#Review
MÃ VĂN TÀI, NGƯƠI ĐÁNG ĐÁNH ĐÒN
Tác giả: Mặc Giản Không Đường
Thể loại: cổ đại, xuyên không, đồng nhân, hài, HE
Số chương: 92 chương + 2 PN
Tình trạng: đã hoàn - có ebook
***
Chắc hẳn từ cái tên các bạn cũng đoán được nguyên tác của bộ truyện này chính là tác phẩm “Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài” nổi tiếng. Tớ đã xem hai bản chuyển thể phim truyền hình về chuyện tình Lương - Chúc. Lần đầu tiền là lúc tới còn rất nhỏ, hầu như đã không còn ấn tượng gì ngoài hai con bướm bay rập rờn lúc kết thúc. :3 Sau đó vài năm, tớ có xem bản Lương - Chúc của Hà Nhuận Đông. Sự thật là sau khi xem xong, tớ cảm thấy siêu ghét Lương Sơn Bá và cực kỳ thích nhân vật Mã Văn Tài.
Trội ôi, anh Mã vừa đẹp trai lại si tình, đúng chuẩn soái ca 3S của ngôn tình luôn. Đáng tiếc, đẹp đẽ như hoa nhưng cũng đồng thời là ảo ảnh mơ hồ khi trai đẹp yêu “gái mù”. Số trời, à nhầm, nguyên tác đã định anh chỉ có thể nhận kiếp nam phụ. Hồi ấy tớ xem xong mà phẫn nộ vô cùng, tại sao Mã soái ca lại phải chịu số phận ấy?
Cuối cùng thì sau nhiều năm vật vã ấm ức, tớ cũng tìm được 1 bộ truyện an ủi cho tình cảm của tớ với Mã soái ca. Tèn ten, vâng, và đó chính là “Mã Văn Tài, ngươi đáng đánh đòn”.
Nữ chính của truyện này là một nhân vật xuyên không. Bản thân tớ thì không quá thích thể loại này, bởi vì các nhân vật xuyên không thường được “khuyến mãi” quá nhiều skills, biến cốt chuyện trở nên không chân thật. Nhưng sau khi cày hết bộ này, tớ đã phải thốt lên rằng:"Ayo, không tồi đấy chứ".
Nữ chính A Đường là một nhân vật khá đặc biệt. Bạn ấy có tư tưởng hiện đại (chắc rồi, từ hiện đại về mà) nhưng tư tưởng này chỉ dừng lại ở mức không quá xem trọng mấy cái lễ giáo phong kiến. Cho nên nữ chính khá thoải mái khi trà trộn vào đám con trai lúc đi học. Mặc dù, cô nàng A Đường này biết về truyền thuyết Lương - Chúc nhưng lại không nắm rõ chi tiết. Cộng thêm việc hoàn toàn “mù” nữ công gia chánh; cầm, kỳ, thi, hoạ cũng không thông, đi học thì toàn đội sổ. Cho nên nữ chính không thể trở thành “tài nữ” có thể khuynh đảo tứ phương như các đồng nghiệp xuyên không khác.
A Đường không phải tiểu bạch nhưng cũng không thuộc dạng nữ cường nhân. Bạn ấy chỉ là cô nàng thô lỗ, thích dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc. Tuy nhiên, cô nàng có vẻ tầm thường này lại rất thông tình đạt lý. Cô ấy hiểu rõ đúng sai, biết phân biệt tốt xấu. Cô hiểu rõ hiện thực tàn khốc. Và quan trọng nhất, cô nàng A Đường này có trái tim yêu, hận rõ ràng. Thế nên, cho dù nữ chính không có tài năng gì nổi bật vẫn có thể khiến tớ cực kỳ yêu thích.
Về nam chính, khỏi nói cũng biết là ai. Mã Văn Tài trong truyện này gần giống với nhân vật Mã Văn Tài trong phiên bản Lương Chúc của Hà Nhuận Đông. Chỉ khác là anh ấy không yêu Chúc Anh Đài mà yêu nữ chính (chắc chắn rồi). Nam chính là điển hình của loại con cháu hào môn thế gia, kiêu ngạo, hống hách, âm trầm, tàn nhẫn. Anh ấy thích dùng tiền và vũ lực để giải quyết mọi việc, lại có chút nóng nảy, vọng động. Nhân vật này thuộc kiểu nửa lạc nữa mỡ, ờ thì có bá đạo, có phúc hắc, có mặt dày nhưng lại không hoàn hảo như nam chính trong truyện khác. Bởi đôi khi Mã soái ca rất tàn nhẫn, bỉ ổi, kiêu ngạo giống nam phụ hơn.
Ban đầu tớ có chút ghét anh này, sau rồi đọc được khoảng ½ truyện lại nhận ra anh này cũng rất đáng thương. Tính cách của anh chính là sản phẩm điển hình của sự giáo dục trong danh môn thế tộc- bề ngoài thì hào nhoáng nhưng bên thì bạc bẽo, vô tình. Nhân vật này thực sự khiến tớ “vừa yêu vừa hận”.
Tình cảm của nam, nữ chính phát triển rất hợp lý, bắt nguồn từ sự đồng cảm. Nữ chính đã trải qua 1 kiếp cô độc còn nam chính có một tuổi thơ thiếu tình thương nên bọn họ có thể hiểu nhau, sưởi ấm cho nhau. Mặc dù không thể nói đây là truyện sủng nhưng cũng không có tiểu tam tiểu tứ gì nên đọc khá thoải mái. Tác giả cũng rất tôn trọng nguyên tác, những sự kiện và nhân vật của nguyên tác đều được giữ nguyên gần như toàn bộ. Chỉ có điều vì Mã đại gia không yêu em Chúc Anh Đài nên không có cảnh hai con bướm đen đen bay qua bay lại ở cuối truyện (hồi xem phim tớ cực phản cảm với hai con bướm đen đen này nên vẫn nhớ cho tới giờ).
Đối với nhân vật phụ, tớ thấy rất thích nhân vật anh trai nữ chính, vì sao thì tớ không thể nói rõ. Có 1 sự thích nhẹ với nhân vật Tuân Cự Bá nhưng lại tương đối không ưa hai người Lương Chúc. Lương Sơn Bá là kiểu thư sinh giáo điều, lắm mồm, yếu đuối lại thích chõ mõm vào chuyện người khác.Còn Chúc Anh Đài là cô đại tiểu thư đỏng đảnh, luôn tự cho là đúng, cứ nghĩ mình cao sang khác người nhưng thực chất chỉ là cô con gái nhà giàu được nuông chiều, ích kỷ, ôm mộng tưởng về cuộc đời tốt đẹp mà không nhận rõ hiện thực tàn khốc.
Cái kết truyện có chút vội vàng ( vì dựa theo nguyên tác mà) nhưng bù lại có 1 ngoại truyện về cuộc sống của cặp đôi Mã đại gia và A Đường với thằng bé con rất đáng yêu. Gần đây trời chuyển lạnh, nếu bạn ngại ra đường chơi, vậy thì “Mã Văn Tài, ngươi đáng đánh đòn” đích thực là một lựa chọn hoàn hảo để bạn quấn chăn làm ổ nhâm nhi. Chúc bạn có một cuối tuần đọc truyện vui vẻ!
-------------
Review: Mỹ Dung Hoa
Bìa: Tơ Chiêu Nghi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban