HÁI HỒNG
Tác giả: Giá Oản Chúc
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, ngược tâm ngược thân, siêu sạch siêu sắc, HE
Độ dài: 65 chương + 4 PN
Tình trạng: Hoàn edit
---------------
Thông thường, khi viết review cho một truyện, tôi thường viết theo lối kể bao quát. Nhưng đối với câu chuyện “Hái hồng” này, tôi sẽ thay đổi cách thức một chút. Thay đổi như thế nào và lý do tại sao, các bạn đọc rồi sẽ hiểu.
Nam chính Trình Ý, là đứa cháu nội ngoài giá thú của Trình gia. Tuy hai mẹ con hắn được Lão thái gia cho phép cùng sống trong nhà họ Trình cùng với bà Cả, nhưng chưa bao giờ được thừa nhận. Có lẽ là vì vậy, sự trưởng thành của hắn vuông tròn thế nào, Lão thái gia cũng chưa từng quan tâm. Hắn học hành bết bát, thường xuyên tụ tập với đám lưu manh trong làng, nói tóm lại là không có gì tốt đẹp cả.
Điều có ý nghĩa nhất mà hắn làm cho Trình gia, có lẽ chính là việc gánh tội thay cho anh trai cùng cha khác mẹ của hắn là Trình Hạo. Tên Trình Hạo này ham mê nữ sắc, đã từng khiến cho một cô gái mất hết thanh danh phải tự sát, lần này lại gây ra chuyện động trời, đi cường bạo một cô thôn nữ tên Chu Hồng Hồng.
Sống ở làng nhỏ, tuy Trình gia là một gia đình danh giá, cũng không tránh khỏi miệng lưỡi thế gian. Lão thái gia muốn dẹp yên mọi chuyện, bắt Trình Hạo chịu trách nhiệm với cô gái đó, hắn lại chạy mất. Thế là, Trình Ý đi thay.
“Tôi là Trình Ý, người đàn ông sau này của cô.”
Đối với cô gái Chu Hồng Hồng này, Trình Ý không hề có ấn tượng. Bản thân hắn có một diện mạo mê người. Trên đời, phụ nữ sợ nhất chính là loại đã đẹp trai mà còn lưu manh như hắn. Thế nên, chuyện hắn đi chịu trách nhiệm với Chu Hồng Hồng, cứ như là truyền kỳ ở cái làng nhỏ ấy vậy. Thực ra, hắn cũng chẳng phải xuất phát từ tâm ý gì cả, chẳng qua là có thỏa thuận ngầm với Lão thái gia, đồng thời muốn dùng chuyện này để che đậy mối quan hệ không được ủng hộ của hắn và mối tình đầu Thời Tiệp Nghệ.
Vốn dĩ chuyện kết giao từ lúc còn thanh thiếu niên ở làng cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm. Nên là, sau khi thỏa thuận xong, hắn theo lời dặn của Lão thái gia, chăm sóc và đưa đón Chu Hồng Hồng theo kiểu vợ nuôi từ bé vậy. Nhưng có điều, tình cảm thực sự không có, cho nên hắn rất vô tâm vô tình, đưa cô gái nhỏ vào mối tình vụng trộm của hắn, tàn nhẫn bắt cô phải chứng kiến những màn tình cảm của hắn và bạn gái.
Cho đến một ngày, Lão thái gia phát hiện, liền đánh cho hắn một trận thừa sống thiếu chết, đuổi ra khỏi nhà. Người ở bên hắn lúc này lại không ai khác chính là Chu Hồng Hồng. Thêm nữa, bạn gái của hắn Thời Tiệp Nghệ lại ra một đòn chí mạng, yêu cầu chia tay. Trình Ý cười nhạt, người như hắn mà cũng có ngày hôm nay, thực không biết là đáng đời hay đáng kiếp nữa.
Tuổi trẻ nông nổi mà, yêu người này không được thì yêu người khác. Trình Ý có buồn đó, có giận đó, nhưng hắn cũng chẳng để trong lòng được bao lâu. Đứng trước một Chu Hồng Hồng nhẫn nhịn, chịu đựng, lo lắng quan tâm hắn từng thứ nhỏ nhặt nhất, hắn phát ra ý niệm, biến giả thành thật, mang cô về làm vợ.
“Cưới vợ thì phải cưới vợ hiền, giống như Chu Hồng Hồng.” Đây là lý tưởng của hắn.
Dừng lại chuyện của Trình Ý, bắt đầu chuyển sang nữ chính Chu Hồng Hồng. Tên sao người vậy, đích thị là một cô thôn nữ quê mùa. Cô bé ấy rất ngoan, ngoại hình không xuất sắc nhưng cũng vào hàng thanh tú. Quanh năm phải đi học rồi làm việc nhà, cho nên tay chân chai sạn cả, không được mịn màng như các thiếu nữ con nhà giàu khác.
Nhắc đến nhân duyên với Trình Ý, bản thân cô cũng thấy thật khó tin. Tên Trình Hạo đó, vốn dĩ không hề xâm hại cô, chỉ mới ở giai đoạn sàm sỡ cô đã chạy thoát. Thế nhưng, ở cái làng nhỏ này, ai cũng phải sống trong miệng người khác. Vậy nên, khi thấy cô quần áo xộc xệch chạy về nhà, ngày hôm sau, câu chuyện lập tức trở thành, Chu Hồng Hồng bị cưỡng bức.
Thanh minh thế nào cũng không được, cô đành im lặng chấp nhận. Chỉ là không ngờ, Trình gia không làm thì thôi, ra tay một cái là muốn cô trở thành con dâu nhà họ Trình.
Xào tới xáo lui, Chu Hồng Hồng vốn cũng là người sống khép kín, cộng thêm tên Trình Ý vừa dụ dỗ vừa hăm dọa, khiến cho cô đành chấp nhận thế cục con dâu giả vờ. Chỉ có điều, cô không ngờ là bản thân lại thích hắn.
Vì thích, cho nên mỗi khi nghe lời Lão thái gia đi cùng hắn, chứng kiến hắn dịu dàng chăm sóc Thời Tiệp Nghệ, đối xử với cô thì hoàn toàn ngược lại, trái tim cô chua xót biết bao. Thiếu nữ mới lớn vốn là vậy, có thể dễ dàng thích ai đó không có lý do, rồi lại tự làm khổ mình vì những đoạn tình cảm chỉ toàn là bóng lưng ấy.
Chu Hồng Hồng không có cách nào điều khiển con tim, cứ như vậy để Trình Ý hết lần này đến lần khác giày xéo lên tình cảm của mình.
Tới đây, tôi chỉ muốn nói một chút, tại sao tôi lại tách câu chuyện của nam nữ chính riêng ra như vậy. Là bởi vì trong đoạn tình cảm này, nữ chính của Trình Ý không phải là Chu Hồng Hồng, cho nên nếu tôi đưa cô ấy vào câu chuyện của hắn, như vậy thì thật không công bằng. Nhưng mà, sau khi Trình Ý chia tay Thời Tiệp Nghệ, câu chuyện “Hái Hồng” mới thực sự bắt đầu.
Biết nhau từ lúc Hồng Hồng 16 tuổi, một người vô tình một người hữu ý đóng giả thành đôi qua mặt Lão thái gia được gần một năm. Sau đó thì như đã biết, Trình Ý thất tình quyết định đi “Hái Hồng”.
Cái tên nói lên tất cả, tuy rằng Chu Hồng Hồng nhu mì hiền thục, nhưng đứng trước thái độ không rõ ràng của Trình Ý, cô cũng là một bông hồng có gai. Trong lòng cô có hắn, không có nghĩa là hắn muốn chà đạp thế nào cũng được.
Tính cách của Trình Ý có thể nói là rất quá đáng, ngay khi xác định Chu Hồng Hồng sẽ là vợ của mình, hắn đã dùng cách thức nguyên thủy nhất, mà cũng thô bạo nhất để có được cô. 17 tuổi, Chu Hồng Hồng thất thân cho hắn, vậy mà hắn còn nghi ngờ trinh tiết của cô. Phải, cấu tạo cơ thể Chu Hồng Hồng không có cái m*** kia, nhưng nói cho cùng, có phải lần đầu hay không đàn ông mấy người không nhận ra hay sao?
Nói thật, phụ nữ ấy à, nếu không có tình cảm thực sự, mấy người có muốn đè cũng không đè được đâu. Chu Hồng Hồng tuy rằng chịu sự uy hiếp của Trình Ý, nhưng bản thân cô cũng biết mình đã thích hắn rồi, cho nên ủy khuất chính là không biết hắn “làm” như vậy, có phải thích mình hay không?
Sau lần đó, còn có thêm rất nhiều lần khác. Tự nguyện có, cưỡng ép cũng có, nhưng tình trạng mối quan hệ vẫn không cải thiện.
Trình Ý trong lòng rõ ràng đã có Chu Hồng Hồng, nhưng lại như không biết, chỉ cảm thấy cô và hắn ở chung như vậy là chuyện đương nhiên. Chu Hồng Hồng vẫn rất thích hắn, nhưng luôn lo được lo mất, vì hắn ngoài chuyện lăn giường ra thì chẳng chịu nói gì cả.
Hai con người lớn lên từ vùng nông thôn lạc hậu, Trình Ý vô cùng coi trọng chuyện trinh tiết, nhưng hắn cũng thật lòng nghiêm túc muốn xây dựng tương lai với Chu Hồng Hồng, nên nhiều lần cố đè nén, để cho sự việc như cái gai trong lòng, thỉnh thoảng khẽ nhói đau.
Chu Hồng Hồng không biết khúc mắc trong lòng hắn, lại thấy hắn suốt ngày ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cô cũng chẳng còn tâm trí mà quan tâm suy nghĩ của hắn nữa. Hai người cứ như vậy, tạm bợ bên nhau.
Cho đến khi….
Chu Hồng Hồng đi học đại học, rồi đi làm. Ở môi trường mới, cô nhận được nhiều sự quan tâm từ bạn bè, đồng nghiệp. Thật lòng cũng có, mà ý đồ đen tối cũng có. Tuy lòng cô không hề dao động, nhưng quả thật cô cũng đã mệt mỏi với mối quan hệ với Trình Ý.
Hơn nữa, cô còn phát hiện, người bạn gái năm xưa Thời Tiệp Nghệ của hắn đã quay về. Thế là, sau 7 năm gắn bó với một đoạn tình cảm chông chênh đến vô lực, Chu Hồng Hồng quyết định chia tay.
Quyết định này khiến cho Trình Ý, không cách nào hiểu nổi. Mà hắn cũng không chấp nhận được. Hắn vì cô giữ thân như ngọc, cho nên cô chỉ có thể ở bên hắn mà thôi. Suy nghĩ trẻ con, đến cả phát biểu cũng chẳng trưởng thành được.
“Trình Ý chỉ vào ngực của cô, “Trái tim của cô đâu? Trả nó lại cho tôi.””
Nhưng mà dù sao, cú sốc này cũng là một cột mốc khiến cục diện giữa hai người thay đổi. Một Chu Hồng Hồng đức hạnh, vì không hiểu rõ tình cảm của đối phương mà giăng đầy gai nhọn. Một Trình Ý lưu manh nhưng thủy chung, không hiểu rõ lòng mình cũng không cho đối phương một cảm giác an toàn, đến khi sắp mất đi mới không màng đau đớn hái xuống đóa hồng đó cho mình.
“Chu Hồng Hồng, em nhìn anh đi. Em để cho anh trở về trong lòng em đi.”
Trình Ý bị gai đâm chảy máu, cũng muốn cố gắng ôm lấy bông hoa có một không hai ấy. Chu Hồng Hồng, chịu mọi đau đớn tự bẻ đi từng chiếc gai nhọn của mình, chỉ để không làm tổn thương người đàn ông mà mình yêu thương.
“Cô sẽ không làm nũng với hắn, cũng không cùng hắn nói lời tâm tình. Nhưng mà, cô thương hắn.”
“Trước kia khi nhớ tới anh ấy, trong lòng tôi sẽ đau. Nhưng cho dù có đau bao nhiêu, tôi cũng vẫn để anh ấy trong lòng.”
Tình yêu, có đôi lúc bị bỏ lỡ chỉ vì những câu nói. Không phải là những câu nói tổn thương, hay những câu nói chỉ để giày vò lẫn nhau. Mà rất đơn giản, chính là những câu nói yêu thương nhẹ nhàng cứ để trong lòng, mãi chẳng chịu nói ra.
Tình cảm trong lòng mình, chỉ có mình biết. Nhưng tình cảm đó là dành cho đối phương, vậy cũng phải để người ta biết mới được.
Ủy khuất tủi hờn muốn được dỗ dành, cũng phải cho chút gợi ý, biết đâu người ấy chỉ là đang đợi một giọt nước mắt của người thương mà thôi.
Có phải không, những con người đang đặt trái tim ở chỗ của người khác?
_______
" ": Trích từ truyện
Review by #Lâm Tần
Bìa: #Tơ Chiêu Nghi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban