#Review
ĐỖ QUYÊN KHÔNG TÀN
Tác giả: Miêu Trần Trần
Thể loại: Hiện đại, đại thúc, loli, sủng, H.E
Độ dài: 66 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
____________________
Đỗ quyên không tàn – một câu chuyện nhẹ nhàng, bình dị lại khiến người ta nao lòng cho những số phận mỏng manh và những lầm lỗi trong quá khứ….
Ngư Vi, một cô gái tuổi trăng tròn mồ côi cha mẹ sống cùng em gái trong thân phận “ăn nhờ ở đậu” tại nhà người dì ích kỉ luôn tìm mọi cách để bóc lột cô. Tuy chỉ vừa mười tám nhưng ở Ngư Vi, những mất mát, đau thương và nỗi niềm cứ dày vò người con gái đang tuổi xuân mơn mởn. Vẻ ngoài điềm tĩnh, dịu dàng như che giấu đi bão táp trong tâm hồn cô. Thế rồi, chính sự quan tâm và chăm sóc của Bộ Tiêu đã làm nhẹ đi gánh nặng cô đang mang, gánh nặng của sự tự do và tương lai mơ hồ phía trước. Anh là điểm tựa, là niềm tin, là lẽ sống của Ngư Vi!
Không như hình tượng của những nhân vật nam chính khác, Bộ Tiêu là một con người bất cần đời. Anh tiêu sái, anh tự do, có chút bốc đồng của những cậu chàng thiếu niên dù đã ngấp nghé ba mươi. Bộ Tiêu là vậy đó, như cơn cuồng phong cuốn đi tất cả. Nhưng, có ai nghĩ rằng, con người bất cần ấy lại đang chịu tránh nhiệm, đau đáu với những lỗi lầm ở quá khứ mà chính anh gây ra.
Mong ước lớn nhất của Ngư Vi là được sống cùng Bộ Tiêu, cô muốn tên anh khắc sâu vào tâm khảm của mình. “Vì anh, lần đầu tiên em để mái tóc dài, anh là bàn cờ vây đầu tiên, là giấc mộng xuân tươi đẹp nhất thời thiếu nữ, là chai nước hoa đầu tiên, là hình xăm đầu tiên, anh cho em có một gia đình đầu tiên….”.
Với Bộ Tiêu, cô là món quà định mệnh mà ông trời trao anh, khiến anh ao ước cuộc đời mình sẽ có ai đó kề bên, có ai đó đau lòng vì anh, cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ. Anh muốn bản thân mình sẽ là người chở che cho cô những năm tháng dài lâu; dùng hết tất cả sự dịu dàng, săn sóc ẩn sau vẻ ngoài bất cần để chăm sóc, nâng niu Ngư Vi cho đến mãi về sau. “Mười năm anh có mặt trên cõi đời này trước khi em sinh ra chính là dùng để dỗ dành chiều chuộng em”.
Tình yêu của họ không êm đềm như con suối hiền hòa cũng chẳng trắc trở, dữ dội như con bão nhiệt đới. Mối tình ấy được tác giả dung hòa bởi những tình tiết tinh tế ngọt ngào đến nhũn tim người đọc mà lại có chút gì đó đau đớn không tả. Những bụi hoa đỗ quyên mang ý nghĩa chờ đợi như một nốt trầm cho cuộc tình vô vọng từ một phía lọt thỏm giữa bản giao hưởng đầy màu sắc mà tác giả viết nên.
Công tâm mà nói, tác phẩm này không quá sủng cũng chẳng quá ngược, nó ở một khoảng giữa hài hòa giữa hai ranh giới kia. Điểm cộng lớn của truyện này là văn phong của tác giả và người edit rất chỉn chu. Khi đọc, tôi có thể cảm nhận sự tử tế mà editor dành cho bản chuyển ngữ của mình. Nội dung tuy không quá mới hay xuất sắc nhưng vừa đủ để cảm. Nếu bạn đang chán ngấy vì chẳng biết đọc gì, hãy thử bộ này nhé, đây chắc chắn sẽ là một tác phẩm không làm bạn thất vọng đâu!
-------------
" ": Trích dẫn từ truyện
Review by An Dung Hoa
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban