Giới thiệu:
Anh yêu em. Không phải là nhất thời cao hứng, mà đã có tính toán từ rất lâu ― Lục Thời Dập.
Vu Vãn là tâm bệnh của Lục Thời Dập, là căn bệnh luôn hành hạ anh suốt mười mấy năm. Anh yêu cô. Thậm chí có thể móc tim mình ra để cho cô. Nhưng đối với Vu Vãn mà nói, cô chỉ xem Lục Thời Dập là em trai của cô mà thôi.
Khi còn bé, Vu Vãn coi anh là em trai mà đối xử, đến khi anh ra nước ngoài nhiều năm sau trở về, vóc dáng cũng thay đổi đã cao hơn cô một cái đầu, cô vẫn chỉ coi anh là em trai.
Lão đại nhà họ Lục không thể tiếp tục im lặng như thế này được nữa, một tay anh đè Vu Vãn vào vách tường, hôn đến mức cô không thở nổi. Anh từ trên cao nhìn xuống, cười lưu manh tuyên bố với cô: “Từ hôm nay trở đi, anh không muốn làm em trai của em nữa, anh chỉ muốn làm người đàn ông của em. Làm một chú chó săn chạy theo em, hiểu không?”
Vu Vãn kìm nén lửa giận: “Lông cậu còn chưa mọc dài ra đâu, cậu hiểu thế nào là yêu sao?”
Lục Thời Dập cúi đầu, cắn lấy lỗ tai cô: “Lông của anh đã sớm dài rồi, em có muốn nhìn một chút không?”
“???” Anh đột nhiên siết chặt eo Vu Vãn.
Bên ngoài đồn rằng Lục Thời Dập là tiểu bạch kiểm được Vu Vãn bao nuôi bên người, là người cùng cô tìm kiếm niềm khoái hoạt, làm cô vui vẻ.
Lục Thời Dập cười cười, không hề giải thích.
Kết quả vừa chớp mắt anh ta đã trở thành tổng giám đốc của Dịch Vãng, khuôn mặt của anh nằm chễm chệ trên bìa tạp chí Tài chính và kinh tế nổi tiếng.
Ai nấy đều há mồm kinh ngạc.
Sau đó, vào lúc lão đại nhà họ Lục đang tiếp nhận phỏng vấn, anh bị phóng viên hỏi đến vấn đề tình cảm: “Có tin đồn anh từng được Vu tổng bao nuôi, là thật sao ạ?”
Lục Thời Dập: “Là thật.”
Phóng viên: “Vậy bây giờ thì sao ạ?”
Lục Thời Dập từ trong bộ vest đắt tiền móc ra một tờ giấy đăng ký kết hôn, vẻ mặt kiêu ngạo: “Tôi bây giờ đã là người được bao nuôi cao cấp, có chứng nhận.”
Phóng viên: “…”
(Nữ tổng giám đốc bên ngoài lạnh bên nội tâm mãnh liệt như lửa x Nam phúc không ngừng thả thính, nội tâm phúc hắc)
***
“Cả thế gian tôi chỉ có cảm giác với mình em thôi.
Làm chuyện gì quá mức, chỉ cần em trừng mắt một cái thôi là tôi liền dừng lại.
Con đường có xa, có dài hơn nữa chỉ cần có em là tôi thấy an toàn.
Tôi sẽ vừa ngoan ngoãn sát bên em, dịu dàng ân cần, tuyệt đối không đi đâu hết.
Tôi chỉ có cảm giác với mình em thôi.” (*)
…
Khi bạn trót yêu chị gái của bạn thân, người từ trước đến nay chỉ xem mình như em trai - là cảm giác như thế nào?
Lục Thời Dập chính là người đang lâm vào tình cảnh trớ trêu như thế đấy. Trong mắt mọi người, anh là một người đàn ông khó ai có thể sánh kịp: ngoại hình xuất chúng, gia thế khủng, bản thân cũng có sự nghiệp riêng. Người như anh không thiếu các cô gái theo đuổi, nhưng chẳng ai hay biết anh chỉ có cảm giác đối với một người.
Nếu hỏi anh yêu Vu Vãn từ khi nào, thì thật sự chính anh cũng không rõ nữa. Có lẽ là vào năm tám tuổi khi cô xuất hiện cứu lấy đám bọn anh, hay năm mười tuổi lần đầu tiên bị cô đá vào đũng quần, thứ tình cảm khác biệt ấy đã bắt đầu len lỏi trong anh. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Lúc nhỏ chưa biết tình yêu là gì, anh luôn tìm mọi cách để gây sự chú ý với cô. Lớn lên khi nhận ra tình cảm của mình dành cho cô, anh chỉ thấy mình thật sự đê tiện và khốn nạn. Vì cô là chị của bạn thân anh, là người anh luôn đối đãi như chị gái ruột.
Nhưng dù cho có trốn chạy thế nào, lý trí sao thắng nổi con tim đang ngày đêm điên cuồng nhớ nhung cô? Anh đã từng thử hẹn hò, tiếp xúc với nhiều người phụ nữ khác nhau, để rồi nhận ra rằng không phải cô thì không được. Tâm bệnh của anh, chỉ có cô mới có thể chữa lành.
Thế nên anh quyết định về nước, đối mặt với tình cảm của chính mình, đồng thời cũng chính thức theo đuổi cô. Dù anh biết con đường đến trái tim cô còn gian nan vô cùng.
Thứ nhất, Vu Vãn luôn có thành kiến với anh, cho rằng anh cũng ấu trĩ, không có chí tiến thủ, ăn chơi trác táng hệt như em trai của cô ấy.
Thứ hai, cô luôn xem anh như là em trai khiến anh không dám bày tỏ lòng mình, vì nếu như thế sẽ khiến mối quan hệ giữa hai người sẽ bị đẩy đi rất xa.
Lục Thời Dập anh chỉ có thể từng chút, từng chút một bước vào thế giới của cô, để cô quen dần với sự có mặt của anh, hiểu rõ con người anh, cũng để cô nhận ra chỉ có anh mới là người hiểu cô nhất.
Từ việc thường xuyên xuất hiện bên cạnh cô, vào công ty Vu Vãn làm trợ lý cho cô, chứng minh năng lực bản thân, không việc gì là anh không làm. Thậm chí để chinh phục được cô, anh không tiếc bày mưu tính kế, bán manh trước mặt cô, liêm sỉ tiết tháo gì cũng vứt đi sạch sẽ.
Lục Thời Dập cảm thấy bản thân mình chính là sự lựa chọn tốt nhất của Vu Vãn, là chân mệnh thiên tử của cô. Rồi trái tim băng giá của cô cũng sẽ có ngày tan chảy vì anh.
…
Người ta thường nói “đẹp trai không bằng chai mặt”. Nhưng vừa đẹp trai, vừa chai mặt, lại vừa biết co biết duỗi như “cậu em” Lục đây, thì dù cho con tim Vu Vãn có sắt đá đến mấy cũng không thể tránh khỏi việc rung động.
Cuộc sống của cô từ trước đến nay đều quá quy củ, nghiêm túc lại không hề thú vị. Nhưng khi Lục Thời Dập xuất hiện, lại đem những điều nhỏ nhoi vui vẻ trước kia cô chưa từng trải qua, điểm tô thêm sắc màu cho cuộc sống đầy đơn điệu tẻ nhạt ấy.
Cô không biết mình bị làm sao khi bản thân lại luôn thỏa hiệp trước anh, thậm chí có những giây phút cô hoài nghi chính mình sao lại có những suy nghĩ ấy với một đứa em trai?
Càng tiếp xúc, cô càng nhận ra mình rất sợ mất đi Lục Thời Dập. Loại sợ hãi này khiến cô không muốn mối quan hệ giữa hai người bị trộn lẫn với bất kỳ yếu tố tình cảm nào trong đó. Vậy nên, cô đã ngay lập tức chối từ khi anh bày tỏ tình cảm của mình.
“Chị không hy vọng cậu lãng phí tình cảm trên người chị.”
Nào ai có thể ngờ, vị tổng giám đốc xinh đẹp luôn tự tin đứng vững trên thương trường lại bi quan với tình yêu đến thế. Cuộc hôn nhân thất bại của bố mẹ đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cách nhìn nhận về tình yêu của cô. Trong mắt Vu Vãn, tình yêu vĩnh cửu là một thứ gì đó quá đỗi xa vời.
Từ ngày mẹ mất đi, việc đối mặt với chốn thương trường cùng phía nhà nội “cực phẩm”, trải qua bao nhiêu sóng gió đã dạy cho cô không ít bản lĩnh, nhưng cũng khiến trái tim cô dần chai sạn.
Cô đã từng thử quen bạn trai, nhưng cũng chia tay trong thoáng chốc. Sự bài xích trong tình yêu khiến cô không có cách nào dành tình cảm và sự chân thành cho bất cứ người đàn ông nào.
Nhưng Lục Thời Dập lại là ngoại lệ trong cuộc đời cô. Dù cho cô có né tránh, có từ chối thế nào, anh vẫn luôn có cách làm cho cô cảm động, khiến cô thừa nhận tình cảm của chính mình. Và cũng có một ngày, đến lý trí cũng không thể thắng nổi con tim.
Sau khi thật sự yêu một người, cô đã hiểu được cái gì gọi là “vì yêu cứ đâm đầu”. Dù biết là thiêu thân lao đầu vào lửa, cô cũng sẽ không do dự mà hãm sâu vào lưới tình lồng lộng.
Có những giây phút yêu đương cuồng nhiệt tưởng chừng như không thể dứt ra được, cũng có những lúc hiểu lầm, những ngày tháng xa cách mà đến cả cô cũng tưởng rằng mình sẽ không chờ nổi anh. Nhưng rồi mọi chuyện sẽ lại đâu vào đó, mưa to gió lớn cũng sẽ đến hồi gió êm sóng lặng.
Điều quan trọng nhất là sau tất cả, người đàn ông ấy vẫn nắm lấy tay cô, cùng cô đi đến cuối con đường hạnh phúc.
“Vãn Vãn, sau này chúng ta sẽ không bao giờ tách ra nữa”
“Ừ, không bao giờ tách ra nữa”
…
Một bộ truyện với motif nữ mạnh mẽ - nam bán manh rất quen thuộc, nhưng với lối viết nhẹ nhàng thêm chút hài hước cùng việc xây dựng hình tượng nhân vật khá ấn tượng, tác phẩm vẫn ít nhiều để lại trong lòng mình một dấu ấn khó phai.
Ngoài nam nữ chính ra, Vu Mục em trai Vu Vãn cũng là một nam phụ khá đáng yêu. Đôi lúc hơi ngây ngô nên bị bạn thân kiêm anh rể tương lai chơi cho mấy vố, cũng suýt chút nữa là đốt nhà bạn thân, nhưng cuối cùng lại là “ông tơ” se duyên cho hai người.
Cũng không thể không nhắc đến nhân tố gây ra không ít sóng gió, chính là bà nội cùng dì ghẻ vô cùng “cực phẩm” của nữ chính, mà mình tin chắc bạn sẽ tức lộn ruột mỗi khi đọc những phân đoạn có hai nhân vật này.
Tình cảm của nam nữ chính diễn biến tuy chậm, nhưng theo mình lại khá hợp lý. Để theo đuổi thành công một người đã từng có nhiều vết thương trong quá khứ, mất niềm tin vào tình yêu cần phải có một khoảng thời gian để họ tiếp nhận và đối mặt với tình cảm của mình, không phải sao? Cũng nhờ đó mà anh Lục nhà chúng ta được phát huy tối đa khả năng vô sỉ cùng tâm cơ của mình, đem lại tiếng cười cho độc giả ^^
Cùng đón đọc để xem quá trình Lục Thời Dập thăng chức từ em trai trở thành bạn trai gian khổ như thế nào nhé!
____
(*): trích từ bản dịch lời bài hát “Chỉ có cảm giác đối với em” – Phi Luân Hải & Hebe
“ ”: trích từ truyện.
Rv: Thơ Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban