HƯỚNG DƯƠNG
Tác giả: Tạ Sơ
Thể loại: Hiện đại, đời thường, nhẹ nhàng, có chút ngược, namc thâm tình, HE
Độ dài: 63 chương
Tình trạng: Hoàn edit
___________
Ngày bé, tôi nghĩ tình yêu là cái gì đó thơ mộng và lãng mạn lắm. Ngày cấp 3, nhìn đám bạn yêu đương nồng nhiệt, không suy nghĩ nhiều, chỉ có tình cảm đơn thuần mà ngây ngô, tôi cũng từng ảo tưởng rằng tình yêu luôn ngập tràn màu hồng. Nhưng càng lớn tôi mới hiểu, yêu là thứ tình cảm kì lạ nhất, cũng khó nắm bắt nhất.
Trong thế giới không ngừng luân chuyển này, hai người tìm được nhau đã quá khó khăn, để yêu được nhau lại càng khó khăn hơn nữa. Tiền bạc, địa vị, học thức, suy nghĩ… tất cả những điều ấy đều tác động đến tình yêu, khiến nó không còn mang ý nghĩa thuần khiết như xưa.
Hôm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện về thứ tình yêu lạ lùng đó – tình cảm giữa những con người cô độc trong xã hội hiện đại.
Khương Ninh là một cô gái trẻ giỏi giang, công việc ổn định, người yêu chu đáo. Và rồi một ngày, tất cả sụp đổ. Khương Ninh phát hiện mình bị bạn trai lừa dối, cô trở thành người thứ ba, “hồ ly tinh” trong mắt người khác. Thành phố lớn bỗng chốc trở nên quá xô bồ. Và Khương Ninh quyết định quay lại nơi mình đã muốn rời đi suốt những tháng năm thơ ấu – trấn Thanh Vân, làm lại từ đầu.
Trấn Thanh Vân gắn liền với tuổi thơ bất hạnh của Khương Ninh: bị mẹ ruột đem bán, gia đình bố mẹ nuôi đối xử tệ bạc, ước mơ không thể thực hiện… Cô dùng hết cả thời niên thiếu để tìm cách rời bỏ nơi này, nhưng chẳng ngờ rằng, cuối cùng vẫn phải quay lại. Nhưng trấn Thanh Vân ngày nay đã thay đổi. Người dân đua nhau “lên núi” lừa đảo, rồi giàu lên một cách nhanh chóng nhờ những đồng tiền bẩn ấy.
Trấn Thanh Vân không còn nghèo khó như xưa, nhưng con người lại càng tha hoá. Người ta sẵn sàng bán cả linh hồn mình cho vật chất.
Trên chuyến xe trở về định mệnh ấy, Khương Ninh tình cờ gặp được biến số trong đời mình, chính là Vu Dương. Nhưng cả hai người lúc đó chỉ tình cờ đi lướt qua nhau. Sợi dây vận mệnh kì lạ vậy đấy, nó kết nối những con người tưởng như xa lạ nhất lại với nhau, dù cho đôi khi sự kết hợp ấy phải trả giá bằng muôn ngàn đau đớn.
Giữa sự hỗn loạn của đạo đức và trách nhiệm xã hội ở trấn Thanh Vân, Khương Ninh cứ liên tục tình cờ gặp lại anh chàng Vu Dương nọ. Có lẽ duyên số đã định, họ không thể tránh thoát. Vu Dương chỉ là một anh thợ sửa xe trong trấn, không nhà cửa, không tương lai, không có gì rõ ràng. Nhưng chẳng biết từ lúc nào, họ đã phải lòng nhau. Tình cảm một khi đã nảy mầm sẽ đâm chồi nở hoa, cắm rễ sâu vào lòng đất, như là máu thịt không thể tách rời.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao Khương Ninh và Vu Dương có thể yêu sâu đậm đến vậy. Rõ ràng khoảng cách giữa họ là quá xa - anh là một người thuộc tầng lớp lao động, vừa cứng đầu vừa nghiêm túc, còn cô là một phụ nữ thành đạt và xinh đẹp, có cả tương lai tươi sáng ở phía trước. Thế giới của hai người không hề có điểm giao nhau. Thế mà họ lại bị sợi tơ duyên buộc chặt lại, không thể tách rời.
Dù trong tay Vu Dương chẳng có gì cả, nhưng anh sẵn sàng đánh đổi tất cả vì Khương Ninh. Anh yêu với tấm lòng chân thật nhất, vì cô mà đánh nhau với đám người xấu, vì cô mà bỏ hút thuốc, vì cô mà không bao giờ chấp nhận làm những việc trái lương tâm, thậm chí vì cô mà mất đi một phần thân thể mình. Cho đến phút cuối cùng, Vu Dương vẫn yêu Khương Ninh như vậy. Anh là đoá hoa hướng dương, luôn hướng về phía ánh sáng của những điều tốt đẹp. Anh chiếu sáng một góc nhỏ cuộc đời tăm tối của Khương Ninh, khiến cô có niềm tin vào tương lai.
Đây là một câu chuyện tình yêu hạnh phúc, tuy không thiếu những phút đắng cay, những đau đớn khổ cực. Nhưng tình yêu có sức mạnh diệu kì như vậy đấy, nó có thể khiến bạn quên hết mọi thứ trên đời, chỉ mong được buông thả và chìm đắm trong thứ cảm xúc mãnh liệt ấy mãi mãi. Và tình yêu trên hết là sự hoà hợp của thể xác lẫn tâm hồn. Tôi cứ ấn tượng mãi khoảnh khắc Vu Dương và Khương Ninh hoà tan xác thịt vào nhau, đắm mình trong đê mê của dục vọng và bản năng nguyên thuỷ. Suy cho cùng, họ cũng chỉ là những con người tầm thường như chúng ta, cũng có dục vọng, có yếu đuối, có sai lầm và không cam lòng. Vu Dương mạnh mẽ nhưng nội tâm lại rất mềm yếu. Còn Khương Ninh thông minh và sắc sảo, cô biết hết tất cả hậu quả, nhưng can tâm tình nguyện dấn thân vào. Hai người bổ khuyết hoàn hảo những thiếu sót của nhau.
Và cùng với nhau, Vu Dương và Khương Ninh đã đem ánh sáng trở lại trấn Thanh Vân. Không còn những kẻ lừa đảo, không còn sự giả dối, không còn vẻ hào nhoáng tạm bợ. Khương Ninh nối lại tình cảm với người mẹ ruột, dạy dỗ cậu em trai đi theo con đường đúng đắn. Nhưng điều đau đớn nhất là Khương Ninh đã mất đi người bạn thân, còn Vu Dương vĩnh viễn không thể khoẻ mạnh như xưa. Việc gì cũng có cái giá của nó. Cái giá của tự do vĩnh viễn chính là trách nhiệm đè nặng lên vai.
“Hướng dương” thực sự rất nhẹ nhàng, cũng rất ấm áp. Tình cảm giữa nam nữ chính thuần khiết mà trong sạch. Tình yêu, tình thân, tình bạn trong câu chuyện này cũng được miêu tả hài hoà với nhau, không thể tách rời. Tuy câu chuyện kết thúc vẫn để lại nhiều hoài nghi cho độc giả, nhưng cảm xúc mà nó mang lại vẫn xứng đáng để chúng ta thử dấn thân một lần. Nam nữ chính đều là những con người hết sức bình thường, cái tôi thích ở họ chính là nghị lực vươn lên chống lại nghịch cảnh, dù cho tương lai có mờ mịt đến thế nào. Và cuối cùng thì trời cũng không phụ lòng người, tác giả cho chúng ta một cái kết tuy không phải toàn vẹn nhưng lại xứng đáng với những gì họ đã bỏ ra.
Review by #Huyên Tần
Bìa: #Lệ Tần