Nghiêm Kỳ bị tự kỷ phong bế rất nặng. 23 tuổi, chơi violon đẳng cấp quốc tế, nhưng trong thế giới của anh chỉ có một mình anh.
Căn bệnh này bắt nguồn từ sự việc lúc nhỏ, ba mẹ Nghiêm quá mải mê kiếm tiền mà thường để anh một mình, thế nên dần dần Nghiêm Kỳ mới rơi vào trạng thái “một mình” cho đến tận lúc trưởng thành. Nhưng mà anh rất ngoan, ăn ngủ đúng giờ, sinh hoạt điều độ và là thiên tài âm nhạc nổi tiếng thế giới.
Ba mẹ Nghiêm sau một khoảng thời gian lăn lộn xã hội cũng đã đạt được thành tựu như mong muốn, thế nhưng sống chậm lại rồi mới thấy hậu quả của việc mình đã làm. Con trai duy nhất lớn lên xuất chúng, cả ngoại hình lẫn tài năng, chỉ là mắc một căn bệnh mà bác sĩ nào cũng từ chối.
Không phải họ không cố gắng, mà bởi vì trường hợp của Nghiêm Kỳ quá đặc biệt, anh vẫn là một người bình thường, chỉ là không thể giao tiếp với ai được, cũng không có bất kỳ phản ứng nào với thế giới bên ngoài. Và lứa tuổi của anh, mọi nhận thức đều đã được hình thành một cách hoàn chỉnh, nói anh bị bệnh, chi bằng nói rằng anh lựa chọn cách thức như vậy để tồn tại.
Bác sĩ, nhà tư vấn tâm lý có tiếng tăm đều đã đến, nhưng đều lắc đầu bỏ đi sau một thời gian thăm khám mà không có tiến triển, ba mẹ Nghiêm dần rơi vào bế tắc, cho đến khi gặp được Chu Y Y.
Được người quen giới thiệu, ba mẹ Nghiêm dù biết Chu Y Y chỉ mới tốt nghiệp được một năm cũng chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng vẫn cố gắng thuyết phục cô đồng ý chữa trị cho con trai mình. Mà bản thân Chu Y Y cũng xem đây là một cơ hội tốt, không tốn tiền thuê nhà, tiền lương hậu hĩnh, mà cũng thêm được kinh nghiệm cho công việc sau này. Chỉ là… chỉ là…
Ở chung nhà với một thanh niên trưởng thành như vậy có chút… cảm giác khó nói thành lời, nhưng Chu Y Y tự thuyết phục bản thân, anh là một bệnh nhân.
Cứ như vậy Chu Y Y dọn vào nhà Nghiêm Kỳ, ở cùng tầng với anh, phòng ngay cạnh anh, còn gần hơn cả ba mẹ anh. Mọi chuyện bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Tiếp xúc với Nghiêm Kỳ một thời gian, Chu Y Y cảm thấy bệnh của anh thật sự rất nặng, không hề có một sự tiếp xúc nào với thế giới, cho dù cô ở bên cạnh anh cả ngày anh cũng không biết. Đương nhiên cô không cảm thấy nản lòng, bởi vì công việc này là như vậy, không thể một sớm một chiều được. Chỉ có điều, nghe anh kéo đàn, nhìn anh vẽ tranh, Chu Y Y lại có chút thương cảm, anh thật sự quá cô đơn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Trước mắt vẫn chưa có kế hoạch cụ thể nào, đột nhiên quá trình điều trị lại có bước đột phá lớn. Một đêm nọ bỗng dưng mất điện, mà lại là trong lúc Chu Y Y đang giải quyết nhu cầu.
Đúng vậy, cô đang giải quyết nhu cầu sinh lý. Tuy là một xử nữ, nhưng Chu Y Y đã là người trưởng thành, cô có nhu cầu là chuyện rất bình thường, dùng dụng cụ để thỏa mãn cũng là việc rất bình thường. Nhưng mà, đang cao trào lại mất điện thì nóng mấy cũng nguội, mà bên kia còn có một người không có đủ năng lực hành vi đang cần cô giúp đỡ. Thế nên, Chu Y Y mang tấm thân ướt át chạy sang phòng Nghiêm Kỳ xem anh thế nào.
Anh thì có thể thế nào? Cũng chỉ có thể ngây ngẩn để cô hoàn tất việc tắm rửa rồi đưa về giường thôi. Có điều, cũng không hoàn toàn là như vậy. Ở một khoảnh khắc mà Chu Y Y chưa kịp nhận ra, Nghiêm Kỳ đã có phản ứng.
Mãi cho đến lần mất điện thứ hai, cũng ngay vào lúc cô đang tự an ủi, Chu Y Y mới phát hiện, Nghiêm Kỳ có thể “ngửi” thấy cô. Chính xác là anh nhận ra được “mùi hoocmon” của cơ thể Chu Y Y. Mặc kệ nguyên nhân có xấu hổ cỡ nào thì đây cũng là một bước tiến vượt bậc trong quá trình trị liệu, đương nhiên Chu Y Y không thể bỏ qua.
Ừm… tuy rằng các bước tiếp theo có chút khó nói. Bởi vì anh chỉ có thể nhận ra cô thông qua phương thức này, cho nên tần suất cô “ướt” cũng cần phải tăng lên, mà trong quá trình vô cùng bản năng này, phản ứng của anh cũng ngày càng rõ rệt. Tâm trạng của Chu Y Y trong lúc này cũng không biết là vui mừng hay lo lắng nữa.
Vui mừng vì cô đã bước vào được thế giới của anh, còn lo lắng… có lẽ là vì mùi hoocmon nữ thì cô gái nào cũng có, hình như cô có hơi ích kỷ rồi. Nhưng vì để kiểm chứng, Chu Y Y quyết định dắt Nghiêm Kỳ đi gặp những cô gái khác, cũng để anh “ngửi” thử mùi vị của người ta. Nhưng chẳng hiểu sao, Nghiêm Kỳ lại chẳng ngửi được cái gì, cũng chẳng nhận biết được người nào, ngoài Chu Y Y.
Một niềm vui sướng lan tỏa tự tận đáy lòng, Chu Y Y biết được sự đặc biệt của mình đối với anh, cũng nhận ra được sự đặc biệt của Nghiêm Kỳ trong lòng mình. Thế thì, không cần phải dùng dụng cụ để thỏa mãn nữa, trực tiếp dùng anh là được rồi.
Cứ như vậy, hai tâm hồn đồng điệu hòa quyện vào nhau, bằng cách trần trụi nhất, bản năng nhất. Theo tần suất vận động của hai người, bệnh tình của Nghiêm Kỳ cũng cải thiện nhiều hơn. Anh đã có thể nói chuyện rành rọt với cô, nhìn thấy cô ở khoảng cách gần và cảm nhận được những người thân thuộc nhất.
Thế nhưng vấn đề lại phát sinh trên người Chu Y Y, bởi vì dù sao cô cũng là một cố vấn trị liệu, phát sinh quan hệ với khách hàng là một hành động đáng lên án, còn có thể ảnh hưởng đến công việc sau này của cô. Cô thật lòng với Nghiêm Kỳ, nhưng còn gia đình anh? Liệu họ có thể chấp nhận cô hay không? Đặc biệt là khi ba mẹ anh mang theo một cô gái về nhà, muốn gán ghép cho anh.
Chu Y Y hiểu rõ cục diện, muốn rời đi trước khi quá muộn. Nhưng mà thật sự đã quá muộn, người lún sâu không chỉ có mình cô. Nghiêm Kỳ đã hoàn toàn sụp đổ khi không tìm thấy cô, khiến ba mẹ Nghiêm lại một phen hốt hoảng, chẳng còn cách nào khác phải nhờ Chu Y Y quay lại.
Cũng chính lần quay lại này, họ mới phát hiện tình cảm của hai bạn trẻ. Đương nhiên không giống như Chu Y Y lo lắng, ba mẹ Nghiêm ủng hộ hết mình, bởi vì vốn dĩ họ muốn tìm cho con trai mình một người có thể cùng sánh vai với anh đến cuối đời, ngay cả khi họ không còn trên đời nữa. Bây giờ tự bản thân anh đã tìm được rồi, họ có lý do gì để không vui mừng đây?
Thế nên, tuy rằng cách chữa trị của Chu Y Y có hơi khiến người khác mặt đỏ chân run, nhưng Nghiêm Kỳ vui là được rồi, không phải sao?
Truyện H, tất cả các chương đều là H, trước khi yêu là tự H, sau khi yêu là H cùng nhau. H trên mọi mặt trận, trong mọi tình huống, không mệt thì không ngừng.
Căn bệnh này, em lấy gì để chữa cho anh?
Đương nhiên là dùng chính em rồi.
____
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban