Khói bụi hầm tử diệp

Khói bụi hầm tử diệp

Nghê Tử rất ấn tượng với nhan sắc của soái ca tiểu bạch kiểm lớp bên cạnh, là ấn tượng đơn thuần của một nữ sinh cấp ba đam mê cái đẹp nói chung thôi nha quý vị. Xin nhắc lại là vô cùng vô cùng đơn thuần và trong sáng, chưa từng có ý đồ chiếm đoạt nhan sắc ấy làm của riêng…

 

À ừm thì cô cũng chỉ tìm hiểu về người ta một tí thôi, mà thông tin là người khác tự đưa đến tai Nghê Tử do cậu bạn kia vốn dĩ quá nổi tiếng chứ cô thật sự không để tâm tìm để hiểu đâu đó. 

 

Kiểm Diệc là học bá, điều này không thể nghi ngờ. Nhưng người học bá này, lại không mang trong mình hình tượng truyền thống của một người học bá. Theo tư liệu mà Nghê Tử tìm hiểu (xin nhắc lại là không hề chủ động), cậu ta đánh nhau rất lợi hại, thuộc hạ huynh đệ trải rộng khắp trường học. Nhưng quan hệ với các giáo viên thì vô cùng tùy hứng, nhiều lần khiến Chủ nhiệm lớp lắc đầu tỏ vẻ: Kiểm Diệc học tập rất tốt, có vẻ ngoài điển trai nhưng tính tình cần điều chỉnh lại nhiều. 

 

Thành tích ưu tú, diện mạo cao ráo, tính tình kiêu ngạo lãnh đạm, tùy hứng, giỏi đánh đấm… Như vậy lại khiến nhiều nữ sinh “say nắng”!

 

Đây là dạng học bá Nghê Tử rất thưởng thức nhưng chỉ có thế mà thôi. Cô luôn cho rằng sự lạnh lùng của cậu có thể đóng băng người đối diện, tạo ra một áp lực vô hình trong không khí khiến bất kỳ ai nghẹt thở, trong đó có cô.

 

Ngược lại thì trước mặt Kiểm Diệc, “nữ anh hùng” Nghê Tử cô đúng là mất hết hình tượng, chẳng còn chút mặt mũi nào cả.

 

Hình tượng gì tầm này khi mà Nghê Tử vô tình đập lá bùa của cô lên giữa trán Kiểm Diệc và hét: “Tà ma lui tán!!” với tất cả sự mạnh mẽ, sau đó nhận ra có gì đó sai sai, cô lẻn trốn đi nhanh chóng. Nhưng lương tâm và nỗi sợ bị trả thù (phần sợ nhiều hơn) làm cô không ngủ được cả đêm, trong lòng thấp thỏm bất an. Ngày hôm sau, cô thấy chết không sờn, quyết định mang hai cây kẹo sang tìm cậu xin lỗi thì nhận được hai chữ lạnh lùng ”Không cần”…

 

Lời xin lỗi của cô kiêu hãnh như vậy, với nhan sắc rung động lòng người như thế này (?!), mà có người từ chối thẳng thừng như thế ấy!!!

 

Quả thực tức giận đến phát run!

 

Nhưng thôi cũng xem như đã tạ lỗi xong, Nghê Tử có thể kê tay lên mà ngủ ngon giấc rồi.

 

Nhưng sự kiện tiếp theo lại tát cho cô tỉnh dậy.

 

Một lần vô tình xuống phòng y tế trong ngày đầu “rụng dâu”, Nghê Tử mạnh mẽ diễn tả “cơn sóng tới rào rạt” của mình cho bạn thân nghe mà không hề biết vị oan gia kia đang nằm trên chiếc giường kế bên, chỉ cách cô một bức màn mỏng…

 

Ôi con sông quê con sông QUÊ… Số phận thật biết trêu đùa…

 

Nghê Tử trước nay cũng không phải là người dũng cảm, sợ tối, sợ quỷ, sợ người xấu... Đặc biệt, từ nay sợ thêm vị giang hồ truyền kỳ – Kiểm ca này. Cô từng đắc tội nay lại mất mặt với cậu, tinh thần của Nghê Tử bị các sự kiện trên liên tiếp đả kích, bồn chồn không yên. Cô quyết định tránh được thì nên cật lực tránh xa Kiểm Diệc, biến thành ve sầu mùa đông trước mặt cậu, kết thúc ân oán hai bên từ đây. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Nhưng nào có dễ như thế. Nữ hiệp Nghê Tử giữa đường thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, ai ngờ người cô giúp đỡ lại là em gái của Kiểm Diệc - Kiểm Từ, người sau này vừa vô tình vừa cố ý trở thành bà mai se duyên cho hai người họ. 

 

Kiểm Từ rất yêu thích chị gái Nghê Tử vừa xinh đẹp vừa tốt bụng này, Nghê Tử cũng cảm thấy cô bé vô cùng đáng yêu và ngoan ngoãn. Dù vẫn còn khá sợ ông anh trai kia nhưng cô nhịn không được muốn gần bé thêm một tí, chăm sóc bé thêm một tí, cũng từ đó Nghê Tử thấy được một mặt khác của cậu bạn Kiểm Diệc. 

 

Kiểm Diệc tuy rất lạnh lùng bên ngoài nhưng lại cực kì tháo vát và yêu thương gia đình. Hai anh em chỉ sống với mẹ, mà mẹ thì bận rộn với công việc suốt cả ngày, nên hầu như tất cả việc trong nhà đều do Kiểm Diệc lo liệu. Qua lời quảng cáo của Kiểm Từ, Nghê Tử biết được cậu không chỉ nấu ăn ngon, nướng bánh cực ngon, lại còn biết tự đan khăn quàng cổ. Nghê Tử cũng thấy được sự nghiêm khắc của cậu đối với Kiểm Từ xuất phát từ lòng yêu thương và bảo bọc em gái. Một mặt ấm áp, đảm đang này của Kiểm Diệc khiến Nghê Tử từ sợ và ngại ngùng chuyển sang quan tâm đến cậu hơn, bộc lộ tính cách của mình trước mặt cậu nhiều hơn. Mà tính cách của Nghê Tử thì...

 

Ngoại trừ em gái, có lẽ chỉ có một mình Nghê Tử có thể khiến cho Kiểm Diệc “cạn lời”. Những câu chuyện “xàm” cô kể, những lời nói hài hước khác người hay những phản ứng “khó đỡ” của Nghê Tử cứ khiến cậu phải rời khỏi thế giới của riêng mình mà chú ý đến cô từng chút một, khi đủ chú ý rồi thì tìm lý do để có thể gặp cô nhiều hơn. Mà học bá tìm lý do có khác, Kiểm Diệc nhận làm người bổ túc kiến thức cho Nghê Tử, thế là cậu có thể đường đường chính chính gặp “crush” cả trên lớp, cả cuối tuần lẫn trong kì nghỉ hè, việc chỉ dẫn học tập cho năm cuối trung học của cô cậu cũng nhận trước luôn. Quả là cao thủ không bằng tranh thủ!!!

 

Thật sự tình cảm của đôi trẻ diễn biến khá chậm rãi nhưng lại hợp lý đến nỗi mình có thể phần nào thấy được thanh xuân của mình trong đó. Từ một cặp đôi oan gia hận không thể cách xa nhau ba mét, dần nhận ra những mặt tốt của đối phương rồi trở thành bạn bè trước. Sau thời gian tiếp xúc nhiều hơn thì trở thành bạn thân, cùng giúp đỡ nhau trong học tập và cuộc sống. À riêng trong học tập thì chỉ có một chiều Kiểm Diệc giúp đỡ Nghê Tử thôi nha, không có chiều ngược lại… 

 

Cũng có thể không hẳn gọi là bạn thân vì hai người lúc này đã có chút tình cảm chớm nở với nhau rồi, nhưng việc tác giả không để họ vội vàng tỏ tình mà trước tiên cùng nhau trải qua một vài biến cố với tư cách là bạn khiến cho thứ tình cảm trong sáng này cứ tan chậm tan chậm, để lại những phản ứng hoá học nhỏ thôi nhưng đủ dễ thương để khiến người đọc phải mỉm cười mãi. 

 

Từ lúc một bên tỏ tình đến khi một bên đáp lại, chẳng có câu “Tớ thích cậu" nào được nói ra cả, mọi thứ thay đổi dần dần đủ để chúng ta biết băng giá cuối cùng cũng tan.

 

““Như cậu thấy đấy” Cậu bỗng nhiên nói: “Tớ cũng không giỏi lắm, nhưng cũng không phải là không được, tình cảm cũng không cao thượng, phẩm hạnh không xấu, tuân thủ pháp luật, yêu tổ quốc, theo bước chân của Đảng, nỗ lực, tiến bộ.”

 

Trong lòng tự hiểu mình không tốt bằng người trên, nhưng cậu đã sớm việc xấu loang lổ, nếu không có mẹ và tiểu Từ, sẽ không kiềm chế được cảm giác chán ghét cuộc sống.

 

Cậu nói: “Tớ hy vọng mình có thể cùng cậu cùng nhau nhiệt tình yêu thương cuộc sống.”

 

Nghê Tử cảm thấy giọng nói của cậu còn xúc động hơn cả làn gió thoảng qua tai, những gì cậu nói còn sâu sắc hơn bất kỳ bài văn 800 chữ nào mà cô từng viết.” 

Song song với chuyện tình cảm, Kiểm Diệc cũng đã giúp khơi gợi sự thích thú của Nghê Tử trong chuyện học tập. Nghê Tử không hẳn là học tra không thể cứu chữa, cô chỉ do lười, không có nhiệt tình nên không tìm thấy mục đích và phương pháp học tập tốt nhất. 

 

Nghê Tử không muốn Kiểm Diệc chậm lại chờ cô mà hy vọng cậu có thể càng ngày càng ưu tú hơn, vì vậy cô không muốn tụt lại phía sau, nỗi sợ này giúp Nghê Tử có thêm động lực tiến bộ không ngừng. Những tưởng mục tiêu của cả hai đã gần ngay trước mắt, thế mà biến cố xảy đến.

 

Thì ra sự lạnh lùng cách biệt của Kiểm Diệc là để che giấu cho nội tâm chịu đựng nhiều thứ, với bóng ma tâm lý bao trùm từ vết sẹo trong quá khứ, từ người cha mà cậu đã từng yêu thương, kính trọng. Cậu luôn cố chấp khép mình lại, tỏ ra là bản thân ổn nhưng càng che giấu lại càng tự tạo áp lực, khiến cho những thứ cậu kiềm nén có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. 

 

Điều Kiểm Diệc lo sợ là thời khắc bùng nổ ấy cậu có thể vô tình làm tổn thương cả Nghê Tử, thế nên cậu quyết định đi Mỹ để chữa lành cho mình. Nghê Tử hoàn toàn có thể hiểu lựa chọn ra đi của cậu, nhưng một câu “Không biết khi nào mới về” đã cắt đứt mọi hy vọng khác của cô. Ý của cậu là cô không nên đợi, không cần đợi, cũng đừng nghĩ đến cậu nữa, không đáng, không cần thiết. 

 

Nếu như Kiểm Diệc biết trước rằng 9 năm sau cậu phải theo đuổi lại Nghê Tử vất vả như thế nào, có lẽ hiện tại cậu sẽ chừa cho mình chút đường lui. Học bá tính toán giỏi cỡ nào cũng bị tình yêu làm cho mờ mắt mà.

 

Khi gặp lại thì cả hai đều đã trưởng thành, nhưng rõ ràng 9 năm qua Kiểm Diệc chưa từng quên đi Nghê Tử vì cô chính là động lực để anh cố gắng hoàn thiện bản thân mà trở về. Vậy Nghê Từ thì sao? Cô có cho anh một cơ hội để bắt đầu lại không? Sẽ còn những câu chuyện dở khóc dở cười nào nữa khi mà Nghê Tử giờ đây đã ưu tú hơn xưa rất nhiều còn Kiểm Diệc cũng “chai mặt” hơn xưa không ít? 

 

Nửa đầu truyện thật sự là một câu chuyện tình cảm thanh xuân vườn trường gần gũi, đáng yêu, hài hước từ chính trong cách xây dựng tính cách của các nhân vật cả chính và phụ. Cao trào không quá nặng nề, vừa đủ thử thách giúp người đọc cảm nhận được tình cảm sâu đậm Kiểm Diệc dành cho Nghê Tử từ trước về sau. Còn học bá - bác sĩ Kiểm theo đuổi vợ yêu như thế nào á? Bạn phải tự trải nghiệm thôi.

 

“Y tá trưởng hỏi Nghê Tử: “Đạo lý làm người của cô là gì?”

 

Nghê Tử: “Hãy để tôi dùng tình yêu làm đòn bẩy nâng đỡ sự sống trên Trái đất”.

 

Y tá trưởng hỏi Kiểm Diệc cùng một câu hỏi.

 

Kiểm Diệc: “Muốn trở thành Trái đất”.”

____

 

“…”: Trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^

Cre pic: Google/huaban

Nguồn chuyển ngữ: H&L Team


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...