Văn án:
Sau khi mở cửa biên giới, tư tưởng thời đại mới ở châu Âu liên tục ùa vào trong nước.
Thế gia vọng tộc trong nước dần dà cho con em trong nhà học tiếng Anh, múa ba lê, đàn dương cầm, vân vân.
Mà lúc này, có một cô con gái ở một gia đình nọ không đọc hiểu thể văn cổ, không biết làm thơ, không biết thêu thùa thủ công, không biết lao động, cũng chẳng thể phân biệt ngũ cốc;
Nhưng cô lại biết dùng bút máy viết chữ, dễ dàng trao đổi với người da trắng bằng sáu bảy ngôn ngữ trên thế giới, thậm chí còn có thể dùng chữ latinh viết luận văn học thuật.
Trong thời đại danh môn vọng tộc thường xuyên vang danh mỹ nữ kia đột nhiên xuất hiện một luồng gió mới…
Đây là một câu chuyện lấy bối cảnh những năm đầu thời dân quốc, khi Trung Hoa đang trong giai đoạn nội chiến, loạn lạc, rối ren, chính phủ bù nhìn, các đế quốc lớn mạnh tranh nhau xâu xé miếng bánh ngọt Trung Quốc. Ở thời kỳ này, đứng trước vận mệnh quốc gia mờ mịt, tăm tối thì những chuyện như nữ nhi tình trường trở nên nhỏ bé vô cùng.
Lâm Trí là một cô gái hiện đại, đang chuẩn bị tốt nghiệp tiến sĩ, nhưng vì làm việc quá độ dẫn đến đột quỵ rồi ra đi ở tuổi hai mươi tư. Sau đó cô được xuyên không quay ngược về năm 1924, trong một gia đình thư hương môn đệ ở Thiệu Hưng, trở thành đích nữ của Lâm đại học sĩ, Lâm Sở Vọng.
Về chuyện xuyên không trở lại quá khứ này đối với Lâm Trí không rõ là may mắn hay bất hạnh của cô.
Nếu nói may mắn thì chuyện đáng lẽ phải chết đi, lại được sống lại là điều vô cùng may mắn trên đời.
Thế nhưng bất hạnh là thân thể cô sống lại mồ côi mẹ từ nhỏ, không được cha yêu thương, bị con vợ lẽ chèn ép, người trong nhà coi thường. Lại đúng lúc đất nước loạn lạc, một cô bé chín tuổi không nơi nương tựa, không có khả năng tự chăm sóc mình.
“Dưới gối vợ cả của Lâm Du còn chưa có con mà phòng ngoài đã sinh được một đôi nam nữ, nhưng vẫn được nuôi dưới danh nghĩa của vợ cả. Tuy xuất thân của cặp nam nữ này không tốt nhưng may có số tốt, được xem là nửa đích nam đích nữ, được mọi người thương yêu chiều chuộng, một đứa năm tuổi một đứa hai tuổi. Rồi đột nhiên người vợ cả kia bỗng mang thai, sinh hạ được một cô con gái, chính là Lâm Sở Vọng.
Đáng lẽ ra cô gái này sẽ được quý nhờ mẹ, chỉ đáng tiếc, đây lại là thời đại cũ mới luân phiên, thói đời lụn bại.
Mẹ của lâm Sở Vọng đã mất vì khó sinh, Lâm Du cũng không lấy vợ nữa. Nhưng đích nữ vừa chào đời chính là cái gai uy hiếp số mệnh tương lai của đôi nam nữ phòng ngoài, nên hơn mười năm sau đó, cô gần như bị cả nhà coi là cái gai trong mắt.”
Nếu như không có Lâm Trí xuyên không đến, thì Lâm Sở Vọng sẽ cứ thế bị bỏ qua trong dòng chảy lịch sử, để rồi ghi chép về cô ấy cho đời sau chỉ là vài dòng chữ ít ỏi. Nhưng Lâm Trí đã đến, có lẽ chính cô cũng không biết tại sao, nhưng dù là ai, may mắn hay bất hạnh thì chúng ta vẫn phải không ngừng nỗ lực, tiến về phía trước.
Lâm Trí (Lâm Sở Vọng) biết được, lúc này mình cần nhất một ô dù để dựa, một sự đảm bảo. Và người này có thể chính là Tư Ngôn Tang, vị hôn phu của cô, cũng chính là thần tượng văn học của cô ở kiếp trước.
Bởi vì Lâm Du phải đi nơi khác nhận chức, nên đã giao Lâm Sở Vọng và con gái cưng của ông ta Lâm Doãn Yên cho bác cả ở Hương Cảng chăm sóc. Bác cả Kiều này là người vô cùng ích kỷ. Bà ta yêu thích Lâm Doãn Yên hơn nên đã vì cô ta mà chặn mọi thư từ liên lạc Tư Ngôn Tang gửi cho Sở Vọng, sau đó tạo cơ hội cho cô cháu gái con vợ lẽ này.
Lâm Sở Vọng sống trong cảnh ăn nhờ ở đậu, sự bất công của gia đình, sự phân biệt đối xử của xã hội cũ, vì vậy cô muốn tìm cách kiếm tiền để có thể sống tự lập. Lâm Sở Vọng mong muốn có thể kiếm thật nhiều tiền, mua mấy phòng ở rồi cho thuê, sau đó sống một cuộc sống thảnh thơi, nhàn rỗi.
Nhưng đứng trước cảnh đất nước bị chiếm làm thuộc địa, nội chiến, loạn lạc, dân chúng lầm than, khốn khổ thì Lâm Sở Vọng lại không cam lòng. Có người đã hỏi cô đứng trước vận mệnh quốc gia, một nhà khoa học có thể làm gì? Một tiến sĩ vật lý học tương lai như cô có thể làm gì? Dốc sức vì quốc gia thế nào?
Đặc biệt cô còn là một người vừa nắm rõ lịch sử, lại còn mang trong mình những tri thức khoa học hiện đại và tân tiến của tương lai.
Rất nhiều nhà khoa học ở thời đại này chỉ cách 1% để chạm đến phản ứng dây chuyền hạt nhân, nhưng phải mất hơn mười năm sau thì mới có thể thành công. Cô muốn thúc đẩy quá trình này diễn ra nhanh hơn, nhưng xuất phát từ quan niệm đạo đức của bản thân, Lâm Sở Vọng không làm nổi chuyện ăn cắp bản quyền những ấn phẩm được đăng tải.
Thế nhưng, liệu cô có thể dựa vào những tri thức của bản thân, trở thành một yếu tố “ngẫu nhiên” trên còn đường từ lý thuyết tới hiện thực hóa của “nguyên tử”? Liệu cô có thể dùng những kiến thức mà bất cứ sinh viên chuyên ngành vật lý nào ở thế kỷ 21 cũng biết, đứng một bên chỉ điểm cho nhà khoa học Viễn Đông ở đầu thế kỷ 20?
Lâm Sở Vọng quyết định dốc sức vì đất nước. Cô muốn phát triển khoa học cụ thể là vật lý hạt nhân, thu hút sự đầu tư nước ngoài vào nền giáo dục Trung Quốc, từ đó khiến Trung Quốc phát triển, đủ sức để chống lại những sự xâm lược.
Trên quãng đường đầy chông gai đó, đã có ba người đàn ông ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời Lâm Sở Vọng. Trong chuyện này, sẽ là sự thiếu sót vô cùng lớn nếu nói về truyện mà ta chỉ nhắc tới mỗi nam chính.
Người đàn ông đầu tiên ảnh hưởng tới Lâm Sở Vọng phải kể đến chính là Tư Ngôn Tang, chàng thiếu gia thư hương môn đệ đang du học ngoại quốc. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Không giống phần lớn thanh niên trí thức kiểu mới thời bấy giờ, ra nước ngoài tự do yêu đương sau đó trở về chê bai, ruồng bỏ người vợ được mai mối theo xã hội cũ. Tư Ngôn Tang luôn quan tâm, nhớ thương Sở Vọng. Vì cô, anh học làm thơ, thường xuyên viết thư kể những chuyện mình trải qua cho cô. Khi bác cả Kiều tạo cơ hội để Lâm Doãn Yên gửi thư cho anh, anh trả nguyên văn về, không thèm cả mở ra đọc.
Thực sự Tư Ngôn Tang rất phù hợp hình mẫu nam chính văn nhã, khí khái và đầy hơi thở văn sĩ của thời dân quốc. Lúc đầu mình còn nhầm anh là nam chính, một phần cũng vì tần suất xuất hiện của anh ở nửa đầu truyện rất nhiều, khoảng hơn bảy mươi trang.
Tư Ngôn Tang là chàng thiếu niên tươi sáng và đẹp đẽ. Anh cũng là chỗ dựa đầu tiên khi Lâm Trí đi đến nơi này. Thế nhưng đối với cô, anh chỉ là thần tượng, tình cảm cô dành cho anh là sùng bái, ngưỡng mộ, cảm mến và trân trọng. Chỉ vậy thôi chứ không liên quan gì đến tình yêu cả.
Người thứ hai là Từ Thiếu Khiêm. Anh là người có ảnh hưởng lớn nhất đến Lâm Sở Vọng.
Từ Thiếu Khiêm là người tinh tế, sâu sắc và nhanh nhạy. Chỉ qua vài lần tiếp xúc anh đã phát hiện sự đặc biệt của cô. Anh cũng là người đầu tiên khám phá ra bí mật thân thế cô.
Đối với Lâm Sở Vọng, Từ Thiếu Khiêm không chỉ là người thầy, người bạn, người đồng nghiệp, mà anh còn là người thấu hiểu cô nhất. Anh đặt cho cô câu hỏi nhà khoa học có thể làm gì cho đất nước, dẫn dắt Sở Vọng đem hiểu biết cống hiến cho quê hương.
Mình rất thích mẫu đàn ông như Từ Thiếu Khiêm. Ưu tú, tài giỏi và vô cùng chung thủy. Anh lãnh đạm với mọi người nhưng lại mang hết sự dịu dàng, nhẫn nại dành cho người vợ được mai mối hơn mình nhiều tuổi, mặc dù cô ấy không thể có con, mặc dù cô ấy nghiện thuốc phiện đến điên loạn. Từ Thiếu Khiêm thật sự là một người đàn ông rất tuyệt vời.
Người đàn ông cuối cùng có sự ảnh hưởng tới Sở Vọng cũng chính là nam chính của bộ truyện, Tạ Trạch Ích. Ban đầu sự xuất hiện của anh rất ít, khoảng nửa sau câu chuyện mới được nhắc đến nhiều, thế nhưng anh là người đàn ông duy nhất Lâm Sở Vọng yêu ở cả hai kiếp.
Tạ Trạch Ích là người cô độc, vì vậy anh mới trở nên đa tình. Nhưng phải đến khi gặp được Lâm Sở Vọng, anh mới có được tình yêu trọn vẹn nhất.
Chẳng ai có thể ngờ chàng thiếu úy người Anh, gốc Hoa nổi tiếng phong lưu như anh lại có thể xuống bếp, nấu cơm ngày ba bữa cho cô gái mình thích, vì cô mà bóc hải sản, lột vỏ nho. Anh vì cô mà trở thành thành trì, là pháo đài của cô. Nguyện vì cô bỏ mạng sa trường, cũng nguyện bên cô đến hết đời này.
Còn Lâm Sở Vọng, cô không chỉ mang đến tình yêu, còn mang cả nhiệt huyết quay lại cho Tạ Trạch Ích.
“Đây chính là điều mà cô ấy nói cho tôi biết. Trước khi gặp cô ấy, tôi sống rất tiêu cực, mất cảm giác, cũng sớm học được cách bàng quan khi nhìn tội ác cướp bóc, bóc lột trong địa ngục này. Nhưng tôi may mắn biết bao khi gặp được cô ấy, lúc đấy tôi mới hay trái tim của mình vẫn nồng cháy như xưa…”
Tạ Trạch Ích thật sự là người đàn ông vô cùng tuyệt vời. Anh ủng hộ Sở Vọng tất cả mọi việc, bởi vì dù có xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ thay cô gánh vác.
Ngoài những nhân vật đã nói bên trên ra dàn nhân vật phụ còn lại của truyện cũng đều rất đặc biệt, ví dụ như cô út luôn yêu thương che chở cho Sở Vọng, làm mai rất mát tay, ví dụ Tạ Hồng cha của Tạ Trạch Ích vì con trai mà đẩy mạnh tiêu thụ: “Cô ba, con trai của ngộ ngon lành lứm nha.”
Những câu truyện có bối cảnh thời dân quốc đều có nội dung rất sâu sắc. Tình yêu nước xen lẫn tình yêu nam nữ, qua đó phơi bày những tội ác, đau đớn do chiến tranh để lại. Mặc dù cốt truyện không quá mới lạ, cũng không có nhiều cao trào nhưng truyện vẫn có màu sắc riêng. Tóm lại đây là một câu chuyện ngọt ngào, nhưng rất sâu sắc và dễ hiểu.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban