Văn án:
Diệp Tô mười bốn tuổi làm thiếp, dựa vào khả năng diễn kịch mà hô mưa gọi gió trong gia đấu.
Chính vì khả năng diễn kịch quá tốt, nên một ngày nọ, tuy cô bị quăng tới phim trường của ngàn năm sau nhưng vẫn có thể chinh phục trường phái thực lực, kỹ thuật diễn xuất nghiền ép các tiểu hoa đán.
Nhưng tuyệt vời nhất vẫn là việc hiện tại cô là người độc thân quang minh chính đại, các tiểu thịt tươi đang oai oái ở phía sau chờ cô yêu thương.
Có người mắng cô dựa vào đàn ông và tai tiếng để tiến thân, cô bèn trở tay ném một cái cúp ảnh hậu tới.
...
Khi Kỷ Hằng mua bán từ Kim Lăng trở về, hắn phát hiện thiếp thất hằng ngày không yên phận nhất của mình đột nhiên biến mất.
Nàng biến mất, những chuyện kỳ lạ lập tức xuất hiện.
Bởi vì đột nhiên, có nhiều người thấy hắn đều nói: Tại sao cứ cảm thấy, ánh sáng trên đầu ngươi, có màu xanh xanh.
Màn kịch nhỏ:
Vào một buổi sáng, sau khi diễn một phân cảnh hôn, Diệp Tô trở lại phòng hóa trang nghỉ ngơi.
Cánh tay đột nhiên bị người ta nhéo một cái, đè lên trên tường.
"Lưu manh ở đâu tới... Ưm... Cút ngay!"
Người nọ ăn sạch son môi cô mới dặm, "Gọi phu quân."
…
Diệp Tô vốn là một nữ tử cổ đại chính gốc, từ mười bốn tuổi đã trở thành tiểu thiếp của Kỷ Hằng. Làm tiểu thiếp năm năm, mỗi lần lão gia Kỷ Hằng đi buôn bán ở xa, cô sẽ cùng các tiểu thiếp khác chơi trò gia đấu, kỹ thuật diễn xuất của Diệp Tô có thể nói là thượng thừa.
Kỷ Hằng mới hơn hai mươi đã trở thành lão gia của Kỷ gia phú khả địch quốc, có rất nhiều thiếp thất, nhưng vẫn chưa có chính thê. Trong những thiếp thất của Kỷ Hằng, ai là người mang thai trước, tất nhiên sẽ trở thành chủ nhân của vị trí phu nhân kia.
Trong một lần Kỷ Hằng đi buôn bán ở xa, Diệp Tô lên núi cầu xin Bồ Tát ban cho cô ít nhất ba đứa con trai, để cô có thể trở thành chính thê của Kỷ Hằng, để chỗ đứng của cô trong Kỷ gia có thể vững vàng hơn.
Chỉ là, trên đường về, Diệp Tô bị ngã xuống núi. Tỉnh dậy, cô trọng sinh vào một thân xác ở thế kỷ 21.
Diệp Tô trọng sinh vào một thân xác có tên và ngoại hình y hệt cô. Cô nhận ra đây là một thời đại ở tương lai cách thời đại cô sống hơn ngàn năm, hơn nữa thân xác này vốn là một diễn viên tuyến mười tám đút tiền để vào đoàn phim.
Diệp Tô thích nghi rất nhanh với cuộc sống mới. Ở thế giới này cô có tiền có tự do, không cần phải hạ mình uốn gối hầu hạ Kỷ Hằng, không phải đấu đá với một đám thiếp thất nhốn nháo.
Diệp Tô hiện tại đang đóng vai nữ phụ trong một bộ phim cung đấu, kỹ năng diễn xuất của cô được hun đúc từ đời trước, hiện giờ sau khi trọng sinh vẫn có chỗ dùng.
...
Kỷ Hằng đi buôn bán trở về, anh lại nhận được tin tiểu thiếp Diệp Tô của mình đã mất tích. Kỷ Hằng cho người đi tìm kiếm khắp nơi, nhưng người anh mà muốn tìm vẫn bặt vô âm tín.
Hơn nữa, những người xung quanh anh lại nói rằng, trên đầu anh có ánh sáng màu xanh lá. Đây không phải là điều hay ho gì, trên đầu của nam nhân vốn không được phép dính một tí màu xanh nào (đội nón xanh nghĩa là bị cắm sừng), đằng này trên đầu Kỷ Hằng lại tỏa ra quầng sáng màu xanh lục sáng chói như hào quang của Quan Âm Bồ Tát :v
Kỷ Hằng ở bên này chưa kịp tìm hiểu tại sao đầu mình lại xanh, Diệp Tô ở bên kia đang phải diễn những phân đoạn thân mật với nam diễn viên chính. Diệp Tô ở bên kia gần gũi với nam diễn viên kia hơn một tí, ở bên này ánh sáng xanh trên đầu lại tỏa sáng hơn một chút. Diệp Tô ở bên kia chuẩn bị hôn diễn viên nam, ánh sáng xanh của Diệp Tô bên này sáng đến rực rỡ ????
Diệp Tô mất tích, Kỷ Hằng cảm thấy Kỷ gia trở nên nhạt nhẽo trống vắng, anh không dám nghĩ đến chuyện Diệp Tô đã mất, chỉ có thể ra sức cho người tiếp tục tìm kiếm.
Diệp Tô ở hiện đại ăn ngon ngủ kĩ, đột nhiên cô lại mơ thấy Kỷ Hằng. Kỷ Hằng trong mơ liên tục hỏi cô đã đi đâu, còn bắt cô phải theo anh trở về Kỷ gia. Diệp Tô làm tiểu thiếp của Kỷ Hằng năm năm, những năm qua ngày nào cũng phải tươi cười lấy lòng, sớm nghẹn muốn chết rồi. Nhân đây chỉ là một giấc mơ, Diệp Tô liền phát tiết hết bực tức trong lòng.
Chỉ là cô không biết, Kỷ Hằng ở cổ đại cũng mơ thấy giấc mơ y hệt cô. Kỷ Hằng nhận ra từ trước đến giờ vẻ lấy lòng của tiểu thiếp của anh chỉ là diễn kịch. Hóa ra cô chỉ giả vờ ngoan ngoãn thuận theo anh, cô sớm đã chuẩn vị rất nhiều tiền để dành dự phòng cho nửa đời sau nếu rời khỏi anh. Anh đương nhiên tức giận, đừng để anh tìm thấy cô, nếu không anh sẽ dạy dỗ cô một trận.
Sau đó, đột nhiên Kỷ Hằng cũng xuyên không đến hiện đại, đáp thẳng xuống ban công nhà Diệp Tô :v
Kỷ Hằng tìm thấy Diệp Tô mừng đến rớt nước mắt, nhưng mà cô thì không vui vẻ cho lắm. Nhưng dù sao cũng là "phu quân" của mình, dù đã "ly hôn" nhưng cũng không thể quá tuyệt tình. Diệp Tô miễn cưỡng cho Kỷ Hằng ở nhà mình.
Kỷ Hằng không giống Diệp Tô, cô xuyên vào một thân xác ở thế giới này, còn anh lại xuyên cả thân thể lẫn linh hồn đến đây, anh không thể làm giấy tờ nhân thân, cũng không có một xu dính túi.
Những ngày tháng tiếp theo là những tháng ngày Kỷ Hằng ăn nhờ ở đậu nhà Diệp Tô, mặt dày đến gần cô, vô sỉ bám lấy cô. Anh đột nhiên nhận ra ánh sáng xanh trên đầu mình không phải tự nhiên mà xuất hiện.
Diệp Tô xem một bộ phim tình cảm, nam chính trong phim quá đẹp trai khiến cô thổn thức, đầu Kỷ Hằng xuất hiện màu xanh. Diệp Tô gặp gỡ một diễn viên nam khác, đầu Kỷ Hằng lại xanh hơn một chút. Diệp Tô say rượu được người con trai khác đưa về, đầu Kỷ Hằng lại xanh đến chói mắt :v
Vì vậy mà hằng ngày Kỷ Hằng phải nơm nớp lo sợ mỗi khi ánh sáng xanh trên đầu lại xuất hiện. Vì vậy mỗi khi ánh sáng xanh xuất hiện anh liền lo lắng đi tìm cô, sợ mình sẽ bị đội nón xanh thật.
Kỷ Hằng vất vả bám theo Diệp Tô, dỗ dành cô vui vẻ, mong quan hệ của cả hai có thể tốt hơn. Đến lúc anh cuối cùng cũng khổ tận cam lai, Kỷ Hằng cuối cùng cũng ăn được Diệp Tô lần đầu tiên sau khi xuyên đến hiện đại thì đột nhiên, anh bị xuyên trở về cổ đại.
Kỷ Hằng tự hỏi, có phải ông trời thấy anh không vừa mắt nên cố ý chỉnh anh hay không??? ????
Con đường tình duyên của Kỷ Hằng thật sự quá bấp bênh đi, đây là một câu chuyện rất độc đáo và đáng đọc, rất mong các bạn sẽ cùng tớ đọc truyện để tìm hiểu tiếp diễn biến câu chuyện nha.
Mình rất thích nhân vật Diệp Tô, cũng rất thương cho cô. Những ký ức về quá khứ của Diệp Tô được cô kể lại rất nhẹ nhàng và hờ hững nhưng mình cảm thấy rất buồn. Diệp Tô có mẹ làm kỹ nữ thanh lâu, cha cô mất sớm, cô bị cô của mình bán đi, lang bạt trở thành người hầu Kỷ gia, sau được được nhìn trúng mà trở thành thiếp thất cho Kỷ Hằng.
Mười bốn tuổi cô trở thành thiếp thất của Kỷ Hằng mười chín tuổi. Diệp Tô đã từng rung động, đã từng hi vọng, nhưng đến khi Kỷ Hằng nạp thêm rất nhiều thiếp thất khác, đến khi anh giải thích anh không thể chỉ có mình cô, đến khi có người nói cô không thể có thai thì không được độc chiếm Kỷ Hằng thì tình cảm trong lòng cô dần dần chết đi. Diệp Tô ngoài mặt thuận theo Kỷ Hằng, giả vờ ngoan ngoãn lấy lòng, nhưng cô chỉ yêu quý lấy bản thân mình.
Sinh ra làm nữ nhân đã khổ, trở thành một thiếp thất còn khổ hơn trăm lần. Cả đời phải nghĩ cách đấu đá với nữ nhân khác, suy tính tương lai của mình, ra sức lấy lòng trượng phu, Diệp Tô đã trải qua cuộc sống như thế năm năm. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Mình cũng có thể cảm nhận được tình cảm Kỷ Hằng dành cho Diệp Tô. Nhưng do đặc thù của thời đại nam nhân năm thê bảy thiếp ấy, tình cảm của anh không được phép thể hiện quá rõ ràng, cũng không được phép cả đời chỉ có mình cô.
Cho nên khi Diệp Tô và Kỷ Hằng có thể đến một thời đại nhân quyền bình đẳng, mình cảm thấy rất mừng cho tình yêu của cả hai.
Cuối cùng cả hai cũng có thể bên nhau đời đời kiếp kiếp, chỉ mình ta với nàng.
Đây là một câu chuyện rất lôi cuốn, cốt truyện độc đáo cùng văn phong hài hước rất đáng đọc. Truyện đã được edit hoàn trên web Reviewtruyen247 nên chẳng có lý do nào mà không cùng mình nhảy hố đúng không nào?
_____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban