Để cho cô yên lặng chút đã

Để cho cô yên lặng chút đã

#Review
ĐỂ CHO CÔ YÊN LẶNG CHÚT ĐÃ

Tác giả: Mặc Nhiên Hồi Thủ
Thể loại: Huyền huyễn, cổ đại, "nửa" nhân thú, nam phúc hắc, nữ ngáo ngơ, hài, 2S, HE
Độ dài: 56 chương
Tình trạng: Hoàn edit

(*) Cô là cách tự xưng của vua chúa trong truyện

--------------

Hoàng đế Kinh quốc qua đời, truyền lại vương vị cho người con duy nhất, công chúa Vân Ngạn. Trong năm nước chư hầu, Tề quốc nhiều vàng, Thục quốc dư ngọc, Yến quốc lắm mỏ bạc, Triệu quốc giỏi kinh doanh, còn lại Kinh quốc thì có một điểm đặc biệt, đó là… nghèo. Chấp chính đến nay cũng đã tám năm ròng, dưới ách trị vì của Vân Ngạn, Kinh quốc đã lắm nợ lại còn nợ nần thêm...

Diệp Thiệu - một thái tử Tề quốc anh tuấn văn võ song toàn, người tình trong mộng của bao cô nương, một chiến thần anh dũng mưu trí bách chiến bách thắng, thế nhưng Vân Ngạn lại ghét cay ghét đắng hắn. Lí do thứ nhất, Tề quốc là chủ nợ lớn nhất của Kinh quốc, lí do thứ hai, Diệp Thiệu cực kỳ khó đoán, hay còn được gọi là phúc hắc. Khi 6 tuổi qua Tề quốc, Vân Ngạn đã không may biến thành nạn nhân bị mặt tối này của hắn hại, để lại thêm một bóng đen tồi tệ trong tuổi thơ cơ cực của nàng. Mà hiện tại đã bao nhiêu năm trôi qua, nàng nghi ngờ không biết Diệp Thiệu đã hắc hóa thêm bao nhiêu phần rồi…

Tuy nói Kinh quốc nghèo rớt mồng tơi, nhưng cái đầu của đại vương Kinh quốc vẫn có trong bảng xếp hạng 10 cái đầu nhận được nhiều tiền thưởng nhất của sát thủ các quốc gia. Vậy nên một ngày nọ, Vân Ngạn đang cùng một số triều thần vi hành thì không may... gặp thích khách. Vân Ngạn nhảy xuống biển để tránh khỏi thích khách truy sát, đại nạn không chết, nhưng kỳ quái là nàng mất đi giọng nói và đôi chân bình thường biến thành… một cái đuôi cá màu vàng rực rỡ.

Đã nói Vân Ngạn nghe thấy tên Diệp Thiệu là muốn lẩn xa, nhưng ghét của nào trời trao của nấy, hắn là người đầu tiên phát hiện ra nàng.

...

“Nam Hải có người cá, xinh đẹp lại hát hay.” Diệp Thiệu lẩm bẩm đi tới trước mặt nàng, mắt phượng quét quanh người nàng, lóe lên tia mất mát, than thở: “Còn lâu mới bằng lời đồn.” Tầm mắt của hắn còn khẽ lướt qua ngực nàng, sâu xa chậc chậc hai tiếng.

“...”

Mẹ nó, không thể nhẫn nhịn được nữa! Mi có thể không tôn trọng nhân cách của ta nhưng không thể không tôn trọng ngực ta! Nàng dùng đuôi cá đập thẳng vào mặt Diệp Thiệu.

Hắn nhếch miệng: “Bản vương đã suy xét lại, ngươi cũng không đến mức có điểm nào không tốt. Ít nhất thì ngươi cũng có thể làm lương thực dự trữ cho bản vương.”

“...”

...

Đó là lần gặp đầu tiên của Diệp Thiệu và “người cá” Vân Ngạn, tuy là kết thù kết oan mà sau này ở chung lại thành kết tóc se duyên luôn ạ :v. Nói đến giai đoạn chung sống của Vân Ngạn và Diệp Thiệu thì cứ gọi là vừa đọc vừa bụm miệng cười rinh rích ấy, một người thì mồm miệng độc địa, muốn động phòng nhưng nhìn cái đuôi cá kia lại ngán ngẩm không biết phải “động” vào đâu. Một cá thì gan cũng nhỏ, nhưng thi thoảng không nhịn được mà bật chính quyền, dùng đuôi cá đánh Diệp Thiệu bôm bốp, để rồi đến lúc được biến lại thành người mới biết sợ bị “trả thù” =)). Ngoài Diệp Thiệu, Vân Ngạn thì còn có nhóc Tông Sở khá ấn tượng, Tông Sở là một phiên bản chưa lớn của Diệp Thiệu, lúc nào cũng chen ngang thế giới hai người của nam nữ chính, bị đập bao lần vẫn không sợ chết :v.

“Để cho cô yên lặng chút đã”, sau khi đọc đến chương cuối cùng thì mình cũng muốn câm lặng thật sự, không phải vì có cảm nghĩ sâu lắng gì, mà là vì… cạn ngôn =)). Thể loại truyện gì đâu mà bựa dữ trời luôn cả nhà ạ, nam chính thì ngổ ngáo, nữ chính thì ngáo ngơ, ấy thế mà cả đôi đều cực đáng yêu, nhất là khi ở bên Vân Ngạn thì đôi lúc Diệp Thiệu trở nên ngây thơ quá đà luôn :v.

Mình chưa từng đọc tác phẩm nào của Mặc Nhiên Hồi Thủ trước bộ truyện này, nhưng cá nhân mình cảm thấy tác giả xử lí tình tiết truyện khá “lụa”, từ đầu đến cuối truyện đều giữ được mạch hài hước mà không bị biến thành hài nhảm. Tuy có một điểm trừ duy nhất là kết thúc truyện, có vẻ như bị độc giả giục giã quá, mà tác giả lại cho truyện đi đến điểm kết thúc hơi bị chóng vánh, não mình chưa kịp phản ứng thì truyện đã khép lại rồi ><. Nhưng xét mặt bằng chung mà nói, vẫn nên nhìn vào điểm tích cực mà đánh giá, nên những ai fan của truyện hài, thích dàn nhân vật bị dở hơi thì... mình để link truyện ở cuối bài review để các bạn lọt động à nha :v.



Lúc Vân Ngạn đang ngẩn người thì Diệp Thiêu đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh chợt lên tiếng hỏi: “Sao lại dậy? Có phải còn muốn sờ mông ta không?” Hắn làm bộ giang rộng tay ra, cực kỳ hào phóng: “Đến đây đi, thích sờ thế nào thì sờ thế ấy!”

“...”



Diệp Thiệu cởi hết chỉ còn một lớp áo lót sấn tới, kẹp má nàng kéo kéo: “Vân Ngạn, ta nói rồi, đêm nay nàng trốn không thoát đâu.”

“...”

Diệp Thiệu vừa cởi xiêm y của nàng vừa thầm oán: “Mặc nhiều như vậy làm gì, sớm muộn gì cũng phải cởi ra mà.”

“...” Cút đi! Vậy sao ngươi không để trần mà kết hôn!

------------

Review by Tà Thần
Bìa #Bún Tần

*Hình ảnh chỉ mang tính minh họa
Cre: Google/ Huaban


Bệnh viện phi nhân loại

Bệnh viện phi nhân loại

Ở Khải Minh có bệnh viện cổ Côn Lôn, bệnh nhân chỉ đăng ký ở sảnh Đông. Còn về phía Tây, phần lớn không người nào biết đến, vì nơi đó vốn để khám chữa cho những thứ không phải ‘người’.   Thế kỷ 21 hiện đại, dưới sự cai...

Vì quân tư

Vì quân tư

Từ rất lâu về trước, có một triều đại hưng thịnh. Có một vu sư công bố một dị thuật cấm kị của Nam Cương có thể làm cho con người trường sinh bất lão, nhưng chỉ có thể dùng với người có dòng máu hoàng thất thuần khiết. H...

Ti mệnh

Ti mệnh

Rồng vốn là một loài thần thú thượng cổ, nhưng chỉ vì một lời tiên đoán rằng sự tồn tại của loài rồng sẽ là một mối nguy hại cho muôn dân mà Thiên giới đã truy sát, cả tộc bị diệt.    Trường Uyên là con ấu long duy nhấ...

Bí ẩn đôi long phượng

Bí ẩn đôi long phượng

Nếu chẳng níu được gió, cứ để gió cuốn đi… (*)   Có một con người cường đại bất kham như thế, tựa làn gió gào quét khắp thảo nguyên. Chàng ấy là Khấu Lẫm. Chàng là Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ – một chức quan mang nhiệm vụ bảo ...

Người tình thần bí

Người tình thần bí

Trăm nghìn năm trước, có vị thần ngự trên cao đem lòng yêu một cô gái người phàm. Hai người chưa kịp hạnh phúc bên nhau thì vị thần ấy đã phải rời đi. Sinh mệnh phàm nhân ngắn ngủi, đến khi ngài trở về, cô gái ấy đã khôn...

Vương phi ác độc không thèm tẩy trắng

Vương phi ác độc không thèm tẩy trắng

Vu đại tiểu thư Vu Lạp Lạp sau khi đọc hết một bộ tiểu thuyết, theo chân giang cư mận bình luận mấy câu. Nào ngờ, sau đó liền bị cuốn vào trong quyển sách ấy, còn trở thành Cơ Nguyệt Dạ mới bị mắng đến máu chó đầy đầu ki...