HOANG DÃ - Hành trình tìm lại mình trên đường mòn Pacific Crest
Tác giả: Cheryl Strayed
Thể loại: Hồi ký truyền cảm hứng
Độ dài: 19 chương
Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản, #1 New York Times bestseller
Đơn vị xuất bản: Alpha Books
----------
Cheryl bắt đầu hành trình đi bộ trên đường mòn Pacific Crest vào năm 26 tuổi. Ở cái tuổi mà hầu như các cô gái trẻ đều đang hưởng thụ cuộc sống hoặc tự do hoặc êm ấm hạnh phúc, thì Cheryl lại cảm giác tâm hồn mình trơ trọi đến tột cùng.
Kết hôn vội vã ở tuổi 19 với một anh chàng hơn mình 2 tuổi, Cheryl chưa từng hối hận. Thế nhưng sau cái chết của mẹ cô vì căn bệnh ung thư, thì cô bỗng nhiên cảm thấy dường như mình đã lạc mất cuộc đời vậy. Giống như cô vẫn luôn đi trên một chiếc cầu treo lắc lư, dù không vững chãi nhưng ít ra vẫn còn thấy an toàn. Thế rồi đột nhiên, cái chết của mẹ như một tấm ván đã mục trên chiếc cầu ấy, Cheryl giẫm lên và rơi xuống vực sâu. Chơi vơi, sợ hãi.
Cheryl chưa bao giờ hạnh phúc. Cô có một người bố bạo lực, đến nỗi mẹ phải dẫn theo ba chị em cô đến sống ở những nơi khác nhau, bần cùng và tạm bợ. Rồi mẹ cô gặp dượng Eddie, vui vẻ được vài năm thì ngã bệnh. Chị cô chuyển đến nơi khác để lập gia đình, em trai cô lang bạt khắp nơi cùng bạn gái. Đến lúc mẹ nằm trên giường bệnh chỉ còn cô chống chọi. Vừa trấn an mẹ, vừa trấn an mình. Nhưng kết quả vẫn vậy.
Chồng của Cheryl tên Paul, là một người đàn ông lành tính. Anh đã ở bên cô từ lúc bắt đầu cho đến tận khi họ ly hôn, không cãi vã, không oán trách. Kết cục của họ không phải là không yêu, mà là không đủ. Cheryl biết mình vẫn còn yêu anh ấy, nhưng cảm giác trống rỗng đang ngày một hủy hoại cô, Paul không thể nào lấp đầy. Nó đau đớn đến nỗi cô đã thực sự buông thả chính mình, lên giường với bất kỳ người đàn ông nào mà cô hứng thú, thậm chí là tìm đến ma túy.
Nhưng kết quả thì sao? Vẫn là những ngày tháng trôi qua một cách vô nghĩa, cho đến tận khi cô đặt bước chân đầu tiên lên con đường này, con đường Pacific Crest.
Hành trang của Cheryl chỉ là một cuốn sách hướng dẫn của những người đi trước và một cái balo nặng bằng nửa cân nặng của chính mình. Hoàn toàn không có bất cứ sự chuẩn bị hay tham khảo ý kiến nào, Cheryl cứ như vậy mà lên đường.
Con đường này được sinh ra là dành cho rất nhiều dạng người. Có những người ham thích việc đi bộ đường dài như một công việc vào những ngày nghỉ trong năm. Có những người muốn chinh phục chính mình bằng cách chọn những cung đường khó khăn nhất. Có những người chỉ đơn giản là hoàn thành những chặng đường riêng lẻ vì cảm thấy thích. Không ai như Cheryl cả. Ít ra thì trong suốt chặng đường 100 ngày đêm đó, cô cũng không gặp được người nào có lý do giống mình. Đi là để tìm lại chính mình.
Từ lúc bắt đầu, Cheryl đã có rất nhiều lần muốn từ bỏ. Vì cô quá mệt, quá đau, balo quá nặng và tỉ tỉ những thứ khác nữa. Nhưng một lần lại một lần, Cheryl lại muốn đi tiếp. Mỗi một chặng đường cô qua nhắc cho cô nhớ lại mình đã trưởng thành như thế nào, đã bỏ lỡ những gì.
Xuất phát điểm của Cheryl là muốn tìm thứ khó khăn hơn, những nỗi đau lớn hơn để giúp mình quên đi những khó khăn và đớn đau của hiện tại. Nhưng cô đã lầm. Điều mà hành trình này mang lại cho cô không chỉ là sự dẻo dai của sức chịu đựng, mà chính là sức mạnh để đối mặt. Những nỗi đau mới không làm những nỗi đau cũ mất đi, chúng vẫn còn ở đó cho đến lúc bạn thực sự nhìn thẳng vào chúng.
Trên đường cô đi gặp được rất nhiều người. Cheryl thầm cảm ơn họ vì tất cả những gì mà họ mang lại, không phải là thức ăn hay nước uống, không phải là quần áo sạch hay phương tiện. Mà chính là sự động viên, sự thán phục dành cho cô gái duy nhất trên con đường Pacific Crest này. Họ cho cô kinh nghiệm của mình, cho cô những cái ôm ấm áp trong lúc cô cô đơn nhất, cho cô niềm tin đi về phía trước dẫu cho bản thân họ đành phải bỏ cuộc. Tất cả những điều đó, đã làm nên một nữ hoàng PCT (Pacific Crest Trail) của ngày hôm nay.
Cuối cùng Cheryl Strayed đã vượt qua tất cả những khó khăn để hoàn thành chặng đường của mình, nhưng đúng hơn là cô đã vượt qua chính mình để hoàn thành một giấc mơ. Hơn 1.800km cô đi qua, là từng đó thước phim quay chậm của cuộc đời cô. Cheryl nhớ lại từng chuyện từng chuyện, dù là nhỏ nhặt nhất, rồi cô tự nói với chính mình, tất cả đã qua rồi, Cheryl, tất cả đều đã qua rồi.
Chúng ta phải bước tiếp về phía trước thôi, bằng đôi giày cũ nát và cái balo như một con quái vật. Nhưng đó là con đường mà chúng ta đã chọn.
“Hoang dã” là một cuốn hồi ký truyền cảm hứng, được viết bởi tác giả Cheryl Strayed. Cô hoàn thành chặng đường này trong hơn 100 ngày với đủ mọi khổ đau vì thiếu thốn và niềm hân hoan tột cùng khi vượt qua nó. Cô kể về những khó khăn mình gặp phải và đã chiến thắng nó như thế nào. Cô kể về những sai lầm mình đã phạm phải và cách mà con đường đã giúp cô đối mặt. Cô kể về những người bạn gặp trên đường, dù ít dù nhiều đã góp phần đưa cô đến cuối hành trình. Cô nói, hoang dã là thế, cứ mặc đời trôi.
Khi tôi gấp trang cuối cùng của cuốn sách này lại, tôi cho rằng nếu nói đây là một cuốn sách truyền cảm hứng, chi bằng nói rằng đây là một cuốn sách “dẫn đường” thì chính xác hơn. Không phải bởi vì khối kiến thức địa lý đồ sộ nêu trong đó, mà bởi vì sự thôi thúc tinh thần của cuốn sách mang lại. Tất nhiên chúng ta không thể tìm đến con đường Pacific Crest ấy để trải nghiệm, nhưng chúng ta nhất định sẽ tìm thấy con đường dành riêng cho mình. Đó không chỉ là một chuyến đi, mà đó là một hành trình.
Có rất nhiều người, lạc lối trong chính cuộc đời của mình, loay hoay mãi mà chẳng tìm được lối ra. Là hạnh phúc hay khổ đau, là ngọt ngào hay cay đắng, chỉ có bản thân tự tìm kiếm mới có thể cảm nhận được. Cheryl không khuyên bạn xách balo lên và đi, cô ấy chỉ kể cho bạn nghe câu chuyện của cô ấy, để bạn biết rằng, luôn có một con đường dành riêng cho bạn. Hãy chuẩn bị thật kỹ càng cho mọi tình huống và vượt qua nó với trái tim khỏe mạnh nhất. Một ngày nào đó, bạn- sẽ - tìm - thấy - chính - mình.
“Tôi là người đi chậm, nhưng không bao giờ lùi bước.” (Abraham Lincoln)
__________
Review by #Lâm Tần
Retouch by #Họa Gian Phi