#Review
ĐỪNG NÊN GẶP LẠI
Tác giả: Tô Lưu
Thể loại: Hiện đại, hào môn, cường thủ, yêu hận tình thù, trinh thám, HE
Độ dài: 103 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
_______
Giới thiệu truyện:
Trên đời này, có rất nhiều loại cặn bã.
Có người lừa tiền, có người gạt sắc.
Nhưng loại vừa ra tay liền muốn mạng người như Kỷ Tùy Châu thì không nhiều lắm.
Doãn Ước năm năm trước đã nếm qua một lần, cho nên thời điểm tên cặn bã họ Kỷ lại đến, cô cắn chặt răng không mở miệng.
Kỷ Tùy Châu: “Doãn Ước, lại hẹn hò nhé?”
Doãn Ước: “Biến!”
Kỷ Tùy Châu, anh thương tổn tôi triệt để, đều dựa vào việc tôi thích anh.
Trải qua nhiều năm hận thù gặp lại.
Doãn Ước: “Kỷ Tùy Châu, mắt tôi mù, nhưng tim tôi không mù.”
Kỷ Tùy Châu: “Vậy thì tôi sẽ khiến trái tim em phải mù đi.”
____________
Doãn Ước đã cho rằng mình sẽ quên được đoạn tình cảm yêu hận từng có với Kỷ Tùy Châu. Bởi lẽ, chính anh là người đã tàn nhẫn cắt đứt sợi dây yêu thương giữa họ. Và chính anh cũng đã cho cô biết được, để làm trái tim một người tan vỡ thì cần có bao nhiêu độc ác.
Năm đó, khi rơi vào lưới tình với Kỷ Tùy Châu, Doãn Ước không hề biết rằng những năm tháng sau này của cô lại là mảnh ký ức tang thương đến vậy. Cô cứ như thế mà yêu anh. Nào ngờ, xoay người một cái chính là đau đớn đến không cách nào thở nổi.
Giờ đây, sau 5 năm xa cách, họ đã gặp lại nhau. Anh vẫn là Kỷ Tùy Châu cao ngạo thâm trầm và lạnh nhạt. Nhưng Doãn Ước thì không như lúc trước được nữa. Cái giá cho tình yêu và thù hận của anh là đôi mắt cùng toàn bộ cuộc sống bình yên đã có. Doãn Ước - không thể nhìn thấy ánh sáng.
Cô đã phải mò mẫm từng bước đi trong bóng tối, đã từng sợ hãi và sụp đổ khi những biến cố lớn bất ngờ xảy ra. Cuối cùng, người đàn ông mà cô đem lòng yêu thương, người đã cùng cô đi qua đoạn đường thanh xuân tươi đẹp lại là người sẵn lòng biến cô thành quân cờ cho ván bài thù hận của mình.
Năm ấy, cô mất đi ánh sáng.
Năm ấy, em trai cô vào tù.
Năm ấy, tình yêu cô tan vỡ.
Năm ấy, cô trở về với trái tim đầy thương tổn và đau đớn.
Hóa ra, cô đánh mất tất cả rồi…
Bởi, “có những người trên đời, quen là để quên.” (*)
* * *
Kỷ Tùy Châu đã cho rằng mình sẽ quên được người con gái ấy. Nhưng đến khi gặp lại mới biết rằng lý trí chỉ đang đánh lừa trái tim anh mà thôi. “Doãn Ước” - mỗi khi cái tên ấy cất lên là lòng anh lại đau nhói. Bởi vì, anh không cách nào quên được, cũng không hề muốn quên đi những yêu thương đã có. Chỉ là, đứng giữa ranh giới tình yêu và thù hận, mỗi bước đi của anh đều là thương tổn dành cho cả hai.
Chuyện năm ấy xảy ra như một vết dao rạch vào lòng anh. Bởi em trai cô chính là hung thủ muốn mưu sát em gái anh. Em gái anh may mắn sống sót nhưng đôi chân thì không thể đi lại như trước. Cho nên, tất cả mọi người đều phải trả giá, kể cả Doãn Ước.
Và anh đã làm được điều ấy. Anh đẩy cô một cái từ thiên đường xuống địa ngục. Anh biến một cô gái nhỏ hoạt bát vui tươi trở thành một cô gái mù lòa. Thậm chí, anh không hề biết rằng cô ấy đã từng suýt mất mạng… Mọi thứ bị thù hận che lấp mà nào đâu biết sự thật vẫn đang ẩn dấu đằng sau.
* * *
“Hồi ức như cơn mưa lá phong nhè nhẹ rơi xuống mặt đất.” (**)
Còn Doãn Ước chính là cơn mưa ký ức của Kỷ Tùy Châu.
Gặp lại cơn mưa ấy, anh bỗng nhiên không còn là chính mình.
Nhớ nhung.
Đau đớn.
Chua xót.
Và anh nhận ra, cho dù thế nào thì anh vẫn không thể buông tay cô được.
Vì thế, nếu đoạn đường kia là bóng tối, hãy cùng nhau nhuộm đen lên thế giới này.
Tất cả những lời nói những hành động của Kỷ Tùy Châu bây giờ đều khiến Doãn Ước sợ hãi. Nhưng cô biết được cô cần anh. Vì chỉ có tên anh cùng quyền thế địa vị mà anh đang nắm giữ ở thành phố này mới có thể giúp cô tìm ra được sự thật vẫn đang ẩn dấu đằng sau để giải oan cho em trai và thoát khỏi bàn tay chết chóc của kẻ thù thật sự.
Nào ngờ, Doãn Ước lại bị cuốn vào vòng xoáy của những âm mưu đen tối. Mà cô chỉ là quân cờ nhỏ bé dẫn dắt mọi thứ biến chuyển theo. Mỗi người bên cạnh cô đều mang một chiếc mặt nạ giả dối.
Người ấy, đang đứng đằng sau thao túng cho câu chuyện thảm khốc này.
Người ấy, đang từng bước lấy đi mạng sống của những người bên cạnh cô.
Và người ấy, muốn đặt dấu chấm hết cho vận mệnh cùng tình yêu của cô và anh.
Người ấy, cứ thế ở bên cô, biết hết tất cả, nghiền nát tất cả, hận thù tất cả. Nhưng cô, lại không hề hay biết.
Liệu Kỷ Tùy Châu có thể khám phá ra những bí mật trong bóng tối đó và bảo vệ cho Doãn Ước được hay không? Khi mà đôi lúc anh đã để cho thù hận che mờ đôi mắt cùng lý trí của mình? Tình yêu này, đi đến tận cùng có chăng là bi kịch? Mời các bạn theo chân Doãn Ước và Kỷ Tùy Châu khám phá những âm mưu được dấu đằng sau và đem ra ánh sáng nhé ^^
* * *
Nội dung truyện “Đừng nên gặp lại” thuộc motif khá quen thuộc của yêu hận tình thù nhưng vẫn rất thu hút và đáng đọc. Ban đầu khi đọc truyện hẳn mn sẽ nghĩ truyện rất ngược nhưng tin mình đi là không hề nhé. Bởi những phân đoạn ngược đều chỉ là chi tiết được nhớ lại qua hồi ức và không gây cảm giác nặng nề chút nào. Còn ở phần hiện tại thì mình cảm nhận được là nam chính hối hận và muốn bù đắp lại tất cả cho nữ chính dù khi ấy sự thật về biến cố năm xưa vẫn chưa được sáng tỏ. Cho nên, chính là sủng ngầm đấy ạ.
Bởi Kỷ Tùy Châu là một người thâm trầm cao ngạo và có phần thủ đoạn độc ác. Anh ấy có thể từng bước lột da róc thịt bạn mà không hề để cho bạn thấy bất kì con dao nào. Tỷ như khi có người muốn gài bẫy anh thành tình một đêm để leo cao. Anh đã chẳng ngần ngại vờ đồng ý rồi ném ả ta cho một người đàn ông khác rồi phủi phui rời khỏi. Sau đó thì hủy đi tất cả mọi thứ của cô ta mà không chút do dự nào. Lại tỷ như có người vì muốn chiến thắng trận đấu tenis với anh mà gây thương tổn cho Doãn Ước, anh đã cố tính đánh bóng cho tên kia lệch mũi phải phẫu thuật cả đêm… Cuối cùng, sau những việc xấu anh làm thì anh chỉ thản nhiên bảo vô tình thôi ạ :v :v
Tình cảm anh dành cho Doãn Ước rất chân thành và sâu đậm, sợi tơ yêu thương ấy đã được dệt nên qua những năm tháng dài. Đáng tiếc, biến cố lớn xảy ra khi ấy đã biến anh thành người tàn nhẫn với tình yêu của chính bản thân mình và gây nên những sai lầm không đáng có. Cũng may, khi trở về và gặp lại nhau anh đã bù đắp lại tất cả và đem cô trở về bên cạnh. Vì Doãn Ước chỉ là một cô gái bé nhỏ, đem trọn trái tim yêu dâng cho anh mất rồi.
Vậy nên, nếu bạn đã chán với những câu chuyện chuyên sủng ngọt ngào thì hãy nhảy hố “Đừng nên gặp lại” để tìm chút sủng trong ngược và cùng khám phá những bí ẩn đằng sau nó nhé. Đảm bảo, bạn sẽ bất ngờ khi chiếc mặt nạ của tên ác quỷ ẩn dấu được tháo xuống đấy ạ ^^
______________
(*): Trích từ lời dịch một bài hát tiếng Nhật (Rv-er không nhớ tên)//Bổ sung sau ạ
(**): Trích từ lời dịch lyric bài hát Cây Phong do Châu Kiệt Luân thể hiện
#Lạc_Hậu
Bìa: #Nhan Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban