng của một quý nữ. Nhìn từ ngoài vào, người ta chỉ thấy cuộc sống của cô sung túc, là tiểu công chúa muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Thế nhưng, không ai biết, đằng sau đó, là những tháng ngày không ngừng chiến đấu. Chỉ khi khiến bản thân trở nên ưu tú, Cố Nhược Ngu mới có được tự do, có quyền được chọn lựa, thậm chí là được an bài cho một mối hôn nhân tốt.

Cố Nhược Ngu là một cô gái kiêu ngạo, bởi thế kiếp trước cô mới không chấp nhận được việc “vị hôn phu” của mình lựa chọn từ bỏ cô để đến với một cô gái tầm thường hơn. Cố tiểu thư luôn luôn ưu tú, những thứ có được cũng là tốt nhất, đột nhiên lại mất đi, khiến cho cô không thể chấp nhận, mới không thể buông bỏ, cuối cùng dẫn đến kết cục không may.

Sống lại một đời, Cố Nhược Ngu vẫn là một người kiêu ngạo. Thế nhưng, lần này cô đã học được cách bỏ qua những điều phù phiếm, buông tay cho những thứ không thuộc về mình. Cô học được cách dùng chân thành để yêu một người, không phải bởi người đó ưu tú, không phải vì “môn đăng hộ đối” mà chỉ đơn giản bởi vì người đó là anh.

Cố Nhược Ngu là một cô gái bản lĩnh, dứt khoát trước mọi việc. Với cô ấy yêu là yêu, không yêu thì biến (tất nhiên Tưởng đại thúc nhà cô là ngoại lệ =))))). Là người của cô, cô sẽ đem hết sức lực, bỏ ra cả vốn lẫn lời để bảo vệ. Chỉ cần quay đầu lại, có vòng tay anh ấm áp, thì mọi sóng gió đều có thể vượt qua.

Tưởng Trọng Lâm là con trai thứ hai nhà họ Tưởng, trên có anh cả không màng danh lợi, dưới có em trai càng thêm bất cần. Vì thế, từ nhỏ Tưởng trọng Lâm đã được dạy dỗ để trở thành người gánh vác cả gia đình. Cuộc sống của anh là từng bước bước trên con đường mà cha anh vạch sẵn. Có lẽ, sự nổi loạn duy nhất là lúc tuổi trẻ muốn cùng “cô bé Lọ Lem” của mình ở bên nhau. Đáng tiếc đến cuối cùng, cũng không có một phép màu dành cho anh, đồng hồ lại điểm, thế nhưng tình yêu cùng cô bé Lọ Lem của anh thì không trở lại.

Cuộc sống của anh vốn như một chương trình được lập trình sẵn, cho đến khi em trai cùng cha khác mẹ đem cái rắc rối liên hôn cùng một “vị hôn thê” đẩy lên người anh. Ba mươi tuổi, là người quản lý tối cao của Tưởng thị, đã từ lâu anh không còn bận tâm đến tình yêu. Ở vị trí của anh, hôn nhân cũng giống như kinh doanh, dù sao thì cuộc hôn nhân này cũng có lợi, dùng “vốn” của ai để đầu tư kết quả đều như nhau. Thế nên, anh quyết định kết hôn.

Chỉ là Tưởng Trọng Lâm không ngờ rằng, cô vợ của anh lại là một người thú vị đến thế. Cô giống như ánh mặt trời, đem màu vàng vẩy lên cuộc sống đơn điệu của anh. Cô nhỏ hơn anh bảy tuổi, lại giống với con mèo nhỏ muốn được anh cưng chiều, thích cùng anh làm nũng, nhưng chỉ cần có người khiến anh không vui, cô lập tức sẽ xù lông bảo vệ.

Đối mặt với chú mèo nhỏ đáng yêu như thế, thì dù Tưởng “đại thúc” có chậm nhiệt cỡ nào cũng sẽ nhanh chóng bị mê hoặc, đến mức khi cô không thèm quan tâm anh, Tưởng Trọng Lâm liền không ngại bỏ đi mặt mũi, ngày ngày dỗ dành cô trở về.

***
“Cứu vớt anh trai nam chính” không chỉ là quá trình Cố Nhược Ngu chinh phục Tưởng Trọng Lâm, mà còn là tháng ngày Tưởng đại thúc dỗ dành vợ. Thực sự thì ở kiếp trước, Tưởng đại thúc cũng không được tác giả miêu tả rõ ràng là gặp bi kịch gì, còn Cố tiểu thư thì chưa kịp hắc hóa đã nghẻo mất. Thế nên, nói là “cứu vớt” thì thực ra cũng không đúng lắm. Hơn nữa, mối quan hệ này là hai chiều, cả hai nhân vật chính đều phải tự mình bỏ vốn để xây đắp nên cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình. 

Nội dung mặc dù không mới, nhưng cách tác giả giả định tình huống khiến hai người ly hôn để lý giải việc hôn nhân không có cơ sở tình cảm làm chỗ dựa thì dễ lung lay khá tốt. Mạch truyện nhanh, tình tiết sắp xếp gọn gàng, đọc sảng khoái, nhất là mấy phân đoạn “quyến rũ” Tưởng đại thúc của Cố tiểu thư vô cùng hài hước.

Truyện sủng là chính, rắc đường là chủ yếu, hiểu lầm với tiểu tam gì đó chỉ là mây bay, nên mấy bạn yếu tim cứ yên tâm nhảy hố, còn các “cẩu độc thân” thích tự ngược thì mại vô để tiếp tục ăn cẩu lương ngập mặt nhé.

Nắng đã có nón, mưa đã có dù, còn rải đường rắc thính cứ để Cố tiểu thư lo. Nếu bạn muốn biết làm sao để khiến “cây cổ thụ” Tưởng đại thúc nở hoa thì mời nhảy hố nhé.

***
Chú Thích
*trích từ văn án
**cây cổ thụ nở hoa: ý chỉ người đàn ông độc thân lớn tuổi cuối cùng cũng tìm được mùa xuân của mình.

Review & Design: #Team_3

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...