#Review
GIÓ LẠNH CÙNG NHIỆT HOA ĐIÊU
Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi
Thể loại: Hiện đại, có chút nữ truy, đại thúc -loli, nữ học bá mềm mại x cơ trưởng hàng không cao lãnh, nhẹ nhàng, ngọt, HE
Độ dài: 78 chương
Tình trạng: Hoàn cv - chưa edit
***
Note: Tên nữ chính khi dịch nghĩa là năm xưa, là để nhắc nhở về những kỷ niệm cũ, những năm tháng đã qua. Vì thế, reviewer xin mạo muội đổi tên nữ chính thành Cố Niên, cố trong “hà niên bất khởi cố viên tình?” (Lý Bạch), có nghĩa là nỗi nhớ việc cũ; niên có nghĩa là năm. Cố Niên có ý chỉ nỗi nhớ về những năm tháng cũ.
***
Mọi duyên phận trên đời đều cần có một điểm khởi đầu, tựa như se chỉ trước hết phải luồn kim, quay tơ rồi mới dệt được vải, lại tựa như một tai nạn hàng không mới khiến cho bọn họ gặp được nhau.
Cố Niên lần đầu đi máy bay, rất không may lại gặp phải sự cố. Trong lúc tưởng chừng sắp mất đi mạng sống, lại nghe được một giọng nói trầm ổn, hữu lực:
“Tôi là cơ trưởng Trình Ngộ Phong, đã được huấn luyện chuyên nghiệp, cũng từng có kinh nghiệm đối phó với những tình huống khẩn cấp, nhất định có thể đưa mọi người hạ cánh an toàn.”
Lời nói của anh ở thời điểm đó, chính là chỗ dựa, là hy vọng của Cố Niên, khiến cho cô có thể yên tâm, tin tưởng bản thân có thể trở về nhà an toàn. Mà anh, quả thực đã làm được điều ấy. Nếu với anh việc đưa mọi người hạ cánh an toàn là trách nhiệm, thì với Cố Niên, anh chính là ân nhân cứu mạng, là người hùng mà cả đời cô khó có thể quên.
Thế nhưng, vận mệnh sẽ không còn là điều kỳ diệu nếu cứ để bọn họ lướt qua nhau như thế. Chỉ vài ngày sau sự cố máy bay, ngay trong trấn nhỏ mà cô đang sống, Cố Niên lại có thể bắt gặp anh đang lo lắng đứng bên ngoài phòng bệnh. Nghe nói, ông nội anh vì đến xem bệnh mà trẹo chân trên núi, không thể ngay lập tức trở về thành phố. Còn cô, lại có bà ngoại mất trí cần được chăm sóc. Vì thế, bọn họ từ sơ ngộ trở thành quen biết, từng bước xích lại gần nhau.
Nếu thời gian là thứ vô tình khiến người ta chia tách, thì cũng chính nó lại là phép màu đem khoảng cách giữa hai người gần lại nhau. Cố Niên là một học sinh ưu tú của khối tự nhiên, là người có tiềm năng mang lại vinh dự cho trường học của trấn. Vì thế, cô được đặc cách chuyển tới trường trung học ở thành phố A để bồi dưỡng. Mà nơi này, vừa hay lại là nơi anh sinh sống.
Nghe nói, anh có một người quen họ Diệp bị lạc mất con gái lúc còn nhỏ, hơn nữa, tin tức gần đây về cô bé đó dường như rất xấu, khiến Diệp phu nhân lâm bệnh nặng. Vì thế, anh nhờ cô tới giúp hai người bọn họ vui vẻ hơn. Bọn họ, bởi vì chữa trị sang chấn tâm lý sau tai nạn bay, nhờ vào những đề mục toán, lý, cộng thêm vài buổi gặp gỡ với Diệp gia mà thân càng thêm thân.
Từ lúc nào, trong lòng cô gái nhỏ, tình cảm với anh không còn là ngưỡng mộ? Cô sẽ lo lắng nếu anh không liên lạc, sẽ không vui khi cảm thấy anh sẽ có người phụ nữ khác, sẽ mong đợi để được gặp anh. Tất cả những điều ấy, khiến cho Cố Niên hiểu được, trong lúc vô tình, bản thân đã thích anh mất rồi, mà anh dường như đối với cô cũng chẳng phải vô ý. Vì thế, cô quyết định theo đuổi anh.
Chuyện cũ giống như định luật vật lý, không tự nhiên sinh ra cũng chẳng dễ dàng mất đi, chỉ chuyển đổi từ người này qua người khác, đem vận mệnh của bọn họ vẽ thành một chuyến phiêu lưu ly kỳ. Hóa ra, người mà Diệp gia luôn tìm kiếm, lại là cô gái ngay bên cạnh Trình Ngộ Phong.
Những năm tháng đã qua ấy, vui, buồn, ngọt, đắng viết lên thời gian là một câu chuyện dài, thế nhưng kết thúc hết thảy, vẫn là dịu dàng dừng lại ở hai chữ “Cố Niên”. Cuộc đời này của anh, “chinh phục không trung cùng bị cô chinh phục, chính là hai điều hạnh phúc nhất”.
***
Lộ Cố Niên lúc nhỏ thường mơ thấy bản thân bị rơi vào một dòng nước lớn, sau đó bị người kéo đi trong bóng đêm. Ban đầu, cô vốn cho rằng đó đơn thuần chỉ là một cơn ác mộng, cho đến sau này, khi tình cờ gặp được Diệp gia, cô mới biết đó là những ký ức về việc bản thân từng bị bắt cóc lúc còn nhỏ.
Lộ Cố Niên thất lạc cha mẹ mười bốn năm, trong suốt những năm tháng đó cô được mẹ Lộ chăm sóc, yêu thương như con gái, được bà ngoại Lộ cưng chiều. Thế nhưng, từng người một lại âm thầm rời bỏ cô. Có lẽ, mười tám năm cuộc đời cô đã có quá nhiều điều không may, ông trời mới thương xót cho cô gặp được Trình Ngộ Phong.
Cô là một cô gái thông minh, ưu tú, có chủ kiến lại đặc biệt hiểu chuyện. Cô thích một người, sẽ toàn tâm toàn ý mà thích, không phô trương cầu kỳ, không đòi hỏi, càng không quản thúc. Tình yêu của cô là âm thầm thấu hiểu, là bao dung, là kiên định với lựa chọn của trái tim mình.
Trình Ngộ Phong là một người đàn ông thành thục, đối với anh, bầu trời là nhà, ba nghìn feets trên mặt biển là nơi anh tung cánh. Thế nhưng, bởi vì gặp được một người khiến anh nhớ nhung mặt đất, khiến anh muốn hạ cánh trở về bên cạnh cô.
Bọn họ quen biết là tình cờ, thế nhưng tương ngộ lại bởi vì sự ủy thác của ông nội Trình. Bởi vì mẹ Lộ với ông Trình có thâm giao, lúc bà sắp rời đi nhân thế, cũng là lúc Lộ Cố Niên đứng trước cuộc thi quan trọng của đời mình. Vì thế, mẹ Lộ nhờ cậy ông Trình thay bà “lừa” con gái, cho đến khi cô hoàn thành cuộc thi. Cái việc giả mạo này thực sự khiến trái tim của ông nội Trình mệt mỏi, vì thế, ông giao lại trọng trách cho cháu trai, khiến anh chiếu cố cô, đồng thời khiến cô xao nhãng việc liên hệ với mẹ Lộ.
Thế nhưng, điều ông nội Trình không ngờ được là Trình Ngộ Phong nhận lời ủy thác của ông chăm sóc Cố Niên, đến cuối cùng lại chiếu cố đến địa phương khác đi. Càng bất ngờ hơn nữa là, Cố Niên lại là con gái thất lạc lâu năm của nhà họ Diệp. Lúc trước, Diệp - Trình từng có ý định đính hôn, nay lại vừa khéo, khiến cho hai người trở lại bên nhau.
Trình Ngộ Phong lớn hơn Cố Niên rất nhiều tuổi, anh là một người đàn ông đĩnh đạc, từng trải. Vì thế, anh đối với cô bao dung, càng không cấm đoán hay ép buộc. Anh cho cô không gian, cho cô cơ hội để tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài.
Anh nâng đỡ để cô tung cánh, cho cô cơ hội để lựa chọn, để cảm nhận xem anh có phải là người cô thực sự muốn ở bên. Tình yêu của anh là một thứ tình yêu cao thượng, ấm áp và bao dung giống như cách anh điều khiển phi cơ sải cánh trên bầu trời vậy.
***
Năm ấy gặp gỡ, trời đầy gió lạnh
Vừa hay rượu ủ tới tầm
Hoa điêu một chén duyệt tâm
Năm xưa chuyện cũ nữ nhi hồng
Hòa tan gió lạnh, một đời đắm say.
***
“Gió lạnh cùng nhiệt hoa điêu” là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, cảm động, xem lẫn giữa tình yêu, tình thân và gia đình. Ở đó, có những phụ huynh không ngừng từ bỏ việc tìm kiếm cô con gái mất tích của mình suốt mười bốn năm; có người mẹ vì cô con gái không cùng huyết thống mà nguyện hy sinh hết thảy. Ở đó, cũng có những người phụ nữ ích kỷ, điêu ngoa, khiến cho chính đứa trẻ của mình chịu tổn thương.
Mặc dù nội dung không quá mới, nhưng tác giả có thể lồng ghép các sự kiện một cách liên tiếp, tạo nên một câu chuyện nhiều tầng, kết nối một cách chặt chẽ. Cách hành văn nhẹ nhàng, vừa lột tả cuộc sống nông thôn với những định kiến, lại có thể tô vẽ nhịp sống thành thị xa hoa. Tình cảm của nam nữ chính tiến triển theo thời gian, liên kết chặt chẽ với các tình huống, khiến cho câu chuyện trở nên thú vị mà không cần sự xuất hiện của “con giáp thứ mười ba”.
“Gió lạnh cùng nhiệt hoa điêu” quả thực là một câu chuyện làm say lòng người, không chỉ bởi vì thứ tình cảm nhẹ nhàng, ngọt ngào của cặp đôi chính mà còn bởi tình thân, tình bạn vô cùng sâu sắc. Đây là một câu chuyện rất đáng đọc nên đừng bỏ qua dù chưa có bản edit nhé.
_________
Chú thích:
*một số đoạn được trích từ truyện đã được rv-er edit cho phù hợp với bài nội dung.
Review & Design: #Team_10
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban