#Review
DÁM KHÁNG CHỈ? CHÉM!
Tác giả: Lam Ngải Thảo
Thể loại: Thuần cổ đại, nữ phẫn nam, nữ truy, trước ngược sau sủng, nam nữ cường, hài nhưng thâm tình, cảm động, song xử, HE
Độ dài: 13 chương + 4 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn - Đã xuất bản
...
An Dật đáng lẽ phải là thiên kim tiểu thư, con gái rượu của An phủ. Nhưng cha nàng lại muốn nàng có thể đứng vững giữa thời buổi loạn thế, có thể "an dật" tự tại sống mà không phải bị cuốn vào vòng xoáy mưu quyền. Thế nên ông đã nuôi dạy nàng như một đứa con trai, cho nàng ăn mặc như một nam tử, tuyên bố với mọi người nàng là An tiểu lang của An phủ.
Nữ phẫn nam trang quả thật không dễ dàng. Trong những yến tiệc hoàng cung, khi cha dắt nàng theo, nàng tình cờ nhìn thấy một bé trai xinh xắn như tranh vẽ. Trước những lời trêu chọc của mọi người, An Dật đã mặt dày lôi kéo đứa bé đó đi chơi và luôn miệng gọi "Vợ à, đi chơi với ta nào...". Mặc cho đứa bé khóc lóc, nàng liền hôn chụt đánh dấu lên hai má nó, lôi đi mất.
Đứa bé trai mà nàng thường lôi kéo gọi vợ ấy, tên là Yến Bình, là con trai của phủ Thừa tướng. Yến Bình dường như rất ghét nàng, ghét cái cách nàng dắt tay hắn và gọi hắn là vợ. Nhưng khi ấy hắn không có sức phản kháng, không thể cưỡng chế lại sự lôi kéo của An Dật. Hắn chỉ biết cắn môi, tủi thân đến nỗi nước mắt chực trào nhưng không dám cãi, chỉ cần nàng nắm tay lắc lư trước mặt Yến Bình, hắn đều ngoan ngoãn nghe lời.
An Dật và Yến Bình sau đó được chọn làm thư đồng cho Thái tử Tiểu Hoàng, cùng giúp Tiểu Hoàng đọc sách. Nhờ vậy mà nàng và hắn có rất nhiều cơ hội chạm mặt. Nhưng dần dần, Yến Bình đã không còn để cho nàng lôi lôi kéo kéo gọi "Vợ ơi!" nữa, cũng không cho phép nàng động chạm hắn như khi còn nhỏ nữa. Hắn dần dần bài xích trước thái độ quá mức nhiệt tình của nàng. Hắn từng để lộ gương mặt đỏ bừng, bi phẫn biện bạch: "An Dật, ta không phải đồng tính!"
Lần đầu An Dật gặp Phượng Triều Văn nói ra có chút trớ trêu. Trong một buổi yến tiệc, An Dật hẹn Yến Bình ra rừng bích đào. Nàng thật chỉ muốn cùng hắn thưởng hoa nhưng khi gặp được Yến Bình, hắn lại nói ra những lời mỉa mai nàng, thậm chí không lưu tình đạp nàng một cước xuống hồ nước lạnh giữa đêm khuya. Sau khi Yến Bình quay lưng đi mất, An Dật mới trèo lên khỏi hồ. Thấy xung quanh không có người, nàng tháo tóc, cởi áo dài cùng nội y ra vắt nước. Không ngờ lại bị một tên nam nhân xa lạ như Phượng Triều Văn bắt gặp. Giả nam mười mấy năm, giờ chỉ vì một tên nam nhân lạ mà bị phát hiện. An Dật thẹn quá hóa giận, nhưng cũng chẳng dám là gì Phượng Triều Văn. Bởi nàng nhận ra hắn là Thái tử Đại Tề, sang Đại Trần đi sứ.
Ngay mấy ngày sau đó, An Dật nhận được thánh chỉ phải trở thành người tháp tùng Thái tử Đại Tề Phượng Triều Văn đi sứ. An Dật vui sướng nhận ra đi tháp tùng cùng mình còn có Yến Bình. Trong những ngày tháp tùng này, nàng có thể thỏa sức gắp đồ ăn cho Yến Bình mà không bị hắn nói những lời như "cút đi", "tránh ra". Nhưng sau khi Phượng Triều Văn về nước, Yến Bình liền phũ phàng quay lưng bỏ đi thẳng. An Dật liền tức tối cưỡng hôn hắn giữa phố đông sầm uất, tạo thành một cơn chấn kinh trong kinh thành.
An Dật năm ấy đã yêu Yến Bình bằng hết tất cả tình cảm, không tiếc danh dự, không quan tâm ánh mắt người ngoài. Dại dột, mà cũng thật đáng thương.
Mấy năm sau đó, Tiểu Hoàng đăng cơ trở thành đương kim Hoàng đế của Đại Trần khi chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, vì vậy mà cần có một Nhiếp chính vương giúp đỡ tiểu Hoàng đế. Cha của An Dật và cha của Yến Bình tranh nhau ngôi vị Nhiếp chính vương đến sứt đầu mẻ trán. Trong khi đó An Dật lại si mê Yến Bình quên đường về. Thời gian qua đi, tình cảm mà An Dật dành cho Yến Bình ngày một sâu nặng. Yến Bình cũng không còn quá lạnh lùng đối với An Dật, nhưng cũng chưa đến mức có thể bàn đến chuyện cưới xin.
Trong một buổi hẹn với Yến Bình ở Đông hồ, An Dật dù bị cha nàng đánh đòn, cấm túc nhưng vẫn ngoan cố lẻn ra ngoài đến chỗ hẹn. Nàng nhìn thấy Yến Bình vẫn chờ nàng, nàng mạo muội kêu hắn đàn cho nàng nghe, rồi lại mạo muội hôn lên môi hắn. Không ngờ, hắn lại đáp trả nụ hôn của nàng.
Giây phút ấy, An Dật nguyện chết vì Yến Bình, bởi nụ hôn đó là kết quả của nàng sau hơn mười năm chờ đợi.
Tưởng chừng đó là kết thúc ngọt ngào viên mãn, hóa ra là mở đầu của chuỗi bi thương. Cha nàng đột nhiên chết bất đắc kị tử. Cả thế giới của An Dật dường như sụp đổ. Trong cơn hoảng loạn, nàng đi đến Yến phủ tìm Yến Bình. Nhưng An Dật lại phải chứng kiến cảnh Yến Bình đang đi cùng một nữ tử khác. Thậm chí bồi cho An Dật một cú đấm ngay lồng ngực, khiến nàng thổ huyết nôn ra một ngụm máu tươi. Câu cuối cùng mà An Dật để lại cho Yến Bình trước khi nàng bỏ đi là: "Vợ ơi, ta phải đi đây."
Sau đó An Dật xin cho nàng ra Tuy thành đánh trận. Lúc này Đại Tề đã tấn công muốn chiếm lấy Đại Trần. Trong một lần quyết đấu với Thái tử Đại Tề - Phượng Triều Văn giữa chiến trường thì An Dật lại bị một người khác đánh lén vào đầu. Cú va chạm vào não đã khiến đầu óc nàng xảy ra vấn đề. Khi An Dật mơ màng tỉnh lại thì nàng đã nằm trong doanh trướng của Phượng Triều Văn.
Vì cú đánh lén kia mà An Dật bị mất trí nhớ. Phải đợi máu tụ ở não nàng tan ra thì nàng mới có thể lấy lại ký ức. Nhân cơ hội này, Phượng Triều Văn đã trắng trợn nói dối về thân phận của An Dật:
" Thật ra nàng chỉ là con gái của một viên quan Đại Tề hàng lục phẩm, từ nhỏ đã si mê ta điên cuồng, thề phải trợ giúp ta nơi sa trường nên theo ta suốt chặng đường. Ta cảm kích trước tấm lòng của nàng, mặc dù thấy nàng hơi ngố ngố, hơi ngốc ngốc, cũng đành miễn cưỡng thu nạp. "
Như thế, con thỏ An Dật ngốc nghếch dễ dàng bị con sư tử Phượng Triều Văn dụ dỗ. Không chỉ tin sái cổ lời chàng nói mà ngày ngày ngày đi theo pha trà rót nước, nịnh bợ chàng đủ đường. Điều này làm Phượng Triều Văn rất thoải mái, hết sức vui vẻ. Nửa năm ở cùng nhau, nàng dần quen với sự có mặt của chàng, đêm đêm nằm ngủ chung giường với chàng, thậm chí là trao thân cho chàng, cùng nhau có những phút giây ngọt ngào hạnh phúc. Chỉ tiếc hạnh phúc chỉ kéo dài nửa năm.
Sau khi Đại Tề đã đánh chiếm được Đại Trần, cũng là lúc ký ức của An Dật dần được khôi phục. Nàng bỗng nhiên xin Phượng Triều Văn cho mình vào cung Đại Trần để khuyên Tiểu Hoàng quy hàng. Phượng Triều Văn ban đầu không chịu, sợ nàng sẽ đi mãi không quay lại nữa. Nhưng với sự thuyết phục của An Dật cũng đành đồng ý.
An Dật cùng Tiểu Hoàng nói chuyện ở Cẩm Tú các, sau đó nàng lại châm lửa đốt nơi này. Mặc cho Phượng Triều Văn đứng bên dưới luôn miệng bắt ép An Dật nhảy xuống khỏi Cẩm Tú các vì lửa ngày càng bén cao. Thậm chí chàng dữ tợn hù dọa sẽ bắn chết nàng nếu nàng không nhảy xuống. Nhưng An Dật lại đóng cửa Cẩm Tú các, dẫn theo Tiểu Hoàng đi vào mật đạo, chạy đến một nơi thôn dã mà sống ẩn dật.
Nàng vô tâm vô phế bỏ lại Phượng Triều Văn vẫn luôn đợi chờ. Chàng đăng cơ làm hoàng đế, có được giang sơn như họa nhưng vẫn để dành cho An Dật ngôi vị hoàng hậu, một lòng chờ nàng trở về.
Cuộc sống của An Dật và Tiểu Hoàng ở nơi thôn dã rất cơ cực, kéo dài tận 3 năm. Ba năm sau không ngờ nàng lại bị tóm cổ bắt về hoàng cung với tư cách là một phạm nhân chờ chém đầu. Nói nghe ghê gớm như vậy thôi, chứ đây chính là bước mở đầu trong quá trình từ tội nhân từng bước thăng chức trở thành Hoàng hậu của An Dật ngốc nghếch.
...
Tớ rất thích Phượng Triều Văn. Chàng từ nhỏ đã bị các thế lực chèn ép, mẫu thân lại mất sớm. Đến chuyện chung thân đại sự của chàng cũng bị người ta lợi dụng trong bàn cờ mưu quyền. Nên chàng có ý định sang Đại Trần kiếm vợ. Từ lần đầu tiên gặp gỡ Phượng Triều Văn đã có ấn tượng với An Dật, sau những ngày đi chung thì ngày càng vừa mắt An Dật. Từ đó Phượng Triều Văn đã có ý định phải tóm gọn nàng trong tay rồi.
Yến Bình đến cuối cùng cũng là một người đáng thương. Lúc trước hắn không biết quý trọng An Dật, sau khi biết nàng là nữ tử thì muốn bù đắp cho nàng, muốn cưới nàng là vợ. Nhưng bây giờ nàng đã là người bên cạnh Phượng Triều Văn. Hắn chỉ có thể trở thành người bảo vệ hoàng cung, lẳng lặng bảo vệ nàng giống như năm xưa nàng từng bảo vệ hắn. Có trách, cũng chỉ có thể trách khi xưa là do hắn bồng bột, làm tổn thương An Dật.
...
Đây là một câu chuyện rất đáng đọc và thích hợp để giải trí vào những ngày hè như thế này. Nếu bạn thích một nữ chính thiếu nữ tính như An Dật, một nam chính thâm tình như Phượng Triều Văn, một nam phụ đáng thương như Yến Bình thì hãy nhảy hố ngay nhé! Bạn sẽ không phải hối hận đâu.
__________
" ": trích từ truyện
Review by #Anh Dung Hoa
Bìa: #Nhan Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban