Nếu dùng hai từ để nhận xét về Tần Mặc thì đó sẽ là:
Trước khi yêu nhau: Cặn bã.
Khi theo đuổi vợ: Mặt dày.
Khi rước được vợ về nhà: Thê nô.
Đúng vậy, đây chính là quá trình anh chàng Tần cẩu “quay xe”, từ một thanh niên thay bạn gái như tần suất thay siêu xe đến khi trở thành một người đàn ông thực thụ có thể che mưa chắn gió cho cô gái mình yêu.
Tần Mặc sinh ra trong một gia đình giàu có, được cưng chiều hết mực, vì lẽ đó mà anh trở nên kiêu căng, sống vô tư không màng sự đời. Người ta ngáng chân anh, anh dùng nắm đấm giải quyết. Người ta gây khó dễ cho anh, anh đập chậu cướp hoa. Còn điều gì mà Tần Mặc không thể làm được cơ chứ.
Cuộc sống của Tần Mặc thuận lợi như dòng thác đổ, không bị cản trở, không bị bó hẹp, nhưng anh có ước mơ, anh có hoài bão của mình. Tần Mặc không phải là một người nông cạn, đúng là anh ỷ thế hiếp người, đúng là anh ăn chơi trác táng nhưng đó là đời sống cá nhân, hoàn toàn không ảnh hưởng đến công việc nghiên cứu của anh.
Và mãi đến sau khi Tần Mặc gặp Diệp Mân, có lẽ lúc này cuộc sống của anh mới chính thức bắt đầu với nhiều điều thú vị chờ đón trong tương lai.
Diệp Mân là một học bá chính hiệu, thành tích học tập luôn đứng đầu, chuyên môn giỏi, mọi thứ đều hoàn hảo. Cô chính là một sinh viên nghiêm túc mẫu mực, luôn nỗ lực phấn đấu trong học tập. Nhưng có lẽ cô không phải là tiên nữ không không vương bụi trần, cô cũng yêu thầm một người, tận bảy năm trời…
Khung cảnh năm ấy trên thao trường vẫn luôn hằn sâu trong kí ức của Diệp Mân, dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, chàng trai ấy thật tỏa sáng, vô tình cướp lấy trái tim nhỏ bé của cô. Có lẽ tâm tư của cô được giấu rất kín kẽ, phần tình cảm ấy dường như được chôn sâu tận cùng trái tim. Diệp Mân chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình sẽ ở bên cạnh anh.
Nhưng có lẽ số phận đã an bài, Tần Mặc và Diệp Mân được sắp xếp làm chung trong một nghiên cứu chuyên ngành của cả hai. Thế nhưng cả anh và cô đều không dành cho đối phương một sự tin tưởng nhất định.
Song qua một khoảng thời gian làm việc cùng nhau, Tần Mặc đã công nhận tài năng và thực lực của cô gái nhỏ này, còn Diệp Mân cũng nhận ra những mặt khác của chàng thiếu niên Tần Mặc. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Anh kiêu ngạo nhưng tâm tư lại đơn thuần, không sâu xa vẩn đục bụi trần. Anh có thể vung tiền để đánh một người gãy chân nhưng khi đối xử với bạn bè, đều là sự chân thành từ trái tim. Một Tần Mặc mà cô chưa từng thấy, chưa từng gặp, một Tần Mặc không giống với tưởng tượng của Diệp Mân.
Thế nhưng, ông trời không thiên vị ai cả. Ai ngờ rằng, một đại thiếu gia giàu có như Tần Mặc lại mất đi tất cả chỉ trong một đêm. Gia thế hiển hách, ông bố lắm tiền, mấy chục chiếc siêu xe,… tất cả đều tan biến trong một cái chớp mắt. Anh trở thành một sinh viên bình thường, gánh chịu những lời lăng mạ chửi rủa.
Tưởng chừng Tần Mặc sẽ bỏ đi ước mơ của mình, chạy sang Mĩ ăn sung mặc sướng, tiếp tục làm một công tử ham chơi. Nhưng không… lúc này cô gái nhỏ Diệp Mân xuất hiện, cô nói với anh rằng, ngành khoa học kĩ thuật này vẫn cần anh, nhóm của họ vẫn cần anh. Tần Mặc lấy lại sự tự tin, tiếp tục theo đuổi ước mơ và hoài bão của mình.
Nếu nói Tần Mặc không sợ là sai, bởi vì anh từng lo lắng, anh từng nghi ngờ về bản thân mình nhưng may mắn Diệp Mân đã ở bên cạnh và giúp anh thêm kiên định hơn trên con đường đi đến thành công.
Hành trình trưởng thành và lập nghiệp vốn không dễ dàng, để đi trên con đường này, người trẻ như họ sẽ chịu biết bao nhiêu thất vọng, thiệt thòi, chịu đựng sự bất công. Câu chuyện thành công của bốn bạn trẻ: Tần Mặc, Diệp Mân, Giang Lâm, Lâm Khải Phong là như vậy. Họ vượt qua những nghi ngờ của người khác, vươn lên và thành công giành lấy những gì mà họ nên có.
Con đường sự nghiệp có lẽ rất suôn sẻ với Tần Mặc, nhưng cách mạng rước vợ về có lẽ làm khó anh rồi. Diệp Mân, người cũng như tên, xinh đẹp mà gai góc. Cô là một bông hoa hồng tỏa hương sắc hút hồn anh nhưng những chiếc gai trên thân hoa sẽ khiến anh phải can đảm biết mấy mới lấy được hoa về.
Nếu nói Diệp Mân hờ hững với anh là không đúng, vì chỉ với những hành động nhỏ nhặt của anh cũng đủ khiến cô rung động. Anh đưa cô đi mua quần áo, đưa cô đi ngắm hoàng hôn, rất nhiều việc làm, nhỏ cũng có, lớn hơn cũng có, khiến cô muốn bất chấp ở bên cạnh anh, yêu đương thật vui vẻ mà thôi.
Nhưng Diệp Mân biết, điều đó là bất khả thi, vì họ là đồng nghiệp, là bạn bè, họ cùng nhau gây dựng nên sự nghiệp hôm nay, nếu yêu đương không như mong đợi, có lẽ mọi thứ sẽ chuyển biến theo hướng tiêu cực. Và hơn thế nữa, cô sợ rằng Tần Mặc chỉ chơi đùa mình như những cô bạn gái trước đây của anh mà thôi.
“Khi gặp được một chàng trai đào hoa, người con gái nào cũng tin rằng có thể trở thành người cuối cùng của anh ta.”
Diệp Mân không tin bản thân mình sẽ là người cuối cùng của anh, càng sợ hơn là mất đi mối quan hệ đang tốt đẹp này của họ.
Ấy thế mà chính sự trầm ổn và chín chắn được mài dũa qua năm tháng của Tần Mặc đã khiến Diệp Mân lung lay. Anh biết toàn tâm toàn ý yêu một người, sẵn sàng làm nhiều điều vì cô gái ấy, phấn đấu nỗ lực để xứng đáng bước bên cạnh cô gái ấy. Người ấy chỉ có thể là Diệp Mân.
Không hề có tình yêu học đường ngây thơ trong sáng, hai người đến với nhau khi cả hai đã đủ trưởng thành, đã đủ chín chắn để trân trọng mối quan hệ này. Từ một người bạn, một người đồng nghiệp, cô trở thành người anh yêu, trở thành vợ của anh, là người anh yêu chiều nhất. Và chính Diệp Mân giúp anh hiểu thế nào là yêu một người, thương một người, biết trân trọng một người.
“Hoa hồng dại” không phải là một bộ truyện xuất sắc, nhưng đối với mình, nó hay. Cách dùng câu từ của Úy Không rất sâu sắc, đủ để thấm. Bên cạnh câu chuyện tình cảm thì còn là hành trình phấn đấu theo đuổi ước mơ của người trẻ tuổi. Có thể hiện tại là mây mù đen tối, nhưng sự cố gắng của họ chính là yếu tố đem đến sự thành công. Một Tần Mặc không quá hoàn mỹ, một Diệp Mân kiêu ngạo, mọi thứ đều vừa đủ.
Và điều thu hút hơn, không chỉ là ở dàn nhân vật chính mà còn là câu chuyện về khó khăn người trẻ phải đối mặt, học hành, áp lực, trầm cảm. Chu Văn Hiên vẫy vùng trong bóng đen trầm cảm và cách anh thay đổi. Triệu Hiểu Đông sẵn sàng từ bỏ cô gái mình thích để cô ấy chọn được người phù hợp. “Hoa hồng dại” - đúng như cái tên, hay nhưng vẫn thực tế vô cùng.
_____
“ “: Trích từ truyện.
RV: Nhiên Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban