Dư Thần Dật cảm thấy cuộc đời mình từ khi sinh ra đến giờ nhìn chung cũng được coi là xuôi chèo mát mái. Thế nhưng không hiểu vì sao khi gặp lại người bạn thuở ấu thơ Cố Châu Lâm, xung quanh anh bắt đầu có nhiều sự kiện quái lạ xảy ra.
“Khi đi tàu điện ngầm, có một bàn tay duỗi về phía anh, rồi lúc tỉnh lại, trên người anh luôn có vết bầm xanh xanh đỏ đỏ. Đồ trang trí trong nhà Dư Thần Dật bắt đầu bị dịch chuyển một cách khó hiểu, thậm chí còn có thư từ nặc danh gửi tới liên tục.”(*)
Anh lo lắng, sợ hãi, rồi cuối cùng là bất lực. Nhà Dư Thần Dật vốn ở nơi khác, một mình anh ở thành phố này trước giờ vẫn luôn cảm thấy bơ vơ, không biết dựa dẫm vào ai, đến giờ xảy ra những chuyện như thế, anh lại càng không biết nên chia sẻ cùng người nào. Rồi lúc này, Cố Châu Lâm xuất hiện như một vị cứu tinh, mang đến cho anh sự bảo vệ ân cần và chu đáo nhất, đặc biệt, sự dịu dàng của hắn rất có khả năng khiến anh an lòng.
Nhưng Dư Thần Dật cũng không biết rằng, hết thảy những việc xảy ra với anh, đều là kế hoạch của một người.
Người đó đã yêu anh từ rất lâu. Hắn đi từ quá khứ tới hiện tại, trăm phương nghìn kế bày ra muôn vàn cạm bẫy, cũng bởi muốn giam giữ anh trong lồng giam của mình.
***
Dư Thần Dật là một đứa trẻ có tuổi thơ toàn vẹn, nhưng Cố Châu Lâm lại không như thế.
Cố Châu Lâm nhớ mình cũng từng có bố, gia đình mình cũng từng rất hạnh phúc, nhưng rồi một ngày nọ, có người phụ nữ tìm đến tận cửa nhà họ, vừa đánh vừa mắng mẹ hắn vì dám ngoại tình với chồng cô ta. Giây phút ấy, bức tranh gia đình hạnh phúc trong lòng đứa bé Cố Châu Lâm non nớt đã bị đập tan một cách tàn nhẫn, để lộ sự thật trần trụi xấu xí phía sau. Cố Châu Lâm không bao giờ quên được dáng vẻ chật vật của mẹ lúc đó, bà liên tục xin lỗi, khóc bảo mình không hề biết người đàn ông kia đã có vợ.
Cuối cùng hai mẹ con họ phải rời khỏi nơi đó, đi tới một thành phố xa lạ. Lúc đầu Cố Châu Lâm không hiểu, thậm chí là tức giận, nhưng sau đó hắn cảm thấy, quyết định tới thành phố này là một trong những quyết định đúng đắn nhất của hai mẹ con họ, bởi chính tại nơi này, hắn đã gặp Dư Thần Dật. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Trong cái xóm nhỏ ấy, Dư Thần Dật là người duy nhất trong đám anh lớn kiên nhẫn chơi với Cố Châu Lâm, vì thế hắn luôn bám theo anh như cái đuôi nhỏ. Khi Cố Châu Lâm bị những đứa trẻ vô tâm khác trêu chọc là đồ không có bố, Dư Thần Dật chính là người đánh đuổi chúng đi và an ủi hắn. Khi Cố Châu Lâm giả bộ bị mắc kẹt trên cây, Dư Thần Dật cũng là người vắt óc nghĩ đủ mọi cách để hắn có thể tiếp đất an toàn. Khi Cố Châu Lâm khóc oà vì ăn phải ớt cay của bạn thân Dư Thần Dật, Dư Thần Dật đã vì hắn mà cãi nhau một trận rất to với cậu bạn kia, đến mức hai người còn tuyệt giao với nhau…
Những cử chỉ quan tâm và săn sóc của Dư Thần Dật khiến Cố Châu Lâm cảm thấy, cuối cùng cũng có người thật sự để ý đến hắn. Có lẽ do từ nhỏ đã phải chứng kiến cảnh mẹ bị đánh ghen, không được hưởng tình thương đủ đầy của gia đình, hoặc có lẽ đó là bản tính của hắn… nói chung, Cố Châu Lâm tuyệt đối chẳng phải một đứa trẻ ngây thơ. Tâm lý hắn vặn vẹo vô cùng, chính bởi vậy mà tình cảm yêu đương với Dư Thần Dật của Cố Châu Lâm khi bén rễ nảy mầm trong trái tim ngập tràn bóng tối ấy, đã trở thành chấp niệm điên cuồng mà đáng sợ trong lòng Cố Châu Lâm. Ngay từ khi còn nhỏ, khi chưa nhận thức được tình yêu là gì, Cố Châu Lâm đã có ham muốn biến Dư Thần Dật thành của riêng mình.
Hắn không phải kẻ yếu đuối dễ chơi, nhưng lại luôn ra vẻ cam chịu để kẻ khác bắt nạt, vì hắn biết Dư Thần Dật sẽ tới vì hắn, anh sẽ lo lắng cho hắn,
Không phải hắn không biết trèo cây, mà hắn giả bộ mắc kẹt trên cây để Dư Thần Dật phải chú ý đến mình, cuối cùng làm anh phải bỏ lỡ buổi dã ngoại với lớp và ở nhà với hắn.
Không phải hắn không thể ăn cay, mà hắn ghét người bạn kia của Dư Thần Dật. Hắn đố kị khi thấy Dư Thần Dật và cậu ta thân thiết với nhau, ghen tuông phát điên khi thấy Dư Thần Dật mua kem ăn mà cũng phải chia cho cậu bạn kia một nửa.
Rồi đến khi mẹ hắn lại chuyển chỗ ở lần nữa, dù liên lạc của hai người bị cắt đứt rất nhiều năm, tình cảm của Cố Châu Lâm dành cho Dư Thần Dật chẳng những không phai nhạt mà còn trở nên sâu đậm hơn, sâu đậm đến mức khi hai người đã trưởng thành và gặp lại nhau, Cố Châu Lâm không từ bất cứ thủ đoạn nào để trói buộc Dư Thần Dật bên mình.
“Dư Thần Dật phát hiện ra, chẳng biết tự bao giờ, luôn có một ánh mắt dõi sát theo anh.
Ánh mắt cứ đó bám riết không rời, mà cũng trước ánh mắt ấy, anh liên tục bị tấn công.
Khi đi tàu điện ngầm, có một bàn tay duỗi về phía anh, rồi lúc tỉnh lại, trên người anh luôn có vết bầm xanh xanh đỏ đỏ. Đồ trang trí trong nhà Dư Thần Dật bắt đầu bị dịch chuyển một cách khó hiểu, thậm chí còn có thư từ nặc danh gửi tới liên tục.
Anh không thoát nổi nó, mà chỉ có một nơi mà anh cảm thấy an toàn, đó là bên cạnh Cố Châu Lâm.
Cố Châu Lâm trở thành bến đỗ cuối cùng của Dư Thần Dật, khiến anh dần dần sa vào nơi ấy.
***
Nhưng Dư Thần Dật không biết rằng, ánh mắt kia... Thật ra xuất phát từ chính người gần gũi với anh nhất.
Người kia núp ở nơi âm u hẻo lánh, âm thầm quan sát anh, thậm chí còn hận không thể móc mắt mình ra, đặt chúng lên người anh.
Bởi vì như thế, thì hắn ta có thể nhìn anh mãi mãi, mãi mãi.
***
Dư Thần Dật từng bước từng bước đi vào cạm bẫy, nhưng sau đó, lại bất ngờ thấy manh mối mà đột nhiên quay đầu…
***
Anh có thấy mắt của em không? Nó cứ một mực nhìn anh như vậy đấy.
Ngắm nhìn... ánh sáng duy nhất trên thế gian này mà em yêu.”(*)
Tóm tắt một cách ngắn gọn, “Mắt” là câu chuyện của một kẻ theo dõi với đối tượng thầm mến (từ nhỏ) của hắn ta và sau đó, cả kẻ theo dõi lẫn người bị theo dõi đều có những toan tính của riêng mình. Đặc biệt là khi đọc đến cuối thì ta mới vỡ lẽ, trong câu chuyện này, hình như chẳng có ai là hoàn toàn ngây thơ cả.
Xây dựng một câu chuyện u tối, biến thái và có phần rùng rợn, phải nói tác giả đã rất xuất sắc trong việc khắc hoạ sự điên cuồng của Cố Châu Lâm với Dư Thần Dật.
Truyện tên là “Mắt” cũng bởi sự kiểm soát của Cố Châu Lâm với Dư Thần Dật rất mạnh. Gần như sau khi hai người gặp lại, hắn chưa từng xa rời cuộc sống của anh, luôn quan sát và theo dõi anh mọi lúc mọi nơi.
Ham muốn kiểm soát của Cố Châu Lâm mạnh đến nỗi chỉ cần thấy Dư Thần Dật thân thiết với ai đó là hắn sẽ không thể chịu nổi, nghĩ trăm phương nghìn kế để tách anh và người kia ra. Thậm chí hắn còn lắp camera, máy nghe lén trong nhà Dư Thần Dật để dễ bề kiểm soát. Lúc đọc đến đoạn Dư Thần Dật phát hiện ra trên tường nhà mình bị đục mỗi cái lỗ, ghé mắt qua nhìn thì bắt gặp một con mắt khác phía bên kia cũng đang nhìn chằm chằm về bên này, nói thật là mình sởn hết da gà. Tâm lý Cố Châu Lâm rất vặn vẹo, cực đoan, hắn từ từ phá huỷ tinh thần của Dư Thần Dật, khiến anh hoảng loạn và sợ hãi vì bị theo dõi và có những suy nghĩ không đứng đắn rồi dần dựa dẫm, tin tưởng vào sự bảo vệ của hắn.
Truyện dễ đọc, không có ý nghĩa sâu xa gì. Nếu đọc một cách tỉnh táo thì mối tình này trong “Mắt” cũng hơi bị toxic đấy. Nhưng nếu bạn là một người thích đọc truyện có không khí u tối, bệnh kiều công thì cũng có thể ngó qua xem sao.
____
“…”: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^
Cre pic: Google/huaban
Nguồn chuyển ngữ: Thiên Địa Hội