Uyển Khâu là nơi tu hành võ thuật, ở đây có hai đứa trẻ.
Nữ là Hạ Tiểu Quyển của tộc Thanh Loan. Nam là Kỷ Hằng của tộc Bạch Hổ.
Một ngày nọ, Tiểu Quyển phạm lỗi nên bị phạt chép nội quy Uyển Khâu 100 lần.
Vốn đã là việc cực kỳ mệt rồi, vậy mà Kỷ Hằng đứng kế bên lại nhẹ giọng bảo: “Trí nhớ của cô ấy không tốt lắm, coi chừng 100 lần cũng không đủ.”
Kết quả là Tiểu Quyển phải chép phạt 200 lần.
Tiểu Quyển cũng không vừa, nhân lúc Kỷ Hành gác đêm thì dụ anh đến Khiển Khinh Cốc. Nghe nói trong đây có một loại cỏ có mùi hương độc, ai hít phải sẽ ý loạn tình mê, điên điên khùng khùng mà làm trò hề.
Tiếc là Kỷ Hằng phản ứng rất nhanh, anh kéo luôn cả Tiểu Quyển vào cốc. Thế là hai người bị nhốt trong cốc suốt một đêm.
Tuy không đạt được hiệu quả như mong đợi, nhưng Tiểu Quyển cũng làm xấu thanh danh của Kỷ Hằng bằng một cách khác.
Có mấy sư tỷ tò mò hỏi cô: “Tiểu Quyển, muội và Kỷ Hằng ở Khiển Khinh Cốc một đêm, huynh ấy…… biểu hiện thế nào nha?”
“Kỷ Hằng à, bản lĩnh của anh ta còn không được nửa tấc.”
Thế là chuyện Kỷ Hằng không được, Kỷ Hằng “nhanh” đã lan truyền khắp nơi.
Hầy, Tiểu Quyển và Kỷ Hằng là kẻ thù không đội trời chung đã nhiều năm rồi. Suốt ngày chí chóe ở Uyển Khâu khiến ai cũng đau đầu.
Ấy vậy mà giờ đây, khi Hạ Tiểu Quyển vừa mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng vừa xa lạ vừa quen thuộc. Nhìn kỹ một chút thì thấy một người đàn ông cao ráo, đẹp trai. Nhìn kỹ hơn nữa thì, á à, đây chẳng phải là tên hổ trắng Kỷ Hằng đáng ghét hay sao?
Đúng là kẻ thù có khác, vừa mở mắt ra thấy anh là đã muốn tát cho một phát rồi!
Nhưng khoan, hình như Tiểu Quyển nghe thấy anh vừa nói:
“Kỷ niệm ngày kết hôn, em muốn hoa, tôi sẽ nói trợ lý mua hoa, em muốn rượu, tôi cũng uống một ít, coi như là uống cùng em, thỏa mãn chưa? Còn muốn cái gì nữa?”
Cái gì cơ? Vậy mà cô đã kết hôn với cái tên đáng ghét này rồi hả?
Hạ Tiểu Quyển lập tức nói lớn:
“Anh nghe cho kỹ, Kỷ Hằng, tôi muốn ly hôn!”
Vừa dứt lời, Tiểu Quyển hừng hực khí thế bước ra cửa. Song, chưa bước ra khỏi cửa cô đã thấy tim mình như bị bóp nghẹn, khó thở, đau nhói như sắp chết đến nơi.
Thế là Tiểu Quyển lại biết thêm một tin động trời nữa, đó là từ 11 giờ tối đến 11 giờ trưa mai, hai bọn họ bắt buộc phải duy trì khoảng cách năm bước. Nếu không thì sẽ cùng tiêu luôn!
Bởi vậy cuộc sống đầy thứ oái oăm chính thức bắt đầu.
Đêm đêm, Kỷ Hằng muốn đi vệ sinh thì Tiểu Quyển cũng phải đi theo, đứng ngoài cửa chờ. Nghe cũng kỳ, nhưng đây chưa phải việc kỳ nhất. Khi Kỷ Hằng tắm thì Tiểu Quyển phải vào chung luôn, cách một tấm màn ngồi đợi anh tắm xong.
Tiểu Quyển thấy ngại ngùng cực kỳ, dứt khoát hỏi:
“Một ngày không tắm anh sẽ chết sao?”
“Sẽ chết. Cô nghĩ chúng ta giống như loài chim của các người, không cần vệ sinh sao?”
“Chúng ta không vệ sinh? Loài hổ của các người thường xuyên lăn lộn trong bùn đó thôi?”
“Tộc chim các người vừa bay vừa đại tiện.”
Đấu võ mồm không lại Kỷ Hằng, cô đành phải ngoan ngoãn vào phòng tắm đợi anh.
Mà cũng nhờ lần này, Tiểu Quyển phát hiện Kỷ Hằng có viên Đàn Na Châu - bảo vật của tộc Bạch Hổ, thứ có thể giúp cô trở về tộc mình. Vậy nên cô quyết định lập kế hoạch để ăn trộm báu vật này.
Lại phải nói, Kỷ Hằng rất kỹ tính. Anh cất viên Đàn Na Châu trong vali, trong két sắt có cài mật khẩu cứ mỗi lần Tiểu Quyển sắp lấy được là anh lại xuất hiện. Sau cùng, Kỷ Hằng đưa ra một điều kiện là Tiểu Quyển phải đóng thế vai của một diễn viên trong phim của anh, thì anh sẽ cho cô chạm vào Đàn Na Châu, biến thành Thanh Loan. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Tất nhiên, đây không hẳn là điều Tiểu Quyển muốn. Cô muốn ăn luôn Đàn Na Châu để về nhà cơ. Nhưng thôi, có cơ hội tiếp xúc với Đàn Na Châu là hay rồi!
Trong những bộ phim anh đóng chung với Tiểu Quyển, Kỷ Hằng đều đề nghị đạo diễn cho thêm cảnh phối hợp nam nữ, ôm hôn gì đó đều đủ hết! Sau đó, lịch trình một ngày của Hạ Tiểu Quyển rất dày đặc, sáng đóng phim tối đối diễn với Kỷ Hằng. Đã vậy còn đối diễn mấy cảnh nóng bỏng nên sau này Tiểu Quyển lờn luôn, anh trộm hôn cô thì cô chỉ nghĩ dù gì cũng hôn nhiều lần rồi, thêm cũng chả sao.
Cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, Tiểu Quyển cũng biến thành Thanh Loan được rồi. Kỷ Hằng biết Thanh Loan là giống chim đẹp nhất, có bộ lông ánh kim và đuôi dài lộng lẫy. Vậy mà khi Tiểu Quyển biến hình thì lại ra một con vẹt bé tý khiến anh buồn cười đau cả bụng.
Từ ngày sống chung, đóng phim chung, tham gia phỏng vấn chung với Kỷ Hằng, Tiểu Quyển dần nhớ ra ký ức của những năm trước. Cô chợt thấy Kỷ Hằng là một người hoàn toàn khác, anh ân cần, anh dịu dàng quan tâm cô. Song, cô vẫn không nhận ra Kỷ Hằng thích mình. Vậy mà có lần cô còn vỗ ngực tự hào bảo:
“Ai thích tôi, ai không thích tôi, tôi có thể nhìn ra được ngay!”
Vì một tương lai tươi sáng, vì một tương lai có thể rước vợ về dinh, Kỷ Hằng bắt đầu thay đổi, âm thầm theo đuổi Tiểu Quyển. Từ một ảnh đế lạnh lùng, anh làm nũng đòi Tiểu Quyển hát cho mình nghe, bởi vì tộc Thanh Loan có một quy định, tiếng hát của Thanh Loan chỉ hát cho một người duy nhất nghe và chắc chắn, người đó cũng là người họ yêu nhất.
Kỷ Hằng bảo:
“Em cảm thấy anh thế nào? Tặng cho em, đổi lấy tiếng ca của em, có được hay không?”
Sau đó anh còn đưa cho cô cả viên Đàn Na Châu, rồi thổ lộ:
“Anh thích em.”
“Chúng ta đã hôn, ôm, còn nửa thật nửa giả cưới em, thế nhưng anh chưa từng nói, anh thích em.”
Anh thích em, nên mới cho em bảo vật của tộc Bạch Hổ, để em trở về quê hương mình.
Vì thích, nên anh nguyện để em tự do bay xa.
Anh cứ ngỡ Tiểu Quyển sẽ một mình ăn Đàn Na Châu rồi bỏ mặc anh dần già đi nơi nhân gian này. Nhưng không, Hạ Tiểu Quyển đã cầu hôn anh trên thảm đỏ, hóa ra... cô không hề bỏ rơi anh.
Dưới ánh đèn flash của cánh phóng viên, ảnh đế Kỷ trịnh trọng quỳ xuống:
“Tiểu Quyển, anh yêu em, yêu em hơn mọi thứ trên thế giới này, hãy gả cho anh nhé.”
“Được. Em sẽ gả cho anh, yêu anh, đời đời kiếp kiếp, yêu anh mãi mãi.”
***
“Khoảng cách năm bước” là câu chuyện có nội dung khá thú vị. Kết hợp giữa tu tiên ở quá khứ và showbiz ở thực tại với lối kể hài hước và những màn chí chóe dễ thương của nam nữ chính đảm bảo sẽ mang đến cho mọi người khoảng thời gian vui vẻ.
Thả nhẹ màn cầu hôn từ bé của cặp đôi nàng chim chàng hổ:
“Sau khi kết hôn sẽ không bị cha mẹ trông coi, muốn ăn bao nhiêu kem ly thì có thể ăn bấy nhiêu. Nhưng mà chỉ khi kết hôn với anh thì mới có chuyện tốt như vậy.”
“Vậy làm sao mới có thể kết hôn với anh?”
“Anh cảm thấy em có thể đặt trước, cầu hôn anh trước, sau này lớn lên chúng ta sẽ kết hôn.”
“Anh Kỷ Hằng, gả cho em nhé!”
Chuyện xưa khép lại, cuối cùng ước nguyện của anh và cô đều được hoàn thành.
___
“ ”: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban