Mê mẩn vì em

Mê mẩn vì em

Ma giới có một truyền thuyết về cổ ma đã ngủ say từ hàng ngàn năm trước đây.

 

Tại sao lại là bảo là truyền thuyết? Bởi vì đó là chuyện đã xảy ra từ rất lâu, rất lâu rồi. Lâu đến mức mà chỉ có một số ít cổ ma còn sống đến ngày nay mới biết đến sự tồn tại của ma tộc đó.

 

Truyền thuyết nói rằng, khi nó thức tỉnh, cánh cổng ma giới sẽ mở về phía nhân gian, cả thế giới sẽ chìm trong đen tối, tham dục, tà ác,... Toàn bộ sinh linh đều sẽ rơi vào kết cục bị hủy diệt.

 

Không ai ngờ sau những năm tháng dài đằng đẵng, có một ngày, ma tộc đã ngủ sâu mấy ngàn năm kia lại thức tỉnh, còn đi vào nhân gian...

 

***

 

"Trên thế giới này còn rất nhiều chuyện thần kỳ, chỉ là chúng ta chưa phát hiện ra thôi!"

 

Trong một căn nhà nhỏ ở cuối con hẻm Thanh Xuyên, bên trong cánh cửa cũ kỹ in hằn dấu vết năm tháng qua đi để lại, rất nhiều câu chuyện kỳ bí chưa có lời giải vẫn đang diễn ra hàng chục năm qua, những người dân sống quanh đó đồn rằng…

 

Thật ra thì mình bịa thôi chứ chẳng có ai đồn gì cả. Nhưng cũng không phải không có chuyện lạ xảy ra. 

 

Du Lệ thường xuyên mơ cùng một giấc mơ, cô ở trong màn sương mù mờ ảo, có thể thấy thấp thoáng dáng vẻ của một người đàn ông nhưng lại không thể nhìn rõ mặt anh, cũng chưa từng nghe anh nói gì, lần nào nhập mộng người đó cũng chỉ đứng nhìn cô từ xa.

 

Ngoài chuyện đó ra thì còn có một việc khác càng đáng sợ, khiến tam quan người ta sụp đổ hơn nữa. Du Lệ trời sinh có thể chất hút drama, ấy không, phải là hút ma quỷ mới đúng. Những chuyện kỳ bí cứ nối tiếp nhau xuất hiện xung quanh cô ngày càng nhiều. 

 

Nói đến chuyện lạ này thì phải quay ngược về mấy năm trước đây, khi đó Du Lệ vẫn là một nhân loại bình thường tin vào thuyết vô thần. Cho đến khi… những "thứ" không phải là người lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc sống của cô. 

 

Ban đầu chúng chỉ là màn sương đen mờ nhạt, giống như sinh linh ngây thơ tò mò với thế giới chung quanh, cũng không có tính công kích. Song gần đây chúng càng ngày càng lợi hại, lực lượng lại càng biến mạnh. 

 

Hôm nay là một ngày Du Lệ xui xẻo bị đám phi nhân loại đó cuốn lấy, muốn kéo cô vào màn sương đen, may mà có một người đàn ông đẹp trai đi ngang qua cứu lấy cô.

 

Cái kết của câu chuyện anh hùng cứu mỹ nhân sẽ là gì? Tất nhiên là phải lấy thân báo đáp rồi. Nhưng đó là chuyện của sau này.

 

Còn bây giờ, Du cô nương được người đại diện tìm một hộ vệ giúp cô đuổi quỷ trừ ma. Mà trùng hợp, hộ vệ đó cũng chính là anh đẹp trai đã kéo cô ra khỏi màn sương đen kia.

 

Nói một chút về Du Lệ, cô là một bình hoa nổi tiếng trong giới giải trí, nhưng không phải là kiểu bình hoa mà mọi người thường nghĩ tới đâu. Rõ ràng là cô cũng rất chăm chỉ, rất cố gắng, mặc dù diễn xuất không phải quá xuất sắc nhưng cũng chẳng thể nói là tồi. Nhưng vì nhan sắc quá nổi bật mà từ lúc mới xuất đạo đã bị gắn cái mác bình hoa di động, danh hiệu này vẫn kiên trì đeo bám cô cho đến ngày hôm nay. 

 

Còn hộ vệ mới của cô - Chử Hiệt tiên sinh lại là một người đàn ông "ba không" đúng tiêu chuẩn, không tiền, không xe, không nhà. Nghèo đến nỗi chỉ có thể dựa vào cô mà sống.

 

Mọi người trong giới đều biết gần đây bên cạnh Du Lệ có thêm một vệ sĩ thùng cơm, cô nuôi anh ăn uống no đủ, để anh có thể tận tâm bảo vệ mình trước những sinh vật phi nhân loại kia, nhưng trong mắt người ngoài lại thấy như cô đang bao nuôi vị vệ sĩ này.

 

Nhờ vào nhan sắc diễm lệ của mình, Du Lệ được một đạo diễn nước ngoài nổi tiếng nhìn trúng cô cho vai nữ thứ ba trong bộ phim mới của ông. Tưởng đâu nhờ sự kiện này mà cô sẽ bước một chân vào hàng sao Hollywood, nhưng trớ trêu thay, Du nữ thần với thể chất hút ma quỷ bẩm sinh lại xui xẻo đi vào hang ổ của quỷ hút máu! Từ đó, cô liên tục bị cuốn vào những chuyện kỳ bí xoay quanh tòa lâu đài cổ, loài quỷ hút máu tồn tại trong truyền thuyết và cả yểm ma bị phong ấn trong những bức họa treo trên tường.

 

Du Lệ không thể nào biết được, đây cũng là nút thắt đầu tiên để cô tháo gỡ bí mật về bản thân và gia tộc mình. 

 

Trong chuyến hành trình huyền bí này, người luôn đồng hành bên cạnh cô không ai khác chính là Chử Hiệt. Cùng nhau trải qua bách chuyển thiên hồi, quan hệ giữa hai người ngày càng gắn bó. Ở bên anh, cô luôn ngập tràn sự tự tin. Người đàn ông này mang lại cho cô cảm giác, chỉ cần có anh, cô không cần phải e sợ hay lo lắng điều gì cả. 

 

Nên cho dù anh không hiểu phong tình, cũng chẳng biết lãng mạn. Không có bữa tối dưới ánh nến, cũng thiếu những lời tỏ tình dịu ngọt, nhưng vì người đó là anh, Du Lệ sẵn sàng chấp nhận. 

 

Cô cứ ngây thơ tin tưởng anh tuyệt đối, trong lòng luôn mặc định anh là thiên sư trảm yêu trừ ma, thế nhưng mà, anh không phải là con người!

 

***

 

"Xin lỗi em, anh chẳng cách nào thay đổi được chủng tộc của mình."

 

Trong muôn đời, tình cảm dù là oanh oanh liệt liệt, biển xô sóng trào, hay nhẹ nhàng ấm áp như ánh nắng ban mai mơn man qua làn tóc, đều có khả năng cảm hóa, thay đổi một con người và cả… một con ma.

 

Thế nên khi Du cô nương phát hiện ra đại ma đầu thật sự lại ở ngay bên cạnh mình, và còn là người bạn trai trông có vẻ đáng tin của cô, cùng ăn cùng ngủ với cô, ngày ngày ôm ấp hôn môi, thậm chí còn định cả hôn nhân đại sự. Phản ứng đầu tiên của cô lại không phải là sợ hãi, không phải phẫn nộ, mà là đau lòng.

 

Chủng tộc khác nhau thì đã sao chứ? Cô cũng không thấy lo lắng hay e ngại về những khác biệt giữa họ. Cô chỉ biết, Chử Hiệt là người luôn đặt cô lên đầu quả tim, anh luôn nhớ rõ từng một chuyện cô nói, sau đó sẽ nghiêm túc thực hiện vì cô. Vậy thì cho dù anh có là gì, dáng vẻ như thế nào, thì anh vẫn là Chử Hiệt của cô.

 

*** 

 

"Mục đích anh đến thế giới loài người là gì chứ?"

 

"Vì tìm em."

 

Thời gian anh ngủ say quá lâu, lâu đến mức nhân gian biến hóa thương hải tang điền. Đến mức mà cô chỉ cho anh ngủ cùng thôi, anh đã tưởng là cô muốn cùng mình nói chuyện trăm năm.

 

Trong đôi mắt xanh băng sâu thẳm từng bao lần khiến cô nghĩ đến đại dương sông băng, lại mỗi lần nhìn thấy cô, tất cả băng giá đều muốn tan chảy thành dòng nước mùa xuân ấm áp, để mặt hồ tĩnh lặng, để bên trong được cuồn cuộn sóng trào. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Dòng máu thanh khiết trên người Du Lệ là hấp dẫn trên trí mạng đối với ma tộc như anh, nhưng Chử Hiệt lại yêu người con gái này. Tình yêu đó cháy bỏng và say mê, anh không nỡ tổn thương cô dù chỉ là một chút, sao có thể thật sự ăn cô. Vậy thì chỉ có thể "ăn" cô theo cách khác, dù sao thì, ăn kiểu nào cũng là ăn mà đúng không? 

 

Đại ma đầu như anh lần đầu tiên phát hiện ra thế giới này còn có thứ đồ tuyệt mỹ như thế, đã ăn một lần lại tham lam muốn có thêm nhiều lần sau. Khiến kẻ vừa biết mùi vị như anh muốn nhịn cũng không cách nào nhịn nổi.

 

Song thời khắc ngọt ngào chưa kéo dài bao lâu, mà hiểm nguy đã kéo về sau cánh cửa.

 

Người ta hay nói mắt bão là nơi bình yên nhất khi cơn bão đến, nhưng tai họa nào phải là thứ có thể đứng yên. Rồi cũng đến một ngày họ phải thực sự đối mặt với vận mệnh của mình.

 

***

 

Bia Mễ Nại Tư là tấm bia trấn giữ ma giới, là lực lượng cân bằng giữ cho ma giới không bị sụp đổ. Từ hàng ngàn năm trước, nó đã bị vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, được trấn áp ở những ma cảnh khác nhau, do những cổ ma mạnh mẽ trấn giữ. 

 

Song khi lực lượng này không còn giữ được thế cân bằng, để tránh cho ma giới thoát khỏi diệt vong, chúng ma chỉ còn cách tìm ra huyết mạch của người thủ hộ ma môn, dâng lên tế bia. 

 

Tấm bia này có mối quan hệ sâu xa với Chử Hiệt, trước khi chìm vào giấc ngủ triền miên, trí nhớ của anh bị nó cắn nuốt, khiến anh mất đi ký ức. Nhưng anh biết mình đến đây là vì cô, để trở thành vệ sĩ ở bên cạnh cô, cũng là anh tự mình sắp đặt mọi thứ. 

 

Anh đã từng canh giữ ở nơi sâu nhất của ma giới trăm năm, ngàn năm, vạn năm,... Yên tĩnh và cô độc, xa rời thế nhân. Không hiểu vì sao mà sống, cũng chẳng biết sống vì lẽ gì, cho đến một ngày anh mất đi ký ức, quên đi bản thân và trách nhiệm của mình, lần theo một loại khí tức quen thuộc mà đến thế giới của con người. 

 

Từ một khắc nắm tay người con gái đó kéo cô ra khỏi màn sương đen, anh đã biết mình không sống một cuộc đời vô nghĩa. Anh biết, mình sống là vì cô. Trái tim vô định đã lâu, cuối cùng cũng tìm được chốn về.

 

Cô như vầng dương bé nhỏ, là mặt trời duy nhất trong thế giới của anh. (*)

 

Chử Hiệt muốn bảo vệ cô dưới đôi cánh của mình, thay cô giải quyết hết mọi hiểm nguy, giữ cho cô một ốc đảo bình yên, để cô được bình an sống như một con người bình thường.

 

Anh giúp cô bố trí ổn thỏa mọi thứ, cứu cô thoát khỏi vận mệnh của mình, đồng thời cũng biến mất, khiến cô đau khổ vạn lần…

 

Ma tộc xảo trá này lúc nào cũng nói muốn tốt cho cô, rồi lại tự ý cướp mất của cô quyền được lựa chọn.

 

***

 

"Thích là một chuyện tốt đẹp đến cỡ nào, lại khiến cô lúc nào cũng chỉ muốn gọi tên người đàn ông tên Chử Hiệt?"

 

Cũng khiến anh dù đã hoàn toàn mất đi ký ức, chẳng còn nhận ra cô nữa, vẫn đầy yêu thương và chiếm hữu đối với cô.

 

Để họ dù xa cách, vẫn có thể lần nữa quay về bên nhau.

 

“Tiểu Lệ Chi, anh đã về.”

 

Đây là thế giới của họ, là cuộc sống củi gạo dầu muối, là nhân gian tươi đẹp, bầu trời trong xanh, hạnh phúc bình phàm. 

 

***

 

Với cá nhân mình thì mình nghĩ mọi người nên đọc bộ truyện này khi mà bản thân thật sự có nhiều thời gian. Truyện khá dài với 240 chương nhưng nội dung khá dàn trải, tình tiết đôi khi hơi lê thê. Tác giả cũng hơi tham trong việc xây dựng quá nhiều nhân vật phụ khiến mạch truyện bị kéo dài ra. Nhưng về tổng thể thì mình vẫn thấy đây là một bộ truyện khá đáng đọc, nội dung mới lạ, hình tượng nhân vật chính được xây dựng hợp lý và đáng yêu. Mình nghĩ nhiều bạn sẽ thích một nam chính thâm tình, đôi lúc có hơi ngốc ngốc nhưng lại siêu cấp đẹp trai như Chử Hiệt ^^ 

____

 

Chú thích: 

"...": Trích từ truyện

(*) Trích Mây đen gặp trăng sáng - Đinh Mặc (Có chỉnh sửa cho phù hợp với lời dẫn của reviewer)

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^

Cre pic: Google/huaban

Nguồn chuyển ngữ: Dương tỷ 


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...