#Review
HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN - PHẦN 2: ÁM LÂN
Tên xb: HNMKAD 2: SÓNG NGẦM
Tác giả: Đinh Mặc
Thể loại: Hiện đại, trinh thám, điều tra phá án, biến cố lớn, HE
Độ dài: 135 chương bao gồm Ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn edit - Đã được xb
Warning:
- Tiếp nối Hãy nhắm mắt khi anh đến P1 thì P2 mang màu sắc hoàn toàn khác, bi thương, u ám và ghê rợn hơn rất nhiều. Vì vậy, nếu bạn đã hài lòng với kết thúc ở P1 và không thể chịu đựng những mất mát, tàn khốc của P2 vui lòng back.
- Rv khá dài và tiết lộ nhiều chi tiết quan trọng trong truyện, cân nhắc kỹ trước khi đọc
______________
Mở đầu câu chuyện trong phần 2 này là một vụ án xảy ra ở một thành cổ yên bình chưa từng có bất kỳ vụ án nghiêm trọng nào. Một vụ giết người đầy man rợ với hơn 40 nhát chém trên cơ thể và mặt vô cùng điên cuồng. Đó giống như là sự “bình tĩnh lại phẫn nộ, kiềm chế mà cuồng loạn”, tàn nhẫn đến mức khiến người khác khiếp sợ. Nhưng ở đâu có tội ác thì ở đó nhất định có công lý. Bóng tối cho dù che khuất hết thảy thì khi ánh sáng đến cũng là lúc nó trần trụi trước chính nghĩa.
Lần này không chỉ có Bạc Cận Ngôn và Giản Dao tham gia vào vụ án tưởng đơn giản mà phức tạp này. Bên cạnh họ còn có sự giúp sức và hỗ trợ hết mình của anh cảnh sát địa phương ưu tú Phương Thanh. Từng bí mật động trời trong biệt viện họ Diêu được đưa ra ánh sáng. Hết thảy đều xuất phát từ sự điên cuồng chiếm đoạt, tham lam, ích kỷ. Tội ác gây ra bị vạch trần không chỉ khiến chúng ta bàng hoàng kinh ngạc mà còn có cả sự đau thương và chua xót. Sát nhân không ngờ đến mang trong lòng một bi kịch, một tấm lòng của người mẹ, lại vô tình bị kẻ sát nhân khác lợi dụng để “giết người giệt khẩu” đổ tội và che dấu bản chất xấu xa của mình. Đây được xem là vụ án "án lồng trong án" rất hay.
Nhưng cho dù kẻ thủ ác có lẩn khuất và tìm cách chạy trốn trước công lý thì đều vô dụng. Bởi như Sherlock Homes từng nói: “Loại bỏ tất cả các đáp án không có khả năng, kết quả còn lại cho dù không thể tin nổi cũng chính là chân tướng thực sự”.
Từ thành cổ trở về, bên cạnh Cận Ngôn lúc này còn có thêm một Phương Thanh đầy ưu tú, mạnh mẽ. Cận Ngôn, Giản Dao, An Nham, Phương Thanh chính thức trở thành một đội và cùng Tử Ngộ trở nên thân thiết hiểu ý nhau hơn bao giờ hết.
Nhưng bình yên chưa được bao lâu thì vụ án tiếp theo xảy ra, đó chính là vụ đầu độc hai nạn nhân trong nhóm cosplay. Bằng vào sự thông minh thiên tài của Cận Ngôn và Giản Dao, sự xuất sắc trong tư duy và nhanh nhẹn của Phương Thanh, những thông tin chính xác của An Nham, họ nhanh chóng lật tẩy được bộ mặt kẻ sát nhân với thân phận “sinh đôi” vừa đáng thương vừa đáng hận.
Đúng lúc này, thì một chiếc bẫy được phủ ra khắp nơi. Tất cả mọi bước đi, mọi hành động, mọi góc nhìn của họ đều giống như bị người khác dõi theo. Kẻ lạ mặt đó tung những đòn nho nhỏ về phía họ, dẫn dắt họ đi vào tấm lưới mình giăng ra. Ngông cuồng, nguy hiểm và độc ác đó là những gì mà chúng ta có thể cảm nhận được.
Và nếu chúng ta đã đọc phần 1 của câu chuyện hẳn sẽ biết, cô gái mang tên Vũ Mông có quan hệ và ý nghĩa như thế nào đối với Phó Tử Ngộ, bạn thân của Bạc Cận Ngôn. Tưởng rằng cô gái ấy đã chết cách đây 8 năm, lại bất ngờ xuất hiện và trở về. Giống như là định mệnh, lại giống như là dấu hiệu cho biết những ngày êm ả của họ không còn nhiều nữa. Cô gái ấy mang rất nhiều bí ẩn và sự chết chóc. Nhưng, đứng trước bóng hình cô gái ấy, Tử Ngộ dường như không thể ngăn được sự thôi thúc của trái tim.
“Bầu trời có nhiều đám mây như vậy, trên mặt đất có nhiều ánh sáng như vậy.
Là ai, đang nhìn anh đây?
Vũ Mông, cô gái nhỏ của anh.
Trong biển rộng có lạnh không?
Anh lại nhớ cô rồi.”
Mỗi khi trí nhớ chạm đến mảng ký ức ngày hôm ấy, trái tim Tử Ngộ như vỡ nát. Cô gái nhỏ Hàn Vũ Mông mà anh yêu, cứ thế chìm xuống đại dương mênh mông kia. Bầu trời như bị giông tố xé rách, nước biển lạnh lẽo âm u cuốn theo tất cả yêu thương trong anh.
Hàn Vũ Mông đi rồi, trái tim Phó Tử Ngộ cũng chìm vào địa ngục…
Những tưởng thời gian sẽ xóa nhòa đi những đau thương ngày nào và hàn gắn vết sẹo trong anh. Nhưng chỉ có anh biết rằng, nỗi đau ấy vẫn dai dẳng âm ỉ trong lòng. Vì anh, không cách nào quên được tất cả ấm áp và yêu thương anh từng có với Vũ Mông…
Có chăng, thời gian chỉ khiến cho bản thân anh trở nên trầm tĩnh với vỏ bọc bên ngoài còn tận sâu bên trong là một tâm hồn rách nát, trống rỗng đầy tuyệt vọng.
Tử Ngộ vì Vũ Mông mà đi đến một quyết định liều lĩnh. Anh khi ấy không hề biết được rằng, lần đánh cược này anh mất đi tất cả. Vũ Mông, cô gái nhỏ anh yêu vì anh lại chết thêm lần nữa, lần này là thật sự. Còn anh, cũng không thể tránh khỏi số phận tàn nhẫn Thượng đế đã an bài. Tất cả, chìm vào bóng tối. Nước mắt và máu hòa quyện vào nhau. Tan vỡ đến khổ sở.
Ngay đến Giản Dao cũng chỉ là nước cờ trong trận chiến này. Từng sự việc, từng chi tiết đều móc nối với nhau và có quan hệ chặt chẽ. Cô bị bắt cóc và giam vào căn phòng lạnh lẽo kia. Bọn họ, đang chờ Cận Ngôn đến. Và chúng sẽ hủy diệt mọi thứ.
Khi ấy, từng bước đi kiên định đầy dũng cảm của Cận Ngôn về phía Giản Dao để cứu cô là từng chuỗi đau thương và bi ai. Bởi, mỗi bước đi này của anh là một lần anh hủy đi ánh sáng trong đôi mắt của mình. Máu từ khóe mắt anh chảy ra, tràn qua khóe mi. Nhưng anh không quan tâm, anh cần tìm Giản Dao, anh cần tìm cô gái nhỏ ấy, cô ấy đang đợi anh…
Ngày hôm ấy, Bạc Cận Ngôn mất đi Phó Tử Ngộ, người bạn thân duy nhất anh có.
Ngày hôm ấy, Bạc Cân Ngôn mất đi ánh sáng trong đôi mắt của mình.
Ngày hôm ấy, vợ anh Giản Dao cùng hai người bạn thân thiết trong đội là Phương Thanh, An Nham đều bị trọng thương rất nặng.
Ngày hôm ấy, thế giới của anh chỉ còn lại tăm tối. Cho dù, công lý đã chiến thắng thì tất cả đều phải trả giá. Và, Bạc Cận Ngôn quyết định rời đi với trái tim cùng thân xác chằng chịt vết thương và đau đớn.
"...Đành phải để em rời xa anh... Dù cho yêu em đến thế nào... Nhưng chỉ cần em có thể tìm được ai đó tốt hơn... Bởi vì, em thích hợp sống trên trời cao..." (*)
1 năm sau.
Trong một vụ án về sát thủ hồ điệp, Giản Dao và Cận Ngôn bất ngờ gặp lại nhau tại thành phố Tuân gần quê nhà của cô. Anh khi ấy cảm thấy lồng ngực đau nhói, chỉ có thể âm thầm nói trong bóng tối rằng:
“Giản Dao, xin lỗi em.
Giản Dao, anh rời đi quá lâu rồi.
Giữa chúng ta cách một con sông đầy máu tanh.
Dù mắt anh mù cũng sẽ đi qua…”
Đúng vậy, thế giới anh từng có là một thế giới đầy ánh sáng. Anh khi ấy như chú công kiêu ngạo và cao quý thanh lãnh. Bây giờ, thế giới của anh chỉ còn màu tăm tối mà thôi. Anh không sợ hãi nó nhưng anh cần thời gian để thích nghi với nó và trở về bên Giản Dao. Bởi anh cần mạnh mẽ hơn bao giờ hết để bảo vệ cho cô gái nhỏ của mình. Vì trong khoảnh khắc khi trái tim anh rung động, anh đã biết được rằng, sinh mệnh của anh là vì cô mà tồn tại.
“Mất em có lẽ sẽ khiến Cận Ngôn trở nên điên cuồng, nhưng mất đi Phó Tử Ngộ sẽ khiến anh ấy trở nên trầm lặng”
Vụ án sát thủ hồ điệp liên hoàn ban đầu không có quá nhiều bí ẩn, những tưởng vì tình và tiền mà con người ta trở nên điên cuồng đến mức biến thái độc ác như thế. Nhưng càng đào sâu vào vụ án càng có nhiều bất ngờ được hé lộ. Sát thủ hồ điệp không chỉ là kẻ đang bị bắt mà còn là kẻ khác, kẻ vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối đằng sau giật dây tất cả. Câu chuyện xưa được lật mở, kéo theo những điều tàn nhẫn và bi thương. Lớp sương mù trong bóng tối dần được ánh sáng chiếu rọi, vụ án xưa đã khép nay lại có những chi tiết mới đầy thảm khốc.
Lần này, Giản Dao phải đối mặt với vết sẹo trong tâm hồn mình. Quá khứ muốn ngủ yên nay bị thức tỉnh. Bi kịch mà gia đình cô gặp phải, đôi mắt từng nhìn thấy kẻ sát nhân chém từng nhát vào người cha thân yêu của mình. Máu chảy lênh láng, nước mắt không tiếng động rơi xuống. Nỗi hoảng sợ và bất lực, nỗi đau thương và tuyệt vọng ngày ấy. Chân tướng đang được phơi bày, là một mũi dao chí mạng. Bởi người đó, kẻ sát nhân hồ điệp ấy chính là người cô không thể ngờ nhất, người vẫn luôn bên cạnh cô, người đã từng là chỗ dựa an ủi nhất cho cô trong những tháng ngày chênh vênh.
Hắn ta là “sát thủ hồ điệp” bản gốc, kẻ giật dây và tạo nên những vụ án biến thái tàn nhẫn đang xảy ra. Cũng là kẻ đã từng chìm đắm trong thế giới hỗn loạn u ám của mình. Hắn, giết rất rất rất nhiều người để che dấu bản chất và sự ân hận đau đớn của mình. Dần dần chúng biến thành niềm vui và sự kích thích của hắn. Sai lầm bởi tuổi trẻ, nhân sinh quan dần lệch lạc, hắn lầm đường trong mớ hỗn độn bởi những gì gây ra. Không nơi nương tựa, không có sự bấu víu, mọi thứ của hắn chìm vào bóng tối. Và tội ác nuốt chửng lương tri cùng nhân tính hắn.
Nhưng sau tất cả những tội lỗi hắn gây ra chúng ta lại có phần nào thương xót cho hắn. Đúng vậy, hắn là người xấu, là kẻ ác cần được diệt trừ và đưa ra công lý để trừng trị. Nhưng, ở góc nào đó trong tâm hồn hắn vẫn còn chút gì đó tốt đẹp. Là khi hắn ân hận biết mình vô tình gây ra sai lầm lớn, là khi hắn đau đớn nhìn thấy người hắn yêu bị thương, là khi hắn tuyệt vọng vì người quan trọng nhất với hắn không chịu nói câu tha thứ… Đến lúc chết, vẫn không có được lời tha thứ từ người đó… Bi ai đến thế… Một cái xoay người, rơi xuống vực sâu… Rời bỏ thế giới này, rời bỏ tất cả mọi thứ…
Và Đinh Mặc càng khiến chúng ta kinh ngạc đến tột độ khi đến với vụ án phá băng nhóm Sát thủ Mặt nạ. Phần này, mình sẽ không tiết lộ thêm bất cứ thông tin nào nữa. Vì có những câu chuyện bạn phải đi đến tận cùng mới biết được kết thúc và chân tướng thật sự. Cho dẫu, nó có tàn nhẫn và không thể ngờ đến mức nào thì đó cũng là sự thật, một sự thật đầy tàn nhẫn và đau đớn.
...................
Khép lại “Hãy nhắm mắt khi anh đến - phần 2 Ám lân” mình dường như vẫn còn có quá nhiều ngỡ ngàng và day dứt. Nếu trong phần 1 có sự hài hước vui vẻ bao nhiêu thì trong phần 2 này lại là sự tang thương mất mát bấy nhiêu. Sự ra đi của Hàn Vũ Mông, Phó Tử Ngộ như một vết cắt trong tim mình. Họ đã bỏ lỡ nhau một lần, xa cách 8 năm, rồi lần gặp lại này chính là rời xa trần thế vĩnh viễn. Yêu đậm sâu như thế, đau lòng như thế... thật sự kết thúc này quá bi kịch rồi.
Vẫn biết rằng muốn chiến thắng tội ác thì công lý vẫn cần phải trả giá. Và mất mát đau thương là không cách nào tránh được. Nhưng đã có phút giây mình mong rằng Đinh Mặc tạo nên kỳ tích cho mỗi nhân vật trong câu chuyện này. Ít ra, hãy để cho Vũ Mông và Tử Ngộ có thêm thời gian bên nhau, dù chỉ là chút ít nữa thôi. Để khi họ chết đi ký ức đó vẫn còn lưu luyến nhiều hơn trong lòng độc giả. Hay như Bạc Cận Ngôn, anh rồi cũng sẽ nhìn thấy lại ánh sáng, vẫn kiêu ngạo rực rỡ dưới mặt trời...
Điều may mắn duy nhất chính là ở phần 2 này, tác giả đã để cho An Nham tìm thấy cô gái nhỏ kiên định của đời mình, cũng để cho Phương Thanh quay về bên người cũ, tình yêu duy nhất của anh. Sau bao sóng gió và u tối, bầu trời lại tươi sáng hơn bao giờ hết. Gia đình nhỏ Cận Ngôn và Giản Dao chào đón thêm hai thành viên mới là Bạc Giản cùng Bạc Dao. Ngôi nhà của họ lại tràn ngập ấm áp hạnh phúc. Cho dẫu thế giới trong mắt Cận Ngôn từng là màu đen tối thì tình yêu của Giản Dao chính là vì sao dẫn lối anh đi đến hết cuộc đời này.
Và mình phải lên tiếng thán phục tác giả Đinh Mặc trong phần 2 này rất nhiều. Cô đã có một bước tiến lớn trong ngòi bút của mình. Sự đầu tư kỹ càng về chuyên môn cũng như những góc nhìn đa dạng, lối tư duy và phong cách viết uyển chuyển đã đem đến một tác phẩm xuất sắc. Tuy vẫn có nhiều sai sót nhỏ nhưng có thể bỏ qua ạ. Nội dung truyện mang màu sắc u tối bi thương như tên gọi "Ám lân" cô đã đặt nhưng qua đó đã mở ra cho chúng ta một khởi đầu mới, tốt đẹp hơn, rực rỡ hơn rất nhiều.
"Ánh sáng và bóng tối luôn cùng tồn tại.
Cho dù có lúc vẩn đục, cho dù có lúc lật nhào.
Nhưng cuối cùng biết bơi sẽ gặp phải đá, ánh trăng cũng sẽ tan tác.
Nếu cuối cùng anh vẫn trở về
Vậy xin từ nay về sau hãy nhắm hai mắt lại trong đêm tối.
Bởi vì anh đã đến rồi, hãy nhắm mắt lại."
__________
" ": Trích dẫn từ truyện
(*): trích từ bản dịch bài hát Puer tur - ost Vì em / Thái lan
#Lạc_Hậu
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban