Một thiếu soái nắm trong tay binh lực hùng mạnh, lại đẹp trai bức người, không màng đến bao tiểu thư danh viện bỗng một ngày lại cường thủ hào đoạt, muốn một cô gái trở thành hôn thê của mình để an ủi người bà đang bệnh.
Vừa nghe đã thấy motif quen thuộc của các anh trai yêu thầm lừa vợ về tay. Nhưng không! Ý định ban đầu của Đoàn Dịch Kiệt chính xác là như vậy. Chỉ là lựa chọn Hứa Lương Thần vì ấn tượng với tài năng của cô và khí thế của cô khi bắt anh chàng nào đó đang trồng cây si về nhà viết “thư tình bằng 6 thứ tiếng” thì mới suy nghĩ lại.
Nhưng chưa kịp thỏa hiệp để gạt bà thì chính anh lại nhanh chóng sa vào lưới tình không thể thoát ra...
"Ép gả vợ hiền" kể về câu chuyện tài nữ Hứa Lương Thần du học ở Mỹ về, tinh thông 6 thứ tiếng vô tình bị đại thiếu gia nhà đại soái nhìn trúng và bị ép gả cho anh.
Hôn nhân không tự nguyện nhưng tình yêu nước lại làm mờ đi mọi khoảng cách giữa người và người. Khi giữa họ tồn tại điểm chung là tinh thần quật cường và lòng yêu nước nồng nàn, họ kề vai sát cánh bên cạnh nhau vì việc nước.
Chính trong lúc làm nhiệm vụ, họ hiểu nhau hơn và ngày càng cảm phục tài năng và con người của đối phương. Chỉ tiếc là nhà trai tình cảm mỗi lúc một dâng trào nhưng đàng gái thì lại vẫn cứ mù mờ về tình cảm của bản thân và bài xích người chồng trên danh nghĩa của mình.
Đoàn Dịch Kiệt là một hình tượng theo mình đánh giá khá hay ho vì anh không chỉ mặt lạnh thâm tình, không biết nói lời đường mật. Anh là dạng muốn cường thủ hào đoạt cũng làm được mà muốn nhu tình lãng mạn cũng chẳng thua ai.
Ban đầu, đối với anh, thể hiện tình cảm chỉ là ép buộc và cưỡng hôn. Hôn một lần chưa chịu thì anh lại hôn lần hai, hôn đến khi nào em thích anh thì thôi. Nhưng người ta còn chưa kịp thích thì anh đã ngày một si mê không cách nào dứt ra được…
Chính vì sự ương ngạnh không xem ai ra gì đó làm trong mắt Lương Thần, hình ảnh của Đoàn Dịch Kiệt không thể nào xấu hơn.
Dù anh có thể ngông nghênh nói với cô muốn cô làm vợ vì cô hợp mắt, nhưng sau khi được khai sáng, Đoàn Dịch Kiệt lại là anh chàng có thể nhiều lần mở miệng cầu hôn dưới nến, dưới hoa.
Mình đặc biệt ấn tượng với câu hỏi của anh “Lương thần mỹ cảnh, vĩnh sinh bất vong (Ngày tốt cảnh đẹp, cả đời không quên). Lương Thần, em có đồng ý cùng anh say mê kiếp này? Lương Thần, gả cho anh...”
“Liệu em có đồng ý cùng anh say mê kiếp này”, như chính anh đây vẫn luôn say mê em, không cách nào ngừng được…
Từ khi Lương Thần xuất hiện và hiện hữu trong anh, anh mới biết tình yêu là như thế nào, mới biết hóa ra một người như anh lại có thể làm ra bao việc ngốc nghếch, có thể vì một nụ cười của mỹ nhân mà hao tổn tâm trí, có thể ngang ngạnh ép buộc nhưng cũng có thể kiên nhẫn và bao dung như thế.
Nhưng lòng kiên nhẫn của anh cũng phải trải qua bao phen thử thách khi cô vợ không rõ nóng lạnh, không hiểu phong tình kia vẫn cứ hờ hững, dù hiểu tình anh nhưng vẫn kháng cự.
“Lương Thần, liệu em có thể dành cho anh một vị trí trong trái tim em?”
Bởi vì “Thích một người là chuyện lâu dài, là suốt đời suốt kiếp”, nên anh cũng nguyện dành cả cuộc đời để chờ đợi Lương Thần hồi tâm chuyển ý… để cô dành cho anh một câu trả lời thỏa đáng...
Hứa Lương Thần được tác giả xây dựng trước hết là một mỹ nữ với gương mặt như vẽ, một tài nữ trở về từ nước Mỹ, tinh thông 6 thứ tiếng, sau đó là một người có tinh thần yêu nước nồng nàn và một ý chí độc lập, tự chủ, không bị ràng buộc bởi đạo lý phong kiến mà phụ nữ chỉ có thể nấp sau lưng đàn ông để được yêu thương chăm sóc.
Đối với cô, phụ nữ là để yêu thương, nhưng phụ nữ không chỉ biết ngồi nhà làm vợ hiền dâu thảo.
“Khi quốc gia cần, sao có thể hờ hững không đếm xỉa đến?”
Nhưng bên cạnh nhan sắc và tài năng, Hứa Lương Thần lại là một cô gái mù mờ về tình cảm. Cô luôn miệng cho rằng tình yêu là tiền đề của hôn nhân. Dưới ngòi bút của tác giả, có thể thấy thật sự cô cũng không hiểu thế nào là tình yêu.
Cô về nước cùng với một người “bạn trai” ngoại quốc - người vì yêu cô đã theo chân cô từ bỏ nước Mỹ tự do để về Trung Quốc làm phóng viên hòng chinh phục trái tim cô. Nhưng giữa họ vẫn cứ có một rào cản vô hình mà Hứa Lương Thần cũng không định nghĩa nổi.
Hóa ra đó là lòng yêu nước và tự hào dân tộc, cùng với một cảm tình không đủ lớn để cô có thể bỏ đất nước ra đi.
Cô lại có Giang Cánh Vu - trúc mã lớn lên bên cạnh, lại là một nhân tài kỹ thuật quân sự được quân miền Nam mời về phò tá đất nước. Nhiều lần cô cũng nghĩ gả cho anh. Nhưng động lực cũng không phải là tình yêu.
Dù nhiều lần dao động, cô cũng không chấp nhận ở bên cạnh anh, chỉ vì tư tưởng anh bảo thủ, muốn đặt người phụ nữ mình yêu thương trong lòng bàn tay mà bảo vệ. Công việc nhiều nhất anh có thể đồng ý cho cô làm là dạy học.
Hóa ra tình cảm mà cô dành cho Giang Cánh Vu cũng không phải là tình yêu mà chỉ là một sự quen thuộc và ỷ lại.
Dù miệng nói lấy tình yêu làm tiền đề cho hôn nhân, nhưng mỗi khi nghĩ đến việc ở bên cạnh Giang Cánh Vu, lý do thuyết phục cô nhất vẫn là sự quen thuộc ăn ý giữa hai người, còn lý do để từ chối vẫn luôn là vì Giang Cánh Vu không hiểu và chấp nhận cho sự nghiệp của cô. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Có thể nói xuyên suốt câu truyện, cho đến khi bị cảm hóa bởi tình cảm của Đoàn Dịch Kiệt, thật sự cô chưa từng yêu ai. Tất cả sự vẫy vùng trong suy nghĩ ở bên cạnh David hay Giang Cánh Vu đều không phát xuất từ tình yêu mà là từ sự mâu thuẫn nội tại: một mặt muốn một cuộc đời an yên, một mặt lại không muốn từ bỏ lý tưởng của bản thân.
Thế mà một người vừa yêu cô lại vừa khuyến khích, cổ vũ cho sự nghiệp của cô thì cô lại chưa bao giờ đặt vào mắt. Vâng! đó chính là đại thiếu mặt lạnh Đoàn Dịch Kiệt.
Có lẽ khởi đầu cường thủ hào đoạt của Đoàn Dịch Kiệt và của cha anh đã tạo thành một bóng ma trong lòng Hứa Lương Thần, làm cho dù cô có ngưỡng mộ, có tôn trọng anh đến thế nào thì cô đều phủ nhận tất cả những biến chuyển trong lòng mình là tình yêu. Cô vẫn luôn nghĩ giữa hai người họ không có tình yêu.
Việc cô nghe anh đi chắn đê vỡ và khăng khăng đòi chạy ngay đến hiện trường chỉ là vì lo lắng đê vỡ chứ không phải lo lắng cho người hộ đê. Việc cô nghe anh sốt liền chạy đến cũng vì nghĩ mình là vợ trên danh nghĩa của anh, phải tỏ thái độ quan tâm chứ không phải thật lòng quan tâm...
Một người có tình, có dũng cảm nhưng lại vì quá yêu mà sợ làm người mình yêu tổn thương, một người thì lại không hiểu nổi cả tình cảm bản thân, chuyện tình yêu này có lẽ đã không thành nếu tác giả không dựng lên một dàn nhân vật phụ cực phẩm.
Bối cảnh dân quốc mà ở đó đàn ông có thể tam thê tứ thiếp, ngay cả bản thân đại soái Đoàn Chính Huân cũng có đến tận 4 người vợ. Nhưng may mắn thay, bốn phu nhân nhà họ Đoàn lại chung sống rất hòa thuận và đều là những người có học thức, hiểu chuyện, luôn dành những quan tâm và ấm áp nhất cho cô con dâu vẫn luôn dè dặt chống đối.
Nhưng giữ vai trò quan trọng nhất trong việc ép gả phải nhắc đến Đoàn Chính Huân với câu nói (Cả nhà ta nhìn trúng con rồi) (...) “Hôm nay con đồng ý cũng phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý!” Vừa đe dọa, vừa thị uy, lại lôi người thân của Hứa Lương Thần ra làm mồi câu, rốt cuộc Đoàn Chính Huân cũng thuận lợi “ép gả” cô con dâu mà cả nhà thuận mắt cho con trai mình.
Nhưng, dù “không đồng ý cũng phải đồng ý” thì cũng chỉ là thể xác, còn việc “yêu thì yêu, không yêu thì yêu” vẫn phải do chính thiếu soái Đoàn Dịch Kiệt trải qua bao cuộc “cách mạng đường dài” mới mong nhận được quả ngọt.
Do truyện được viết trong bối cảnh thời dân quốc, Trung Quốc đang đối mặt với nhiều nguy cơ: nội chiến nam bắc và sự lăm le xâm lược của Nhật Bản nên đôi chỗ không tránh khỏi việc sa đà vào quan điểm chính trị.
Tuy nhiên, mình rất thích bản dịch của bạn Mèo Mỡ và Đỗ Béo vì đã tinh tế mạnh dạn cắt những đoạn tâng bốc Trung Quốc quá đà và dìm hàng Nhật Bản.
Nhưng mọi người cứ yên tâm rằng việc này không làm ảnh hưởng đến diễn tiến câu chuyện, việc khắc họa tinh thần yêu nước của các nhân vật và những phân đoạn về tình cảm vẫn được giữ nguyên.
Đây là một câu chuyện dân quốc không quá dài những tác giả viết đủ chi tiết, dụng công để khắc họa nên tính cách nhân vật và sự biến chuyển hài hòa, tinh tế trong tình cảm của hai nhân vật chính.
Phần nội dung về tinh thần yêu nước cũng không khó hiểu, các phân đoạn tình cảm thì vì cả hai đều lần đầu yêu đương nên không tránh khỏi cảm giác ngô nghê và tươi mát của tình đầu.
Dù nữ chính quá chậm nhiệt làm nam chính đau lòng và độc giả thì đau lòng cho nam chính, nhưng sự đẹp trai, đáng yêu và ngôn tình của nam chính có thể bù đắp cho tất cả.
Nhiều lúc ở giữa trang truyện, mình chỉ muốn gào lên “Thôi, anh chẳng viết nổi thư tình 6 thứ tiếng đâu, hay chị nhường lại cho em vậy? ^^”. Rốt cuộc, chị Hứa và anh Đoàn cũng về bên nhau. Chỉ là diễn tiến như thế nào, mời mọi người nhảy hố.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban