Đáng tiếc không phải anh

Đáng tiếc không phải anh

#Review
ĐÁNG TIẾC KHÔNG PHẢI ANH

Tác giả : Diệp Tử
Thể loại : Hiện đại, thanh xuân vườn trường, ngược tâm, HE.
Độ dài : 45 chương + Ngoại truyện
Tình trạng : Đã xuất bản, hoàn.
Đơn vị phát hành: Vanvietbooks' Page​
__________________

Trước hết phải nói rằng, "Đáng tiếc không phải anh" là nhan đề Diệp Tử đặt cho nam phụ, không phải là nam chính.

Lâm Sâm, người từ nhỏ đã cảm mến Diệp Tử, theo đuổi cô một cách công khai, thậm chí còn muốn vào đại học cùng cô. Trần Vũ Hoa, chàng trai dịu dàng và nhẫn nại, hi sinh rất nhiều vì Diệp Tử, kể cả khi đang là sinh viên cho đến lúc đã trưởng thành. Nhưng Diệp Tử lại không chọn ai trong hai người đó, cô chọn Hướng Huy.

Diệp Tử là một cô gái bình thường, vốn lúc đầu nghĩ cũng sẽ có một cuộc sống đại học bình thường. Vui vẻ cùng bạn bè, mỗi khi rảnh rỗi lại rủ bạn cùng phòng ra ngoài náo nhiệt một phen, gặp gỡ những mối quan hệ mới, có được tình yêu đầu đời... nhưng tình yêu của cô lại là với Hướng Huy - anh chàng được không ít người để ý đến. Diệp Tử lúc đó giống như một cô gái bình thường gặp được hoàng tử, hãnh diện mang trên đôi chân đôi giày thủy tinh xinh đẹp của tuổi trẻ và khát vọng yêu thương. Thế nhưng dù đã từng hứa hẹn sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời, cuối cùng giày thủy tinh vẫn bị sức ép của thực tế làm cho vỡ nát. Hướng Huy vốn định âm thầm đi Anh, nhưng Diệp Tử lại biết được. Khi cô tìm đến tận phòng của Hướng Huy để hỏi, lại nhận được câu nói, em đừng đợi, vì anh sẽ không quay trở lại. Diệp Tử tuy rất yêu Hướng Huy, nhưng cô còn có tôn nghiêm của mình. Câu cuối cùng Diệp Tử nói với Hướng Huy trước khi anh rời đi là :

“Anh đừng đánh giá cao bản thân mình, tôi sẽ không vì anh thủ thân như ngọc, sẽ không chờ anh về, vĩnh viễn sẽ không chờ anh.”

Tình yêu của bọn họ chính là ngọt ngào trước, cay đắng sau. Mà trong tình yêu, ngọt ngào chính là độc dược đáng sợ nhất, khi rời xa nhau rồi, kỉ niệm lại ùa về rũa mòn con tim. Diệp Tử nói không chờ Hướng Huy, nhưng thực ra cô vẫn luôn nhớ từng chút từng chút về khoảng thời gian hai người ở bên nhau. Tình yêu thời đại học rất non nớt, vì hoài bão, khát khao cùng nhiệt huyết quá nhiều, nên khi vấp ngã liền trở thành thương tích đầy mình. Không chỉ có Diệp Tử, mà cả Uống Nhiên và Trình Anh - những người bạn của cô, cũng phải đối mặt với sự tàn khốc này. Thế nhưng mối tình của Trình Anh mới là mối tình để lại cho người đọc nhiều ấn tượng hơn cả ; dù tác giả chỉ dành vài trang cho nhân vật này. Trình Anh có lẽ chính là người bền bỉ, nhẫn nại nhất, nhưng rốt cuộc cô vẫn phải chấp nhận rằng mình chỉ còn một mình. Trình Anh quyết định giữ lại đứa con của cô với Dương Qúa. Cô đã biết rằng, Dương Qúa không còn là Dương Qúa, cô cũng chẳng phải là Tiểu Long Nữ.

Đứa bé này là tất cả còn lại của cô.

"Tôi mãi mãi nhớ, ngày tôi sinh nó, đau đến giằng xé tim, nhưng lòng lại rất vui mừng. 

Tôi đặt tên cho nó là Niệm Hạ.

Tôi và ba nó, quen biết vào mùa hạ, cũng kết thúc vào mùa hạ. 
Vì thế nên muốn kéo dài mãi mùa hạ. "

Diệp Tử may mắn hơn Trình Anh, cô có rất nhiều người ở bên, sẵn sàng vì mình mà hi sinh, như Lâm Sâm, như Trần Vũ Hoa. Thế nhưng mỉa mai thay, Hướng Huy, chàng trai cô yêu thương năm đó lại là người ích kỉ nhất. Anh tách Lâm Sâm ra khỏi Diệp Tử, mặc dù sau này chính mình cũng sẽ rời đi. Chỉ có Trần Vũ Hoa, người này âm thầm chịu đựng, hi sinh vì Diệp Tử. Khi cô và Hướng Huy yêu nhau, anh không ghen tị, bất mãn; khi Hướng Huy đi rồi, lại hết lời an ủi cô. Sau này trưởng thành, rốt cuộc cũng chỉ có Trần Vũ Hoa ở lại bên cạnh, xoa dịu vết thương của Diệp Tử.

Nhưng cũng thật mỉa mai, Diệp Tử không chọn Trần Vũ Hoa. Khi hôn lễ hai người chuẩn bị bắt đầu, cô lại muốn rời đi, vì cô yêu Hướng Huy. Trần Vũ Hoa rốt cuộc hỏi câu hỏi mà Lâm Sâm hỏi Diệp Tử nhiều năm trước :"Diệp Tử, rốt cuộc em có tim không hả ?"

Cô gái này không thể tàn nhẫn quên đi Hướng Huy, nhưng lại hết lần này đến lần khác làm cho Lâm Sâm và Trần Vũ Hoa đau lòng. Cuối cùng, tình yêu cao thượng của Trần Vũ Hoa với Diệp Tử đã khiến anh mỉm cười mà nằm trên giường bệnh nói một câu :"Em đi tìm cậu ấy đi."

"Đáng tiếc không phải anh" có lẽ gây ấn tượng với người đọc không phải vì mối tình của hai nhân vật chính, mà là những câu chuyện của nhân vật phụ. Đáng tiếc anh không thể cùng em trải qua trọn vẹn thanh xuân, đáng tiếc anh không thể cùng em đi hết con đường, đáng tiếc em không chọn anh.

Đáng tiếc, không phải là anh.

Bạn có thể nghe thêm bài hát này khi đọc truyện: https://www.youtube.com/watch?v=ibeX9bd8xR4

-------------
Review by Ám Dung Hoa
Des by Tịch Phi 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...