#Review
EM CHỜ ANH
Tác giả: Thư Nhã
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt - sủng, đời thường, H.E
Độ dài: 10 chương + 15 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn
-------------
"Đàn ông có thể làm trẻ con cả đời, chuyển từ tay mẹ sang tay vợ bọn họ."
Hôn nhân là gì? Đối với tôi, hôn nhân là trách nhiệm, là niềm tin, là thực tế, là ti tỉ thứ mà chúng ta, những cô nàng độc thân chẳng bao giờ biết.
Qủa thực, để kiếm một bộ truyện ngôn tình nói về đời sống hôn nhân thật khó. Khi nữ chính đã về với nam chính, nam phụ đã về với chị em độc giả, thì có lẽ, chính tác giả cũng không biết tiếp theo nên viết gì. Do đó, việc tìm thấy và đọc được một tác phẩm viết về cuộc sống hôn nhân đầy bình dị nhưng lại rất ngọt ngào như Em chờ anh quả là điều không dễ.
Nghe tựa Em chờ anh chắc hẳn bạn sẽ nghĩ nữ chính là người bắt đầu tình yêu. Nhưng sai rồi nhé, nam chính Tống Lễ mới là kẻ trúng tiếng sét tình ái, ngay từ lần đầu tiên thấy Lưu Minh Chân trả lời phỏng vấn trên tivi.
Một kẻ đầy hơi tiền, coi phụ nữ đồng giá với số tiền anh bỏ ra và không tin vào tình yêu nay lại bị một cô gái kỳ quặc, mà theo anh, “Con mẹ nó, đây đếch phải phụ nữ!” để miêu tả. Cô đã làm thay đổi hoàn toàn định nghĩa về phụ nữ của anh trước đây; để khi rơi sâu vào lưới tình, anh cảm thán “Hóa ra thật lòng yêu một người phụ nữ lại thích như thế, không cầm lòng được mà nghĩ đến em, muốn em lúc nào cũng ở bên cạnh, muốn làm sao để em không phải chịu bất cứ uất ức nào.”
Về nữ chính Lưu Minh Chân, có lẽ đây là nữ chính duy nhất mà tôi thấy thú vị, rất “thực”. Cô mạnh mẽ, độc lập, cô tử tế với bất cứ ai, dù là tri kỷ, dù là tình cũ. “Tuy chúng tôi đã chia tay, tuy tôi không còn yêu anh ta, nhưng vẫn hy vọng ở một nơi nào đó, người mà tôi từng quen biết từng yêu thương có thể sống hạnh phúc khỏe mạnh bên người khác.” Cô đã yêu ai thì yêu hết lòng, moi móc hết ruột gan dành cho họ. Dù sau bao tổn thương, dù sau bao vấp ngã, cô vẫn sẽ đứng lên, tiếp tục tin tưởng vào tình yêu.
Tình yêu và hôn nhân giữa Tống Lễ và Lưu Minh Chân không ngọt ngào rực rỡ hay lãng mạn hường phấn như đa số các tác phẩm khác. Cả hai người đều không biết buông lời đường mật, chỉ có những câu chữ rất giản dị, hệt như bao đôi vợ chồng khác. Họ bên nhau như lẽ hiển nhiên. Tôi thích cảnh họ ngồi trên sofa dựa vào nhau mỗi khi rỗi, một khung cảnh bình yên đến lạ, mà không phải bộ truyện nào cũng cho tôi cảm giác ấy. Giữa họ, có bất đồng quan điểm, có cãi nhau, nhưng hết thảy chỉ là gia vị để cuộc sống họ thêm phần màu sắc, để họ thêm hiểu nhau và yêu nhau hơn.
Điều đặc biệt rất đáng lưu ý ở tác phẩm này là truyện được viết ở ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba. Điều này khiến người đọc có cái nhìn bao quát hơn, hiểu rõ hơn tâm tư của từng nhân vật. Và có thể đâu đấy, bạn chợt nhận ra rằng, ở một khía cạnh nào đấy, bản thân chúng ta rất giống với nhân vật Lưu Minh Chân.
Có thể nói, đây là một bộ truyện chỉn chu, sạch sẽ với văn phong lôi cuốn và mượt mà. Nhiều bạn có thể sẽ không hợp truyện này vì nó bình dị quá, không cao trào hay nút thắt gì. Nhưng với tôi, tôi lại ấn tượng với tình yêu của họ, thứ tình yêu của người đàn ông và người phụ nữ trưởng thành. Không lời ngon tiếng ngọt, không hoa mỹ, đây là thứ tình cảm chắt chiu qua từng năm tháng, rồi lắng đọng qua từng thăng trầm, cay đắng ngọt bùi của cuộc sống. Để rồi sau này nhìn này lại, họ đã nắm tay nhau, cùng nhau đi đến hết con đường mang tên “cuộc đời” này, cùng nhau già đi trong tình yêu. Một thứ tình yêu đáng ngưỡng mộ, không cần thề non hẹn biển, chỉ mong trọn đời trọn kiếp có nhau.
----------------
Review by #An Dung Hoa
Bìa: #Cỏ Chiêu Nghi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Các trích dẫn trong bài đều lấy từ trong truyện.